Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 420 - Chương 420: Ngươi Tán Gái Đúng Là Bỏ Cả Tiền Vốn (2)

Chương 420: Ngươi Tán Gái Đúng Là Bỏ Cả Tiền Vốn (2) Chương 420: Ngươi Tán Gái Đúng Là Bỏ Cả Tiền Vốn (2)

Sở Sơ Nhan biến sắc, vội vàng nói, nàng ta đã cảm thấy Nguyên tố chi lực nơi này cực kỳ hỗn loạn, hiển nhiên là tiết tấu sắp đổ sập.

Tổ An biết hơn phân nửa là Trấn Hồn Đại Ấn đã bị phá, mình lại mang đi cả Vô Tung Huyễn Liên và Thái A Kiếm là trận nhãn của nơi này, lại thêm Mị Ly, Chương Hàm và hai mươi vạn quân đoàn vong linh đều không còn, sự cân bằng mấy ngàn năm của nơi này triệt để bị phá vỡ, cho nên rơi vào sụp đổ.

- Đáng tiếc!

Tổ An vừa chạy vừa lưu luyến quay đầu lại, hắn còn tính chờ sau khi đưa Kiều Tuyết Doanh đi trị liệu xong sẽ một mình quay lại nơi này một chuyến.

Phải biết rằng đây là lăng tẩm mai táng hoàng hậu Đại Tần năm đó, vật chôn cùng ở bên trong không biết phong phú tới mức nào, từ việc Phú Bà Khoái Nhạc Cầu lúc trước có hiệu lực là có thể chứng minh được.

Trong tòa địa cung này ít nhất cũng có một ngàn tám trăm vạn lượng tài phú, nói không chừng còn có một số bảo vật có giá trị khác, lấy những khôi giáp vũ khí đó ra mà nói, phẩm cấp tuyệt đối tốt hơn những thứ Sở gia bán. Phải biết rằng binh khí của Sở gia đã là nổi tiếng xa gần rồi.

Theo hắn, những cái này đều là vật chôn cùng của Mị Ly, như vậy tất nhiên cũng đều là của hắn.

Một món của hồi môn lớn như vậy đã không còn nữa, đau lòng quá!

Thôi thôi, giải trừ phong ấn của tiểu huynh đệ, còn có được Thái A Kiếm, quyển thượng của Hồng Mông Nguyên Thủy Kinh, chuyến đi này đã không tệ rồi.

Huống chi so sánh với tất cả tài phú của toàn bộ địa cung, chắc đều không đáng giá bằng Mị Ly, nữ nhân này bộ dạng xinh đẹp, cả người lại đều là bảo bối.

Suy nghĩ này vừa xuất hiện, Tổ An có chút chột dạ, phát hiện Thái A Kiếm không có phản ứng gì mới thở phào nhẹ nhõm, xem ra nàng ta là thật sự đang ngủ say rồi.

Cũng không biết nàng ta rốt cuộc có thể đọc được suy nghĩ của ta không.

Tổ An cũng có chút bội phục bản thân, bốn phương tám hướng đều là đá rơi, mình không ngờ còn có thời gian rảnh rỗi mà nghĩ ngợi lung tung nhiều như vậy.

Sở Sơ Nhan một đường bảo hộ hai người, cũng không biết qua bao lâu, cuối cùng trước mắt sáng rực, ba người đã ra tới cửa cung.

Cơ hồ là họ vừa ra khỏi được mấy giây, phía sau có từng tiếng nổ nặng nề truyền đến, toàn bộ địa cung triệt để sụp đổ, ngay cả hai cánh cửa lớn của cửa cung cũng không chống cự được áp lực, bị thế núi đổ xuống triệt để ép sập.

Bụi đất Đầy trời bay lên, giống như hình thành một đóa mây nấm loại nhỏ.

Đại địa vốn kiên cố lúc này giống như mặt biển có sóng to mãnh liệt, không ngừng nhấp nhô kịch liệt, cho nên Tổ An đứng cũng không vững, hắn còn lờ mờ nhìn thấy một cỗ sóng xung kích vô hình đang tỏa ra bốn phía.

- Cẩn thận!

