Bất quá trước mặt nó bỗng nhiên tối sầm, một mùi tanh hôi bao phủ, vô ý thức ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy một cái miệng to như chậu máu từ trên trời giáng xuống, cắn rơi đầu nó.
Miệng nhai nhóp nhép, mấy ngụm liền nuốt xuống.
Ám Ảnh Ma Vương tu vi cường đại, dù như thế cũng không có lập tức chết đi
Thân thể không có đầu lung la lung lay sờ loạn khắp nơi, tựa hồ bản năng tìm kiếm đầu của mình.
Đúng lúc này, Sát Lục Chi Chủ lại táp một cái.
Ách…
Nó hài lòng ợ một hơi, tựa hồ bữa ăn này để nó cực kỳ vui vẻ.
- Rất lâu không có ăn ngon như thế, ăn quả nhiên là sự tình hưởng thụ nhất trên đời.
Nơi xa, vẻ mặt Tổ An nghiêm túc, vừa rồi hắn ở bên cạnh thấy rõ ràng, Ám Ảnh Ma Vương chạy đã rất nhanh, giống như một cầu vồng bay đi xa.
Kết quả hai chân Sát Lục Chi Chủ đạp xuống đất, thân hình khổng lồ trực tiếp nhảy vọt đến trước đối phương, không cho nó thời gian phản ứng, liền há miệng thôn phệ.
Vốn nhìn thấy Sát Lục Chi Chủ giống như khủng long, suy nghĩ nó không am hiểu thuật pháp, chỉ là mượn thân thể cường đại tiến hành vật lý chiến đấu.
Nhưng thấy cảnh này hắn nhất thời minh bạch, thân thể của đối phương đã mạnh đến siêu thoát trình độ pháp tắc, căn bản không cần dựa vào thuật pháp gì tiến công.
Lúc này Tuyết Nữ nhỏ giọng nói với Tổ An.
- Ta vịn ngươi rời đi.
Tổ An cười khổ.
- Nơi nào còn có cơ hội đi.
Quả nhiên, ánh mắt của đối phương trực tiếp nhìn qua bên này.
- Trước đó là các ngươi chiến đấu với Ám Ảnh Ma Vương.
- Không sai, có câu địch nhân của địch nhân chính là bằng hữu, các hạ là Sát Lục Chi Chủ sao, ta là Tổ An, vị này là Tuyết Nữ.
Tổ An cười híp mắt nói, nhưng trong lòng thì đang suy tư phương pháp ứng đối.
Thần sắc của Tuyết Nữ cổ quái, gia hỏa này thật biết chắp nối, như vậy cũng có thể kết giao bằng hữu.
- Địch nhân của địch nhân chính là bằng hữu?
Sát Lục Chi Chủ cười hắc hắc.
- Một câu rất hay, nói đến ta còn phải cảm tạ các ngươi giúp ta suy yếu Ám Ảnh Ma Vương.
- Cảm tạ thì không cần, chúng ta ai về nhà nấy tìm mẹ đi.
Tổ An nói.
- Không biết tiếp xuống các hạ có tính toán gì? Là dự định trở về thế giới của ngươi, đoạt lại vương tọa đã mất đi sao?
- Tự nhiên là phải trở về.
Nghe nó nói, Tổ An vừa buông lỏng một hơi, kết quả câu tiếp theo lại làm cho tóc gáy cả người hắn dựng lên.
- Bất quá trước khi trở về cần ở thế giới này ăn một bữa, ta đã quá lâu quá lâu không có ăn, mấy ngàn năm, hay mấy vạn năm...
Tổ An trầm giọng nói.
- Không biết các hạ muốn ăn cái gì, ta ở thế giới này coi như có chút năng lượng, có thể chuẩn bị cho các hạ các loại thực vật phong phú.
- Đương nhiên là sinh linh tươi sống, a, nghĩ đến hương vị của máu tươi, liền để toàn thân ta kích động đến phát run.
Sát Lục Chi Chủ nói, thần sắc kích động không thôi.
- Bất quá ta cảm thấy ngươi khả năng không đủ sức cung cấp nhiều như vậy.
- Ngươi muốn bao nhiêu?
Tổ An nghe nó nói cần sinh linh tươi sống liền rõ ràng hai người tuyệt đối không có cách nào thỏa hiệp, chỉ muốn trì hoãn thời gian khôi phục thân thể, đồng thời suy nghĩ phương pháp ứng đối mà thôi.
- Muốn bao nhiêu?
Trên mặt Sát Lục Chi Chủ lóe lên ý cười tàn nhẫn.
- Đương nhiên là muốn sinh linh của toàn bộ thế giới.
Tổ An.
- ...
Tuyết Nữ.
- ...
Tuy đã đoán được, nhưng không nghĩ tới nó sẽ tàn bạo như thế.
Tựa hồ cảm nhận được tâm tình của hai người, trong mắt Sát Lục Chi Chủ nhiều hơn một tia đùa cợt.
- Tuy không hiểu các ngươi nhỏ yếu như vậy, là làm sao trọng thương Ám Ảnh Ma Vương, nhưng ta không thể lưu bất cứ tai hoạ ngầm nào có thể uy hiếp đến ta.
Vừa dứt lời, hai chân của nó đạp một cái, cơ hồ giống như thuấn di xuất hiện ở trước mặt hai người, hàm răng sắc bén ùn ùn kéo đến, nương theo mùi tanh hôi nồng đậm.
Hai người vốn một mực chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu, Tuyết Nữ trực tiếp hóa thành gió tuyết bọc lấy Tổ An, trốn đến một bên khác, đồng thời vung tay lên, vô số tảng băng toát ra, muốn xuyên tim kẻ xâm lấn.
Chỉ bất quá những Băng Lăng Thứ bén nhọn kia, đến trên người Sát Lục Chi Chủ, vậy mà một chút dấu cũng không lưu lại, trực tiếp vỡ vụn thành từng mảnh.
Cái đuôi tráng kiện của Sát Lục Chi Chủ quét ngang đến, Tổ An và Tuyết Nữ đồng thời ngăn cản, kết quả trong nháy mắt hai người bị đánh bay mấy trăm trượng.
Tổ An phun ra mấy ngụm máu tươi, Tuyết Nữ thì băng tuyết toàn thân rì rào, thậm chí mặt ngoài thân thể cũng xuất hiện từng vết rách, may mắn hoa tuyết thổi qua, thân thể lại khôi phục như lúc ban đầu.
Sát Lục Chi Chủ nhếch miệng cười.
- Chỉ có chút bản lãnh này?
- Cẩn thận, cường độ nhục thể của nó tựa hồ vượt qua một loại cực hạn nào đó.
Tổ An vội vàng nhắc nhở, khách quan mà nói, gia hỏa này ngoại trừ hình thể có chút quái dị, thì quả thực là chiến sĩ vật lý hoàn mỹ, phòng ngự, tốc độ, lực lượng… các loại thuộc tính đều max.