Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 409 - Chương 409: Nữ Nhân Tâm Đen (2)

Chương 409: Nữ Nhân Tâm Đen (2) Chương 409: Nữ Nhân Tâm Đen (2)

Hai mắt Tổ An trợn trừng, không ngờ lại có hiệu quả kinh hãi như vậy, sau này nếu mình dùng để ra vẻ khệnh khạng chẳng phải là có thể khiến mọi người quỳ bái à?

Hắn vội vàng nhìn về phía Mị Ly, nữ nhân này đúng là thần bí, không ngờ lại biết nhiều thứ thần kỳ như vậy.

Chỉ có điều khiến hắn bất ngờ là, thân ảnh của Mị Ly đã sớm biến mất.

Chẳng lẽ nàng ta bỏ ta mà đi!

Trong lòng Tổ An trống rỗng, lập tức trở nên cực kỳ mất mát.

Hoàng hậu tỷ tỷ xinh đẹp như vậy, lại cứ thế mà đi mất rồi.

Mị Ly:

- ...

Đến từ Mị Ly, điểm nộ khí +555!

- Quả nhiên là một kẻ háo sắc vô sỉ hạ lưu!

Tổ An lại không giận mà vui:

- Ngươi vẫn ở đây à, khiến ta sợ muốn chết, ngươi chạy đi đâu thế?

- Lắm lời, ta đương nhiên về lại trong Thái A Kiếm, Vãng Sinh Môn vừa mở, nếu ta còn dùng hình thái hồn phách ở lại bên ngoài, là chờ bị tinh lọc à?

Thanh âm tức giận của Mị Ly truyền đến.

Lúc này Tổ An mới nhớ tới lúc trước Mị Ly chính là vì sợ bị tinh lọc cho nên mới làm giao dịch với hắn, cũng không biết hiệu quả cũng không biết thế nào, thế là vội vàng nhìn về phía cánh cửa trắng đó.

Cánh cửa trắng giống như có một loại sức hấp dẫn thần bí, vô số vong linh chậm rãi từ trong đầm nước đi ra, từng đội từng đội đi tới cánh cửa, thần thái của mỗi vong linh đều rất an tường, giống như tràn ngập hy vọng đối với kiếp sau.

Trên cửa có một tầng màng mỏng giống như nước, những vong linh đó sau khi bước vào thì đều liền biến mất, giống như tiến vào một thế giới thần bí khác.

Nhìn một màn trước mắt này, Tổ An không nhịn được mà kinh thán trước sự thần kỳ của nó:

- Sau cửa chính là kiếp sau sao?

- Đương nhiên không phải.

Mị Ly cười lạnh nói.

Tổ An:

- ...

Mị Ly nói:

- Thuyết kiếp sau này hư vô mờ mịt, trừ khi là một số đại năng thông thiên, có lẽ có biện pháp chuyển thế ra, người thường nào có kiếp sau gì, Vãng Sinh Môn này chỉ là một thuật pháp tinh lọc mà thôi, những vong linh này đi vào sẽ bị phân giải thành thiên địa nguyên tố bản nguyên nhất, triệt để tiêu tán trong thiên địa.

Tổ An:

- ...

Nữ nhân này quả thực rất hắc ám, một đoạn diễn thuyết thanh tình tịnh mậu vừa rồi khiến hắn nghe cũng cảm động, kết quả thì ra là lừa đảo?

Sau này mình nhất định phải có giữ lại với lời nói của nàng ta, bằng không bị nàng ta bán rồi vẫn còn đếm tiền hộ.

- Đương nhiên, như vậy đối với chúng mà nói cũng vẫn có thể xem như một chốn về tốt, dẫu sao một mực làm oán linh thì đến ngay cả chết rồi cũng không yên ổn.

Mị Ly nói tiếp.

Tổ An thầm nghĩ ta tin ngươi mới lạ!

Có điều hắn cũng không cổ hủ đến mức lại nói cho những vong linh này biết chân tướng.

- Đừng lãng phí hiếm có hiếm có này, luyện hóa Hồng mông chi khí ở xung quanh đi.

Mị Ly nhắc nhở.

