Mị Ly cũng không có hứng thú suy nghĩ nhiều:
- Thực ra ngươi cũng không cần lo lắng như thế, nếu không trốn vào trong núi tránh một thời gian, thế giới này lớn như vậy, bọn họ cũng chưa chắc tìm được ngươi, ngươi lại cẩn thận tu luyện Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh và Hồng Mông Nguyên Thủy Kinh, cuối cùng sẽ có một ngày không cần sợ vị hoàng đế kia.
Hai mắt Tổ An tỏa sáng:
- Muốn luyện đến một bước kia ước chừng cần bao lâu?
Mị Ly liếc hắn một cái:
- Lấy tư chất của ngươi bây giờ, lại thêm ta ở một bên điều giáo, chậm thì 800 năm, nhanh thì 500 năm hẳn không sai biệt lắm.
Tổ An:
- ...
Đừng nói mình có thể sống lâu như thế hay không, coi như thật có thể sống lâu như thế, ở trong rừng sâu núi thẳm trốn đông trốn tây mấy trăm năm, nhân sinh như thế lại có ý nghĩa gì?
Mị Ly ngáp một cái, lười biếng duỗi người:
- Bản cung mệt, tiếp tục ngủ đây, chính ngươi bảo trọng.
Sau khi nói xong thân hình tiêu tán không thấy.
Tổ An không thể không thừa nhận, người đẹp tùy tiện làm một động tác cũng xinh đẹp rung động lòng người như vậy, chỉ bất quá tỷ tỷ ngươi đừng không chịu trách nhiệm như thế được không, đi như vậy sao?
Tốt xấu gì cũng nên an ủi ta một chút chứ?
Ngươi đánh không lại hoàng đế, cho ta ôm một cái cổ vũ cũng tốt nha.
Đậu đen rau muống thì đậu đen rau muống, biện pháp vẫn phải tự mình nghĩ.
Bỗng nhiên trong lòng hắn hơi động, mở hệ thống xem xét, phát hiện bây giờ còn có 77589 điểm nộ khí.
Không có cách, chỉ có thể thử thời vận!
Tổ An vội vàng tìm một cái chậu rửa mặt rửa tay, thậm chí còn từ trong Lưu Ly Bảo Châu lấy ra nhang đèn và hương nến, sau đó lại lấy ra mấy cái dụng cụ, đặt đầu trâu, đầu dê, đầu heo, hoa quả... lên, trước kia hắn luôn cảm thấy cầu nguyện không đủ trịnh trọng, cho nên sau khi có điều kiện thì mua một đống lớn đồ vật để đó, dù sao không gian của Lưu Ly Bảo Châu rộng lắm.
Cũng không sợ để lâu hư.
Bận bịu một lúc, rất nhanh thì làm xong một bàn lễ.
Tổ An cầu nguyện một lúc, sau đó mới bắt đầu rút thưởng.
Cảm ơn tham dự... Cảm ơn tham dự... Nguyên Khí Quả... Cảm ơn tham dự... Nguyên Khí Quả...
Nhìn những vật này, Tổ An âm thầm siết tay.
Đối với hắn bây giờ mà nói, một trái Nguyên Khí Quả hay cảm ơn tham dự đã không có khác nhau quá nhiều, dù sao đối với hắn thăng cấp cần con số trên trời, đây chỉ là hạt cát trong sa mạc.
Bỗng nhiên hai mắt hắn tỏa sáng, bởi vì con trỏ rút thưởng không ngừng xoay tròn, sau cùng rơi vào trên phím M.
Thấy trên màn ảnh xuất hiện một cái mũ, cái mũ này tạo hình rất bình thường, nhưng khác biệt lớn nhất chính là màu sắc.
Toàn thân xanh lét!
Hơn nữa còn xanh biếc trong vắt, phảng phất như chú ý tới có người đang nhìn nó, mặt ngoài cái mũ lưu chuyển lục quang, sau cùng tụ tập lại, giống như một chấm nhỏ lóe sáng.
