Chương 3972: Vật lộn sống mái (3)
Nghĩ đến quan hệ của mình và Tổ An, Cao Anh lập tức cảm thấy đối phương kẻ đến không thiện.
Lúc này Triệu Tuyền ngoài cười nhưng trong không CƯỜI nÓI:
- Cao tướng quần không phải Tả Vệ tướng quân của triều đình, gánh vác trách nhiệm hộ vệ hoảng cung sao, sao chính mình không đi, ngược lại trốn ra ngoài. Cao Anh ở trong tối ra dấu tay cho thủ hạ, sau đó đáp: - Hôm nay tặc tử tính toán quá lớn, ta phải đến địa phương khác xem xét tình huống.
- Đáng tiếc chỉ sợ ngươi không đi được.
Lúc này người bên Vân Long Môn cũng đuổi tới. Cao Anh nhận ra người đi đầu, là Trường Thủy Giáo Ủy Triệu Thuấn, trong lòng không khỏi trầm xuống.
Phụ thân Triệu Thuấn là Nghi Vương, Trấn Đông Đại tướng quân Triệu Hoàng, chính là tồn tại đức cao vọng trọng trong hoàng tộc, lại liên hệ đến Triệu Tuyền, chẳng lẽ những tôn thất hoàng tộc này tập thể tạo phản? Càng đau đầu hơn là Triệu Thuấn thống lĩnh Trường Thủy Giáo Úy chính là một trong sáu đại quần dã chiến ở phụ cận kinh thành, bây giờ mang binh vào thành, Liễu gia lại hoàn toản không biết gì cả.
Cũng không biết có bao nhiêu chi quân đội đã làm phản.
Lúc này Triệu Tuyền lạnh lùng nói:
- Nếu không phải ta kịp thời đuổi tới, đã xém chút để bọn hắn chạy mất. Triệu Thuấn tức giận nói:
- Tiểu tử này nhìn đàng hoàng, trên thực tế xảo trá giống như quỷ, không nghĩ tới lại bị hắn nhìn ra sơ hở. - Xem ra Lý Miễn đã bị độc thủ.
Cao Anh thở dài, vừa trì hoãn thời gian vừa nghĩ kế thoát thân, đáng tiếc vô luận hắn nghĩ như thế nào, cục diện sau đó cũng là tử cục.
- Nếu Lý Miễn kia cũng cảnh giác như ngươi, ta sẽ không dễ dàng đắc thủ như vậy, người Liễu gia quả nhiên đều là giá áo túi cơm.
Triệu Thuấn khinh thường nói.
- Các ngươi thân là tôn thất hoàng tộc, đã phú quý đến đỉnh phong, lại cấu kết với nhau tạo phản, đến cùng vì cái gì?
Cao Anh rõ ràng lần này hăn phải chết không nghỉ ngờ, hít sâu một hơi, bây øiờ sở cầu bất quá là minh bạch mà thôi.
- Tạo phản?
Triệu Tuyền cười ha ha.
- Ngươi đánh giá mình quá cao, tạo phản rõ ràng là các ngươi, chúng ta tuần theo mệnh lệnh của hoàng thượng, một mẻ hốt gọn Liễu gia phản nghịch!
Cao Anh biến sắc: - Điều đó không có khả năng, Hoàng Hậu tuyệt đối không có khả năng hạ lệnh như thết
Lúc trước ở trong bí cảnh, bọn họ và Hoàng Hậu cũng coi như kê vai chiến đấu, hơn nữa Tổ An và Hoàng Hậu quan hệ mật thiết, đối phương không có khả năng ra mệnh lệnh như vậy. Docfull.vn- Chỉ 1000 đồng/ngày đọc tất cả Kho 1000++ truyện dịch miễn phí !
- Ngươi nghe không hiểu lời nói sao, chúng ta tuân là mệnh lệnh của hoàng thượng, không phải mệnh lệnh của Hoàng Hậu. Triệu Tuyền cười lạnh nói. Cao Anh thở dài:
- Nguyên lai là các ngươi lừa dối hoàng thượng, chờ ngày mai Hoàng Hậu kịp phản ứng, các ngươi đều sẽ bị thanh toán.
- Đến cùng là ai lừa dối hoàng thượng?
Triệu Thuấn nổi giận.
- Liễu gia các ngươi là thứ øì, bất quá ÿ vào Thái Hậu, rõ ràng một nhà giá áo túi cơm, lại chiếm vị trí caol
- Hai cái bao cỏ Liễu Quang, Liễu Diệu kia không cần nói, chính ngươi còn trẻ như vậy, cũng có thể lên làm Hữu Vệ tướng quân, có biết vị trí này, bao nhiêu người phấn đấu cả đời cũng chưa hẳn ngồi lên được không. Gia hỏa Liễu Quang kia ước øì xếp cả con chó trong nhà các ngươi vào triều, thiên hạ này đến cùng là thiên hạ của Triệu gia chúng ta, hay của Liễu gia các ngươi? Cao Anh cười lạnh nói: - Nguyên lai các ngươi xuất phát từ ghen ghét. Nhưng trong lòng âm thâm thở dài, thực ra cục điện này hắn sớm đã dự liệu, vốn nhiều lần khuyên qua mấy vị cữu cữu, đáng tiếc bọn họ căn bản không nghe, chỉ biết xếp người Liễu gia vào bộ môn trọng yếu, hiện tại phản phệ rốt cục đến, hơn nữa còn mãnh liệt hơn tưởng tượng.
- Ghen ghét đám rác rưởi Liễu gia? Triệu Thuấn mặt trầm như nước.
- Chỉ là đuổi đám rác rưởi các ngươi đi, để người tài lên thay mà thôi.
Lúc này Cao Anh lại thản nhiên cười nói:
- Mặc dù người Liễu gia không có bản lãnh øì, nhưng các ngươi chỉ biết đùa nghịch mưu mẹo nham hiểm, cũng không tốt hơn chúng ta bao nhiêu nha.
- Tự tìm cái chết! Triệu Thuấn giận đữ, trực tiếp tiến lên.
Hai mắt Cao Anh tỏa sáng, hắn cố ý khích đối phương, chính là vì giờ khắc này, trực tiếp từ bỏ tất cả phòng ngự, tùy ý vũ khí của đối phương cắm vào ngực mình, hắn thì một đao bổ tới cổ đối phương. Hắn rõ ràng hôm nay đã không có may mắn, quyết định lấy mạng đổi mạng. Triệu Thuấn hoảng hốt, vô ý thức muốn kiếm rút ra ngăn cản, kết quả tay đối phương nắm lấy thân kiếm, căn bản rút không ra.
Vừa rồi hắn vốn cho rằng đối phương sẽ ngoan cố chống cự, lấy tu vi Cửu phẩm, sẽ không dễ dàng làm bị thương, ai biết một kiếm thì trọng thương đối phương, dẫn đến một loạt chiêu số phía sau chết từ trong trứng nước.
Cao thủ tranh chấp, sinh tử chỉ ở một đường, sai lâm này để hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn Tử Thần tới gần, trong mắt tràn ngập hối hận và tuyệt vọng.