Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3891 - Chương 3891: Chôn Vùi

Chương 3891: Chôn vùi Chương 3891: Chôn vùi

Chỉ bất quá Tuyết Nữ không có hứng thú trả lời vấn đề của đối phương.

- Ngược lại không phải loại buồn nôn như ngươi.

Lúc nàng nói chuyện, giống như đã câu thông núi tuyết phụ cận, cơ hồ trong nháy mắt, tất cả núi tuyết đều phát sinh tuyết lở, vô số tuyết đọng lao nhanh, cuối cùng hình thành một con Tuyết Long to lớn, gầm thét bao phủ về phía người quang ảnh.

Nhìn thiên địa phát uy, Tổ An không khỏi cảm thán nhân loại nhỏ bé.

Đồng thời trong lòng có chút bội phục Tuyết Nữ, phải biết lúc này bản thân nàng trọng thương, lại còn có thể sử dụng công kích uy lực lớn như thế.

Đối mặt Tuyết Long khí thế hung hăng, quang ảnh kia chậm rãi giơ tay lên.

- Thần nói, phải có ánh sáng.

Vừa dứt lời, một mảng lớn hào quang óng ánh chiếu rọi thiên địa, Tuyết Long vừa lúc bị bao phủ ở bên trong.

Tuyết Long dường như phát ra thanh âm thống khổ, toàn bộ thân thể run rẩy kịch liệt.

Chỉ thấy thân thể nó bị những ánh sáng kia bao phủ, rất nhanh lấy tốc độ mắt trần có thể thấy tan rã, cũng không lâu lắm liền triệt để tiêu tán, biến thành bông tuyết đầy trời, theo gió bay đi.

Nhìn thấy một màn này, Tuyết Nữ ngây người, nàng không nghĩ tới đại chiêu mình góp nhặt lâu như vậy, lại bị đối phương dễ dàng phá giải.

Tổ An cũng ngây người, nhìn hình người trong màn sáng kia.

Trong lòng hắn nhảy một cái, gia hỏa này không phải là Thần gì chứ?

Có điều hắn lập tức lắc đầu xua tan ý nghĩ này, đối phương rõ ràng là yêu ma muốn nhập xâm thế giới này, làm sao có khả năng là Thần.

Người quang ảnh nhìn về phía hai người.

- Hiện tại các ngươi hẳn đã hết hy vọng, các ngươi không thể nào là đối thủ của ta, sớm đầu hàng mới là thượng sách.

Tổ An lại cười.

- Nếu ngươi thật mạnh như vậy, cần gì phải nói nhảm với chúng ta nhiều như vậy, còn không phải nhân cơ hội tan rã ý chí của chúng ta, làm chúng ta hoảng sợ đến trực tiếp đầu hàng.

Tuyết Nữ nghe vậy mừng rỡ, nhìn Tổ An nói.

- Không nghĩ tới yêu ma này cũng giảo hoạt giống như ngươi.

Tổ An.

- ...

Nữ nhân này đến cùng là đang khen ta, hay tổn hại ta?

Thanh âm của quang ảnh kia ngừng lại, tựa hồ không ngờ hắn lại nói như vậy, sau một lúc lâu mới mở miệng.

- Ta rất bội phục tự tin của ngươi, đã như vậy, cần gì phải trốn ở sau dốc núi, ngay cả dũng khí trực diện ta cũng không có?

- Ngươi không cần kích ta, ra tay với ngươi không cần phải trực diện.

Tổ An cười cười, vẫy tay, bầu trời xuất hiện gợn sóng màu vàng, trình độ loá mắt không dưới quang mang của nó.

Người quang ảnh ồ một tiếng.

- Triệu Hoán hệ? Kỹ năng thú vị.

Lúc này một vũ khí màu vàng từ trong gợn sóng hư không nổi lên, sau đó đánh tới người quang ảnh.

Tổ An may mắn khi mình có kỹ năng Thần Văn Binh Phổ, hoàn toàn có thể cách không ngự kiếm, không cần mặt đối mặt với người quang ảnh.

Những binh khí kia từ các góc độ đánh tới người quang ảnh, cũng không phải đơn thuần đi đập, mà để rất nhiều binh khí thi triển ra kiếm pháp, lẫn nhau phối hợp lại.

Mà hắn am hiểu nhất không ai qua được Tuyết Hoa Thần Kiếm.

Nhìn những kiếm pháp kia, Tuyết Nữ khẽ ồ một tiếng, như có điều suy nghĩ.

Tổ An đã không có thời gian chú ý phản ứng của nàng, toàn tâm toàn ý khống chế các loại binh khí công kích người quang ảnh.

Chỉ bất quá khi những binh khí kia đến phụ cận người quang ảnh, tốc độ ào ào chậm lại, không còn linh tính như ngày thường, thậm chí Tổ An rất khó khống chế bọn chúng.

- Kỹ năng không tệ, đáng tiếc kiếm pháp quá mức loè loẹt, hơn nữa mỗi thanh binh khí đều từng người tự chiến, không có hình thành phối hợp, thế giới này thấp như vậy, ngay cả kiếm trận cũng chưa thấy qua.

Tựa hồ người quang ảnh căn bản không có để những công kích này vào mắt, trong giọng nói tràn ngập khinh miệt và trào phúng.

Tổ An giật mình, trước kia thi triển chiêu này, chỉ là mưa kiếm đầy trời, trong thiên hạ không có mấy người chống đỡ được, lấy lực phá cục tự nhiên không cần kỹ xảo gì.

Bây giờ đối mặt địch nhân cường đại, căn bản không có khả năng lấy lực nghiền ép, chỉ có thể từ trên kỹ xảo ra tay.

Không nghĩ tới mình nỗ lực thi triển kiếm pháp, ở trong mắt đối phương sơ hở lớn như vậy.

Không sai, Tuyết Hoa Thần Kiếm là kiếm pháp đơn lẻ, nhiều binh khí như vậy cùng một chỗ thi triển, rất khó đạt tới hiệu quả một cộng một lớn hơn hai.

Nó nhắc tới kiếm trận, trong lòng Tổ An hơi động, xem ra trong vũ trụ mênh mông nhất định có kiếm trận uy lực to lớn.

- Kiếm trận sao, ta cũng có.

Tổ An hừ lạnh, trực tiếp khống chế những vũ khí kia, ào ào bay đến không trung, mũi kiếm hướng xuống, sau đó lấy phương thức của Thanh Loan Kiếm Trận công kích.

Vô số binh khí bắn nhanh xen lẫn, tốc độ vượt qua phản ứng của con mắt, trong sát na liền biến vùng không gian kia thành cấm khu sinh mệnh.

- A, ngộ tính còn rất cao, có chút ý tứ.

Lần này người quang ảnh không còn khinh thị, mà trên người bộc phát ra ánh sáng chói mắt, chiếu rọi phạm vi trăm trượng.

Bình Luận (0)
Comment