Tổ An mộng bức, cái đồ gì? Sao cảm giác rất giống cái mũ trước đó mình đưa cho Tang Thiên thế nhỉ.
Bất quá sảm phẩm của hệ thống, chắc chắn sẽ không đơn giản như vậy.
Hắn vội vàng xem giới thiệu.
Chúc mừng rút trúng Mũ Tha Thứ!
Giới thiệu vắn tắt:
- Mùa xuân đến, vạn vật khôi phục, nên xanh không nên xanh đều xanh. Muốn sinh hoạt không có trở ngại, trên đầu cũng nên xanh một chút. Nếu như một ngày nào đó ngươi biết được chân tướng tàn khốc thì nên làm cái gì? Đương nhiên là tha thứ cho nàng/hắn rồi...
- Vật phẩm một lần duy nhất, cho mục tiêu đeo lên vật này, mục tiêu sẽ tha thứ ngươi, mặc kệ ngươi phạm sai lầm gì.
Tổ An:
- ...
Hắn xém chút phun ra ngoài, đồ vật như vậy cũng được? Hắn có chút hoài nghi người sáng tạo ra hệ thống này là tên biến thái.
Hắn cảm thấy có chút đau đầu, mình đội mũ cho người ta, xưa nay không cần quan tâm hắn có tha thứ hay không, công năng của cái đồ chơi này khó tránh khỏi có chút gà mờ.
Chờ một chút, nếu như ta...
Thời điểm hắn đang trầm tư, bỗng nhiên bên tai vang lên một thanh âm thăm thẳm:
- Nguyên lai đây chính là át chủ bài của ngươi.
Tổ An giật mình, vội vàng quay đầu nhìn lại, phát hiện Mị Ly đang ngồi ở trên bàn lễ, ngón tay nhẹ nhàng mơn trớn nhang đèn, cặp chân dài tùy ý đung đưa.
- Hoàng hậu tỷ tỷ, ngươi không phải ngủ rồi sao?
Tổ An giật mình, vội vàng hỏi.
Trên mặt Mị Ly lộ ra nụ cười thần bí:
- Không nên tùy tiện tin tưởng nữ nhân, đặc biệt là nữ nhân xinh đẹp giống như ta.
Tổ An ngượng ngùng cười một tiếng:
- Hoàng hậu tỷ tỷ ngươi có ý gì, ta nghe không hiểu.
Mị Ly liếc hắn một cái nói:
- Ban đầu ở trong bí cảnh, ta đã cảm thấy rất kỳ quái, theo lý thuyết lấy tu vi cặn bã như ngươi, ta thổi một hơi cũng có thể diệt, nhưng khi đó ta làm thế nào cũng không giết được ngươi.
- Tuy lúc đó ngươi biểu hiện ra ý chí chiến đấu để cho ta rất khiếp sợ, nhưng thế giới này nếu chỉ dựa vào ý chí liền có thể thành công, thì không khỏi quá dễ dàng rồi.
- Cho nên ta một mực hiếu kì, ngươi đến cùng dựa vào cái gì. Hiện tại xem ra, hẳn là hệ thống trong miệng ngươi? Mũ Tha Thứ? Cái đồ chơi này thật hiếm lạ.
Nội tâm Tổ An chấn động:
- Ngươi thấy được những thứ này?
Mị Ly cười như không cười nói:
- Ta lúc nào nói nhìn không thấy?
- Ngươi...
Tổ An vô ý thức muốn nói cái gì, bất quá lập tức kịp phản ứng.
- Vừa rồi dạy ngươi, nữ nhân càng xinh đẹp càng biết gạt người.
Mị Ly hé miệng cười nói.
- Trước đó ngươi cứu Sở phu nhân, thuốc kia cực kỳ thần kỳ, trong nháy mắt khôi phục sinh mệnh, cho dù là Từ Phúc năm đó, cũng chưa chắc có thể luyện ra thuốc như vậy. Còn có Mũ Tha Thứ này, nếu như nó giới thiệu không khoác lác, thì thật là một pháp khí thần kỳ.