- Không sai, từ trình độ nào đó mà nói, vừa rồi ta đã bị ngươi giết chết.
Trong mắt Ám Ảnh Ma Vương như muốn phun lửa.
- Chẳng qua đáng tiếc, ta xưa nay hành sự kín đáo, sớm giấu một Ám Ảnh phân thân, lúc này mới có thể mượn phân thân này phục sinh.
Tổ An.
- ...
Làm nửa ngày, gia hỏa này còn có hàng thay thế
- Hiện tại có phải rất tuyệt vọng hay không, nếu vừa rồi các ngươi không có ở chỗ đó khanh khanh ta ta, mà nhanh chóng tìm ta, lúc đó ta vẫn còn yếu ớt, căn bản không cách nào chống cự, hiện tại, ta đã triệt để khôi phục, chờ đợi các ngươi chỉ có tử vong.
Ám Ảnh Ma Vương cười gằn nói.
Tuyết Nữ ảo não, đều trách mình vừa rồi nhớ lại một ít chuyện quá mức kích động, bằng không sẽ không phạm sai lầm như thế.
Vừa rồi thời kỳ toàn thịnh cũng đánh không lại, bây giờ nàng có tổn thương, Tổ An lại bị thương nặng như vậy, càng không phải là đối thủ.
Thần sắc của Tổ An lại bình tĩnh.
- Không cần phô trương thanh thế, ngươi tuyệt đối không có khả năng tùy ý phân thân, nếu mỗi phân một lần, thực lực đều tương đương bản thể mà nói, ngươi chẳng phải vô địch? Nghĩ đến bây giờ ngươi hẳn rất lo lắng, cho nên cố ý dùng những lời này kích thích chúng ta, muốn chúng ta đắm chìm trong ảo não hối hận, như vậy lại càng dễ phạm sai lầm.
Ám Ảnh Ma Vương giật mình.
- Không nghĩ tới tâm tư của ngươi xảo trá như thế, không sai, hiện tại ta xác thực không có thực lực lúc đỉnh phong, nhưng các ngươi trọng thương, muốn đối phó các ngươi còn dư xài.
Nó nói xong nâng lên một ngón tay, một tia laser từ đầu ngón tay bắn ra.
Tổ An phản ứng cũng nhanh, trước tiên muốn né tránh, chỉ tiếc lúc này tình trạng cơ thể quá tệ, căn bản theo không kịp tư duy của hắn.
- Cẩn thận!
Tuyết Nữ ôm lấy hắn tránh qua bên cạnh.
- Ngươi không sao chứ?
Tuyết Nữ khẩn trương nhìn Tổ An.
Tổ An lắc đầu, ánh mắt nhìn đầu vai nàng.
- Ngươi bị thương.
Chỉ thấy đầu vai nàng xuất hiện một cái động nhỏ, hiển nhiên là trong nháy mắt vừa rồi, đối phương vì cứu hắn, kết quả mình né tránh không kịp, bị laser của Ám Ảnh Ma Vương bắn trúng.
- Không có việc gì.
Tuyết Nữ cười nhạt, miệng vết thương có bông tuyết phất phới, rất nhanh vết thương khôi phục như lúc ban đầu.
- Tại sao ngươi lại... quan tâm ta như vậy?
Đây là Tổ An khó hiểu nhất, mới đầu đối phương tuyệt đối là băng sơn mỹ nhân, thậm chí ngay cả thời điểm mình cứu nàng không cẩn thận chạm đến thân thể, nàng cũng rất kháng cự, bây giờ lại như biến thành người khác.
Hiện tại nàng không giống Tuyết Nữ lạnh như băng, mà giống như hồng nhan tri kỷ tình thâm ý trọng nào đó của hắn.
Nhưng hắn không phải Đoàn Chính Thuần, nữ nhân bên cạnh nhiều đến có phải tình nhân của mình hay không cũng nghĩ không ra.
Con ngươi thanh lãnh của Tuyết Nữ nhìn hắn, không trả lời hắn nói, ngược lại cười nói một mình.
- Ngươi quả nhiên vẫn quay về tìm ta.
Tổ An.
- ???
Lúc này Ám Ảnh Ma Vương sắp nổ tung.
- Hai cẩu nam nữ này, có phải nên cho nhân vật phản diện như ta chút tôn trọng hay không?
Tổ An nhướng mày.
- Không đúng, ngươi không nên lắm lời như thế, từ vừa rồi chiêu hàng ta đến bây giờ, ngươi nói rất nhiều, ta không tin đến cảnh giới như ngươi sẽ phạm loại sai lầm này, ngươi đến cùng đang trì hoãn cái gì?
Đối phương có vài lần rõ ràng có thể trực tiếp xuất thủ, lại cùng hắn nói nhăng nói cuội, trong lòng hắn ẩn ẩn cảm thấy có chút không đúng.
Ám Ảnh Ma Vương khặc khặc cười rộ lên.
- Đến bây giờ mới phản ứng được, là nên khen ngươi còn không có ngốc? Hay nói ngươi quá ngu đây?
- Vừa rồi ngươi đoán sai một việc, ta không ngừng chiêu hàng các ngươi, không phải bởi vì ta sợ đánh không lại ngươi, chỉ là sợ ngươi phá chuyện tốt của ta, nên trì hoãn một ít thời gian mà thôi, hiện tại không cần phải lo lắng, bởi vì sự tình của ta đã hoàn thành.
Đột nhiên một ngọn núi tuyết ầm ầm, ngay sau đó cả ngọn núi nâng trên lên, lộ ra bóng người to lớn ở phía dưới.
Dường như cả ngọn núi là nhà tù, trấn áp bóng đen kia.
Hắc ảnh rất lớn, hình thể giống như Khủng Long mà kiếp trước Tổ An nhìn thấy trong điện ảnh.
Tổ An không kịp cảm khái, vội vàng lấy ra Thần khí Thiên Vân Kiếm còn lại, nỗ lực lần nữa trấn áp núi tuyết, nhưng sau khi Thiên Vân Kiếm ra ngoài không phản ứng chút nào, hoàn toàn không giống hai kiện Thần khí trước đó, có thể cùng núi tuyết hô ứng.
Hắn trong lúc nhất thời cũng không rõ ràng nên làm sao phong ấn núi tuyết này lần nữa, vội vàng hỏi thăm Tuyết Nữ.
- Ngươi và Đại Tuyết Sơn quan hệ thân cận, biết làm sao mới có thể phong ấn lần nữa không?
Tuyết Nữ lắc đầu.
- Trước kia ta cũng không biết làm sao phong ấn những núi tuyết này.
Tổ An.
- ...
Lúc này hắc ảnh dưới núi tuyết phát ra tiếng gào thét điếc tai nhức óc, vạn dặm núi tuyết đều rung động, nơi xa một số Tuyết Thú cường đại đều nằm sấp trên mặt đất run lẩy bẩy.