Sở Sơ Nhan chạy mà đỡ lấy Tổ An, mũi chân điểm nhẹ, nhanh chóng chạy tới phương hướng rừng cây ở xa xa, hiện giờ tu vi của nàng ta đã tiếp cận Thất phẩm, tốc độ nhanh hơn Tổ An rất nhiều.

Ngửi mùi thơm trên người giai nhân bên cạnh truyền đến, bởi vì do đứng gần, hắn thậm chí có thể cảm nhận được thân thể vô cùng mềm mại của đối phương.

Được lão bà ôm, sau đó trong lòng mình lại ôm một cô gái xinh đẹp khác, Tổ An cũng không nhịn được mà thầm bội phục mình.

Trên đời này có mấy nam nhân có thể trâu bò giống như ta?

Còn có ai nữa!

Tựa hồ là cảm thấy hắn cố ý cọ cọ lên người mình, vừa tới bên rìa rừng cây an toàn, Sở Sơ Nhan đã đẩy hắn sang bên, mặt giận tới tái đi.

Tổ An không biết phải nói gì, ta cọ ngươi chút mà ngươi đã có phản ứng mạnh như vậy, vừa rồi rõ ràng là còn tiến vào trong người rồi mà.

Có điều sự chú ý của sự chú ý rất nhanh bị khói bụi đầy trời ở xa xa hấp dẫn, nhìn thấy tình hình ngọn núi lúc trước sụp xuống tạo thành, không khỏi cảm thán thiên địa chi uy quả nhiên không phải năng lực của mình có thể sánh bằng.

Sở Sơ Nhan bỗng nhiên quay đầu, sau khi ngưng thần lắng nghe một thoáng liền vội vàng nói:

- Có người đang tới đây, còn là không ít.

- Rất nhiều người đang tới đây?

Tổ An theo bản năng tìm kiếm chỗ ẩn thân.

- Mau tìm một chỗ trốn đi, xem tình huống rồi tính.

- Trốn á?

Trong giọng nói của Sở Sơ Nhan có thêm một tia lạnh lùng cao ngạo.

- Hiện tại ta đã triệt để khôi phục, vì sao phải trốn?

Lúc này Tổ An mới có phản ứng, hiện giờ Sở Sơ Nhan đã là Lục phẩm đỉnh phong.

Thường ngày hắn cẩu thả quen rồi, cho nên đụng phải chuyện gì cũng thích trốn trong bóng tối chơi đểu người ta, nhưng với tu vi hiện giờ của Sở Sơ Nhan, cho dù hai lão sư dẫn đội trong trường học cũng chưa chắc đã bằng được, tất nhiên không cần phải rụt rè như vậy.

Hiện tại không có Mị Ly, Chương Hàm đã chết, những quân đoàn vong linh, tượng binh mã trong địa cung cũng đều tan thành mây khói, toàn bộ bí cảnh, hơn phân nửa là không lợi hại bằng nàng ta. Phải biết rằng toàn bộ bí cảnh ở trong đánh giá của học viện đều không được tính là quá nguy hiểm, nếu không cũng sẽ không chỉ phái hai lão sư Lục phẩm dẫn đội, sự xuất hiện của địa cung này chắc cũng là bất ngờ.

Ơ, sao lại có một loại cảm giác trong núi không có lão hổ, hầu tử xưng vương xưng bá thế nhỉ?

Vẻ mặt Tổ An có chút cổ quái, cuối cùng vẫn cố nhịn xuống xung động muốn kiếm điểm nộ khí.

Thôi, sử dụng với lão bà mình vẫn đau lòng lắm, ta là người thương hương tiếc ngọc, sau này đi kiếm điểm nộ khí của người khác.

Cho dù Sở Sơ Nhan ngoài miệng nói rất thoải mái, nhưng không hề lơ là, vẻ mặt đề phòng nhìn phương hướng thanh âm phát ra.

- Ơ, là Sở tiểu thư!

Hai bóng người cơ hồ là cùng lúc bay tới, một người trong đó trong mỗi cái giơ tay nhấc chân đều có tư thái diêm dúa, người còn lại thì để kiểu tóc Địa Trung Hải, đặc điểm đều vô cùng bắt mắt.

Bình Luận (0)
Comment