Chương 3946: Tâm ma (2)
Chương 3946: Tâm ma (2)Chương 3946: Tâm ma (2)
Đương nhiên, bình thường mà nói, đây là sự tình gần như không có khả năng, muốn tu luyện đến cảnh giới Thái Thượng Vongø Tình, tâm chí, nghị lực... tuyệt đối đều là nhân trung long phượng, tâm tình làm sao có thể chập chờn?
Nhưng hết lần này tới lần khác Yến Tuyết Ngân gặp phải Tổ An, một phương diện yêu mến hắn, một phương diện lại bởi vì đối phương là nam nhân của đồ đệ ,trong lòng sợ hãi không thôi, dân dân tâm cảnh vốn hoàn mỹ lưu lại một tâm ma.
Đương nhiên lấy tu vi của Yến Tuyết Ngân, tâm ma này bình thường không có ảnh hưởng quá lớn. Nhưng bỗng nhiên biết được vận mệnh của Sơ Nhan bi thảm như vậy, nàng thương tâm thống khổ, lại áy náy tự trách, các loại cảm xúc tiêu cực bạo phát, làm cho tâm ma phát tác, mới khiến cho kinh mạch toàn thân hỗn loạn, các loại nguyên khí ngược chiều xung đột.
- Quan chủ! Lúc này có mấy thân ảnh bay tới, nơi đây là trọng địa của Bạch Ngọc Kinh, ngày bình thường thủ hộ nghiêm mật.
Hôm nay quan chủ mang theo Nhiếp Chính Vương tới, bọn họ không tiện tới gần, nhưng một mực ở xa xa chú ý tình huống bên này.
Vốn mọi người hiếu kì, quan chủ tính tình thanh lãnh sẽ cùng hắn trò chuyện thứ gì, thậm chí còn lo lắng quan chủ quá mức lạnh lùng đắc tội Nhiếp Chính Vương, dù sao bây giờ đối phương quyên thế ngập trời, tu vi cái thế.
Kết quả một giây sau quan chủ lại thổ huyết té xỉu!
- Cầu tặc, mau buông quan chủ của chúng ta ral
Dù trước đó mọi người còn lo lắng quan chủ đắc tội Tổ An, kết quả một giây sau, mọi người lại không thèm quản nhiêu.
Những năm gần đây, danh vọng của Yến Tuyết Ngần rất cao, lại thêm xuất trần thoát tục, dung nhan tuyệt thế, cơ hồ bị ba thế hệ coi là nữ thần trong mộng. Thấy nàng thụ thương sinh tử chưa biết, còn bị nam nhân khác ôm vào trong ngực, mọi người đâu còn quản được Nhiếp Chính Vương øÌ.
Dù hệ thống liên tiếp thu được điểm nộ khí, nhưng lúc này Tổ An lại không vui, mà cẩn thận kiểm tra mạch tượng của Yến Tuyết Ngân.
Lúc này trưởng lão các phong cũng nghe tin chạy đến, thấy thế vội vàng rút vũ khí nhắm ngay Tổ An, thế cục thoáng cái trở nên khẩn trương.
- Ta không có làm gì nàng, nàng hẳn là tẩu hỏa nhập ma.
Tổ An tự nhiên không sợ những người này, nhưng vạn nhất xung đột, chậm trễ trị liệu thì phiền phức. - Nói bậy, tâm tính của Yến sư tỷ xưa nay cao tuyệt, lại tu đến giai đoạn Thái Thượng Vong Tình, làm sao có thể tấu hỏa nhập mail
Một lão giả lớn tiếng quát. Dẫn tới vô số người trong tông môn phụ họa.
Tổ An nhìn tiểu lão đầu kia, không nghĩ tới Yến Tuyết Ngân là sư tỷ của hắn, luôn có một loại cảm giác quái dị.
- Vừa rồi ta không có xuất thủ với nàng, làm sao có khả năng thương tổn nàng, không tin mà nói, mọi người có thể tự mình kiểm tra, xem các ngươi có biện pháp nào cứu nàng không. Các trưởng lão quay đầu nhìn mấy đệ tử trung niên, trước đó là bọn họ ở phía xa “giám thị” những người kia lắc đầu.
- Xác thực chưa từng nhìn thấy hắn xuất thủ.
- Bất quá khó đảm bảo hắn không có một ít thủ đoạn quỷ đị, không cần động thủ cũng có thể ám toán quan chủ.
- Tỉ như vừa rồi hắn giống như một mực trừng quan chủ. - Đủ rồi!
Một trưởng lão tiên phong đạo cốt quát bảo ngưng lại, nếu đường đường quan chủ Bạch Ngọc Kinh bị người khác trừng một cái thì bị thương thành như vậy, vậy chăng phải thành chuyện cười lớn?
- Kỷ trưởng lão, ngươi đi xem một chút.
Một đạo cô tuổi trung niên gật đầu, đi tới bên người Yến Tuyết Ngân, khuôn mặt nàng mỹ lệ, lờ mờ nhìn ra được lúc tuổi còn trẻ cũng là mỹ nhân, chỉ bất quá so với Yến Tuyết Ngân, lại ảm đạm phai mờ. Ngón tay nàng khoác lên trên cổ tay Yến Tuyết Ngân, cách một hồi bỗng nhiên biến sắc, lên tiếng kinh hô.
- Sao lại như thết
- Làm sao?
Trưởng lão áo bào trắng khẩn trương hỏi thăm. - Quan chủ nàng... nàng... Đạo cô trung niên nói mấy lần, cũng không nói hết lời. Trưởng lão áo bào trắng chờ không nổi, trực tiếp vunø ba sợi tơ khoác lên cổ tay Yến Tuyết Ngân, tu vi đến cấp độ như bọn họ, treo tơ bắt mạch là sự tình đơn giản.
Rất nhanh sắc mặt hắn kịch biến.
- Lại thương tổn đến nước này, coi như miễn cưỡng cứu về, chỉ sợ tu vi cũng sẽ trôi theo nước chảy.
- Cái øil
Mọi người sửng sốt, Yến Tuyết Ngân là kiêu ngạo của Bạch Ngọc Kinh, là đệ tử kinh tài tuyệt diễm nhất mấy trăm năm qua, kết quả lại đột nhiên thành như thế?
Tổ An nghe vậy trực tiếp chặt đứt những sợi tơ kia. - Làm nửa ngày các ngươi cũng không có cách nào cứu nàng, quả thực lãng phí thời gian của ta, tiếp xuống để ta tới cứu nàng. Nói xong muốn ôm nàng đi vào động phủ cách đó không xa.
Người Bạch Ngọc Kinh thấy thế sợ hãi, vội vàng ngăn hắn lại.
- Ngươi muốn làm gì?
- Đương nhiên là cứu nàng, cái này còn phải hỏi? Tổ An tức giận nói.
- Thế nhưng... nam nữ thụ thụ bất thân! Có người rốt cuộc tìm được lý do, người khác ào ào gật đầu.