Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3952 - Chương 3952: Tuy Tìm (2)

Chương 3952: Tuy tìm (2) Chương 3952: Tuy tìm (2)Chương 3952: Tuy tìm (2)

Kỷ trưởng lão thoải mái cười một tiếng, đúng vậy, tuy Yến quan chủ đẹp, nhưng nàng và Sơ Nhan quan hệ thây trò, Nhiếp Chính Vương sao dám làm cái gì.

Lui vạn bước mà nói, coi như Nhiếp Chính Vương làm ra sự tình không bằng cầm thú, nhân phẩm của Yến quan chủ xưa nay còn không thể để người tin tưởng?

Tính tình thanh lãnh kia của nàng, năm đó ngay cả mặt mũi của Triệu Hạo cũng không cho, nếu thật có cái gì, thần sắc làm sao có thể tự nhiên như thế? Ai, là chúng ta lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử. Nàng đứng dậy nhìn Tổ An cung cung kính kính thi lễ. - Đa tạ Nhiếp Chính Vương cứu quan chủ của chúng ta.

Tổ An thở dài một hơi.

- Chỉ cân không bị ngươi hiểu lầm thành sắc ma là được.

Kỳ trưởng lão càng hổ thẹn.

- Là chúng ta bảo thủ. Yến Tuyết Ngân ở sau lưng hung hăng trừng Tổ An một cái.

Gia hỏa này nói dối quả nhiên là mặt không đỏ tim không nhảy.

- Đám người Minh trưởng lão ở bên ngoài cũng chờ gấp, ta ra ngoài nói một tiếng.

Kỳ trưởng lão đề nghị.

- Chúng ta cùng đi, đừng để mọi người lo lắng.

Yến Tuyết Ngân vừa đi một bước, bỗng nhiên sắc mặt biến hóa, vội vàng vận khí ngăn thứ kia, không cho nó trào ra ngoài hoa huyệt của mình.

Lúc này Kỷ trưởng lão bỗng nhiên động mũi, Yến Tuyết Ngân giật mình, vội vàng hỏi.

- Làm sao thế?

- Luôn cảm thấy có chút vị đạo kỳ quái, bất quá bây giờ lại ngửi không ra, có thể là ảo giác sau khi ta hôn mê.

Kỷ trưởng lão có chút ây náy nói.

Da mặt Yến Tuyết Ngân đỏ đến không thể có một cái lỗ chui vào, may mắn vừa rồi trước khi đối phương tỉnh lại, Tổ An thi triển công pháp xua tan khí tức mập mờ, không nghĩ tới còn có một chút lưu lại. Lúc này cửa động phủ đã bị mở ra, bên ngoài đám người đen nghịt nghe được động tĩnh ào ào vây tới, nhìn thấy Yến Tuyết Ngân vẫn xuất trần thoát tục đứng ở đó, thì mừng rõ không thôi.

- Quan chủ khôi phục? Không ít người trong mắt lóe lên vẻ kinh diễm, mặc dù đã nhìn thấy vô số lần, nhưng mỗi lần nhìn thấy quan chủ đêu có thể nghiệm không giống nhau. Hôm nay quan chủ so với trước kia, trên mặt nhiều một tia hồng nhuận phơn phóớt, ngày thường như tiên nữ trên mây, bây giờ càng giống như nhân gian quốc sắc. Yến Tuyết Ngân ân một tiếng.

- May nhờ có bí pháp độc môn của Nhiếp Chính Vương.

Người Bạch Ngọc Kinh vội vàng hành lễ với Tổ An.

- Đa tạ Nhiếp Chính Vương!

Minh trưởng lão thừa cơ truyền âm hỏi thăm.

- Kỳ trưởng lão, vừa rồi bên trong có đị thường øì không? - Không có... Không có.

Kỳ trưởng lão vốn có chút do dự có nên như thật bẩm báo hay không, nhưng nghĩ lại, tuy từ trên xuống dưới Bạch Ngọc Kïnh tin tưởng tác phong làm việc của quan chủ, nhưng một khi tin tức lan truyền ra ngoài, quỷ mới biết mọi người sẽ nghĩ như thế nào, đến thời điểm không chỉ danh dự của quan chủ bị hao tổn, ngay cả Bạch Ngọc Kinh cũng sẽ bị liên lụy.

Đã như vậy, dứt khoát không nói.

Được đáp án này của nàng, Minh trưởng lão âm thầm buông lỏng một hơi.

- Các vị khách khí, Yến quan chủ là sư phụ của Sơ Nhan, lại là hảo bằng hữu của ta, về công về tư ta đều nên cứu.

Tổ An đứng ở sau lưng Yến Tuyết Ngân, len lén nắm tay nàng.

Yến Tuyết Ngân muốn rút về, đáng tiếc rút không nổi, trước mặt mọi người cũng không tiện ra sức, chỉ có thể tùy hắn.

Bất quá trên mặt lại nóng hổi, gia hỏa này thật sự là cái øì cũng không sợ.

Tiếp xuống Bạch Ngọc Kinh vốn muốn thiết yến chiêu đãi đồng thời cảm tạ Tổ An, bất quá Tổ An không có tâm tình, tính tình của Yến Tuyết Ngần cũng không thích nhiệt náo, vì vậy dứt khoát bỏ qua.

Bạch Ngọc Kinh ở phụ cận chủ phong chuẩn bị cho hắn một biệt viện, cách chỗ ở của Yến Tuyết Ngân không tính quá xa.

Bây giờ Yến Tuyết Ngân khôi phục thanh tỉnh, mọi người đương nhiên sẽ không lo lắng có cái gì. Tổ An thì triệu tập Yến Tuyết Ngân cùng với các trưởng lão Bạch Ngọc Kinh, cùng một chỗ hỏi thăm tình huống liên quan tới bí cảnh của Bạch Ngọc Kinh, muốn làm rõ sự tình Sở Sơ Nhan biến mất.

- Bí cảnh này chúng ta truyền thừa mấy ngàn năm, tựa hồ thời gian tồn tại còn sớm hơn Bạch Ngọc Kinh thành lập, bên trong nguyên khí dồi dào, kỳ hoa đị thảo vô số, xưng là Tiên cảnh cũng không đủ.

Minh trưởng lão cau mày nÓI.

- Hơn nữa trải qua mấy ngàn năm môn nhân thăm đò, bên trong không có bất kỷ nguy hiểm øì, nhưng hết lần này tới lần khác lại xảy ra chuyện, thật kỷ quái.

- Bí cảnh thế gian phần lớn là di tích thượng cổ, trong di tích có kì ngộ, cũng đồng dạng có nguy hiểm, chăng lẽ bí cảnh của các ngươi không phải di tích thượng cổ?

Tổ An nghi ngờ hỏi.

Yến Tuyết Ngân lắc đầu.

- Bí cảnh của chúng ta không phải những bí cảnh đi tích như thế gian, càng giống như tự thành thiên địa, giống động thiên phúc địa trong truyền thuyết.

- Trong bí cảnh cụ thể có cái øì? Có thể miêu tả một chút hay không. Tổ An truy vấn, muốn xen có thể tìm ra kỳ quặc gì không.
Bình Luận (0)
Comment