Lúc này Tổ An mới phát giác theo những vong linh đó dần dần tiêu tán, Hồng mông chi khí ở xung quanh dồi dào hơn lúc trước rất nhiều, vội vàng vừa duy trì Vãng Sinh Môn vừa vận chuyển Hồng Mông Nguyên Thủy Kinh sửa chữa phục hồi thương thế trên thân thể.

Sở Sơ Nhan thì ở bên cạnh hộ pháp cho hắn, đồng thời nhìn về phía Kiều Tuyết Doanh với vẻ lo lắng, nàng ta bị quá nặng, tuy không đến mức lập tức tử vong, nhưng nếu thời gian quá lâu, cũng sẽ có nguy hiểm.

- Lão bà, chỗ ta không sao, ngươi đi chiếu cố Tuyết Nhi một chút.

Tổ An mở mắt nói với nàng.

Sở Sơ Nhan ừ một tiếng, nàng ta vốn đang có chút lo lắng, những năm trước ở chung với Tuyết Nhi, danh là chủ tớ, nhưng thật ra là tỷ muội.

Nàng ta đi tới bên cạnh Kiều Tuyết Doanh, chú ý thấy nàng ta đã lâm vào trạng thái nửa hôn mê, vội vàng chuyển vận nguyên khí vào trong cơ thể nàng ta, tuy không tinh thuần như Hồng mông chi khí, nhưng cũng có thể mang tới tác dụng khiến thương thế từ từ khôi phục.

Cũng không biết qua bao lâu, Kiều Tuyết Doanh chậm rãi mở mắt, phát hiện là Sở Sơ Nhan đang cứu mình, vẻ mặt có chút phức tạp, nhỏ giọng nói:

- Cám ơn.

Sở Sơ Nhan do dự một chút, thản nhiên nói:

- Không cần cám ơn ta, là A Tổ bảo ta cứu ngươi.

Kiều Tuyết Doanh mỉm cười:

- Ngươi luôn là như vậy, rõ ràng tâm địa thiện lương, lại không muốn thừa nhận ngoài miệng.

Mặt Sở Sơ Nhan nóng lên, quan hệ hiện tại của hai người có chút xấu hổ, theo lý thuyết đối phương là thế lực địch quân lẻn tới Sở gia làm mật thám, hai người nên bất lưỡng lập mới đúng, nhưng nàng ta thủy chung không thể hận vị tỷ muội sớm chiều ở chung này.

Nhưng muốn quay lại quan hệ thân mật như lúc trước thì là không có khả năng.

Do dự một chút, nàng ta tìm lý do chuyển hướng đề tài:

- Đúng rồi, lúc trước ngươi và A Tổ không phải như nước với lửa ư, sao cảm thấy hiện tại quan hệ biến thành tốt vậy?

Kiều Tuyết Doanh vội vàng giải thích:

- Ngươi đừng hiểu lầm, ta và hắn không có gì cả, chỉ là quan hệ hợp tác đơn thuần, lúc trước vì cứu ngươi mà kề vai chiến đấu, cho nên có chút tình đồng chí, không có gì khác cả.

Sở Sơ Nhan không khỏi mỉm cười:

- Ta có nói gì đâu, ngươi gấp như vậy làm gì.

Hai má Kiều Tuyết Doanh nóng lên, không nói nữa, tim đập lại cực nhanh, đây là mình làm sao vậy, ta không có nói dối, chột dạ cái gì?

Tiếp theo qua khoảng mấy canh giờ, hai mươi vạn vong linh đó mới triệt để tinh lọc xong.

Theo vong linh cuối cùng biến mất, nhiệt độ của toàn bộ địa cung dường như cũng cao lên mấy độ, đầm nước đen xì sâu không thấy đáy lúc trước cũng dần dần biến thành trong suốt.

Tổ An đồng thời thở hắt ra một hơi, đoạn thời gian này hấp thu những Hồng mông chi khí đó, những thương thế khủng bố trên người hắn đã triệt để khỏi hẳn, trạng thái tinh thần tốt hơn bất kỳ lúc nào trước kia.

Bình Luận (0)
Comment