Nhìn ra được dưới làn váy của nàng cuốn lên bão tuyết, hiển nhiên là muốn hóa thân thành tuyết tránh thoát, kết quả bị ngưng ở thời khắc này.
Thậm chí có thể thấy rõ ràng mỗi một đóa tuyết hoa tinh xảo đẹp đẽ, nhưng hết lần này tới lần khác lại đứng im.
Núi tuyết ở bên cạnh bởi vì dư âm chiến đấu ở nơi này dẫn đến tuyết lở, những tuyết đọng lao nhanh xuống lại dừng ở trên sườn núi.
Nơi xa, phi điểu vốn vỗ cánh muốn rời khỏi địa phương nguy hiểm này, nhưng nó vẫn duy trì động tác vỗ cánh, toàn bộ thân thể dừng lại ở giữa không trung.
...
Dường như toàn bộ thế giới bị người đè xuống, tạm dừng lại.
Loại cảm giác kia đã quỷ dị lại kinh khủng!
Duy chỉ có một người còn có thể động, chính là Ám Ảnh Ma Vương.
Chỉ thấy nó chậm rãi đi về phía Tổ An.
- Tuy ta không cho rằng ngươi có năng lực giết ta, nhưng trong nháy mắt vừa rồi, ta xác thực cảm nhận được khí tức tử vong, không thể không trả giá lớn thi triển chiêu lấy ra thời gian này, ngươi cho dù chết, cũng đủ để tự ngạo.
Thời điểm Ám Ảnh Ma Vương nói chuyện, thân thể đã không giống như trước kia, toàn thân tản ra quang mang làm cho người ta không cách nào nhìn thẳng, mà toàn thân màu đen, tựa như những tội phạm bị tô đen trong truyện Thám Tử Conan.
Đồng thời trừ ánh mắt không có ngũ quan, lại như người không mặt trong một số phim kinh dị.
Nếu lúc này Tổ An có thể mở miệng, nhất định sẽ đánh giá một câu “ngươi xấu quá”, thuận tiện kiếm một đợt điểm nộ khí.
Đáng tiếc hiện tại hắn không động, nhìn đối phương nhàn nhã đi đến trước người mình, loại mâu thuẫn vặn vẹo kia làm cho hắn khó chịu tới cực điểm.
Ám Ảnh Ma Vương rất nhẹ nhàng thoải mái đi đến trước người Tổ An, tay chạm đến Xạ Nhật Tiễn, hơi kinh ngạc nói.
- Thật đúng là đồng cung bạch tiễn trong truyền thuyết, ngươi là từ nơi nào được vũ khí này?
- A, xém chút quên bây giờ ngươi không mở miệng được, bất quá không sao, nghe ta nói là được.
Cũng không phải Ám Ảnh Ma Vương lắm lời, mà là dùng chiêu lấy ra thời gian này nó cũng phải bỏ ra cái giá cực lớn, cả đời chỉ có thể dùng ba lần, hai lần trước đều dùng khi đối mặt tồn tại cực kỳ cường đại, tình hình lúc trước hiện tại nhớ lại cẫn lòng còn sợ hãi.
Cho nên hai lần đó dùng chiêu này giữ được tính mạng, thậm chí có một lần còn thành công phản sát, nó cảm thấy rất giá trị.
Nhưng lần này không giống, mặc kệ từ phương diện nào nhìn, đây cũng là một tiểu thế giới, tuy mình bị bình chướng thế giới hạn chế, nhưng bây giờ thực lực cũng không phải thổ dân này có thể so sánh.
Kết quả đối mặt đối thủ nhỏ yếu như thế, lại bức nó dùng át chủ bài bảo mệnh, mấu chốt là át chủ bài bảo mệnh này còn là lần cuối cùng!
Đến từ Ám Ảnh Ma Vương, điểm nộ khí +888 +888 +888...
Nó làm sao có thể không trước hiểu rõ tình huống liền tuỳ tiện giết đối phương?
Cảm nhận được uy lực của Xạ Nhật Cung, nó bỗng nhiên nghi ngờ nói.
- Đúng là đồng cung bạch tiễn, nhưng lấy thực lực bây giờ của ngươi, không cách nào phát huy ra uy lực lớn nhất, không cách nào xông phá bình chướng thời không xung quanh ta mới đúng, vì sao ta lại có cảm giác tử vong?
Ám Ảnh Ma Vương nói một mình, nhắm mắt lại suy tư một hồi, bỗng nhiên ồ một tiếng.
- A, ta tựa hồ cảm nhận được giữa thiên địa có một loại pháp tắc đặc thù hình thành, chẳng lẽ do câu nói vừa rồi kia của ngươi, ngươi lại có Ngôn Linh chi thuật mạnh mẽ như thế? Chẳng lẽ ngươi là con riêng của lão đại nào di lưu ở thế giới này?
Nghe đối phương phân tích, lúc này trong tâm Tổ An lo lắng, biết đối phương chỉ là còn chưa giải đáp nghi hoặc trong lòng, cho nên trong lúc nhất thời không có động thủ mà thôi.
Một khi kịp phản ứng, tùy thời sẽ lấy tính mệnh của mình, khi đó hết thảy đều xong.
Hắn điên cuồng suy tư làm sao mới có thể thoát khốn, đáng tiếc chiêu này của đối phương quá bá đạo, rất nhiều năng lực của hắn dường như đứng im, căn bản không có cách nào vận dụng.
Thậm chí hắn thi triển Nhất Băng Thể Nghiệm Thẻ, đây coi như là số ít kỹ năng còn có thể sử dụng.
Ám Ảnh Ma Vương khẽ giật mình, sau đó lộ ra biểu lộ kỳ quái.
- A, tại sao trong đầu ta lại xuất hiện một số suy nghĩ kia, là ngươi giở trò quỷ?
Trong lòng Tổ An chợt lạnh, xem ra kỹ năng này không ảnh hưởng được nó.
Quả nhiên, Ám Ảnh Ma Vương cười lạnh nói.
- Kỹ năng thú vị, bất quá loại dục vọng cấp thấp này, không có ý nghĩa với sinh mệnh thể cao cấp như ta.
Tổ An.
- ...
Hắn rơi vào đường cùng, chỉ có thể lo lắng xin Mị Ly giúp đỡ.
- Hoàng Hậu sư phụ, hiện tại ngươi có biện pháp nào không?
Hắn không xác định Mị Ly có phải còn đang ngủ say hay không, hơn nữa coi như tỉnh, loại tình huống này Mị Ly còn có thể giao lưu với hắn hay không.
May mắn là thanh âm của Mị Ly rất nhanh vang lên.
- Sao ngươi lại chọc địch nhân cường đại như vậy.