- Hồn lực?
Tổ An giật mình, đây là có ý gì.
- Tên như ý nghĩa, tự nhiên là lực lượng linh hồn.
Mị Ly giải thích.
- Thời điểm linh hồn khuấy động kịch liệt sẽ có Hồn lực tràn ra, giống như ngươi thường xuyên cố ý làm cho người khác tức giận, kiếm lấy điểm nộ khí gì kia, thực ra là một quá trình thu thập lực lượng linh hồn.
Tổ An nghe mà nghẹn họng nhìn trân trối, bất quá trải qua nàng giải thích, rất nhiều nghi hoặc trong lòng đều được giải khai, nhịn không được nhìn nàng:
- Hoàng hậu tỷ tỷ, kiếp trước ngươi không phải là giáo sư vật lý xuyên việt tới chứ?
- Nói lung ta lung tung gì đấy?
Mị Ly nhướng mày.
- Ngày xưa bản cung chính là hoàng hậu, lại đọc thuộc lòng điển tịch thiên hạ, luận kiến thức, những ếch ngồi đáy giếng như các ngươi làm sao có thể so sánh?
Trong lòng Tổ An đậu đen rau muống, ngươi cũng có tư cách kiêu ngạo?
Kiếp trước ta xem qua các loại điện ảnh Hollywood trên trời dưới đất, xem qua Nhật Bản biểu diễn kịch hai người, còn xem qua... Ta có kiêu ngạo giống ngươi sao?
Có điều hắn biểu hiện lại rất thành khẩn:
- Lực lượng linh hồn cũng có thể dùng?
- Đương nhiên có thể sử dụng.
Mị Ly nói.
- Vũ trụ to lớn cái gì có? Con đường tu luyện chưa hẳn phải dựa vào thiên địa nguyên khí, thế gian còn tồn tại vô số năng lượng có thể tu luyện, tỉ như Hồng Mông Nguyên Thủy Kinh, tu luyện chính là Hồng Mông chi khí.
- Mặt khác theo ta nghiên cứu, thiên địa nguyên khí cũng chưa chắc chỉ có một loại, hẳn là cách gọi chung của các loại năng lượng khác biệt, ta biết không ít chủng tộc, tuy tu luyện cũng là thiên địa nguyên khí, nhưng phương thức tu luyện, hiệu quả, lại hoàn toàn khác biệt Nhân tộc; ngay cả nội bộ Nhân tộc tu luyện cũng có rất nhiều trường phái... Chỉ tiếc ta không cách nào phân chia ra cụ thể các loại năng lượng trong thiên địa nguyên khí.
Trong lòng Tổ An bừng tỉnh, giới khoa học kiếp trước phát hiện vũ trụ có bốn loại lực cơ bản là: lực cường hạch, lực yếu hạch, lực điện từ và lực hấp dẫn, sử dụng lực lượng khác nhau sẽ sáng tạo ra đồ vật khác biệt.
Nhưng vũ trụ cuồn cuộn, chưa hẳn chỉ có mấy loại lực kia, tỉ như thiên địa nguyên khí ở thế giới này, Hồng Mông chi khí, còn có Hồn lực...
Thấy hắn trầm mặc không nói, Mị Ly còn tưởng hắn có chút chán ngán thất vọng, liền ôn nhu an ủi:
- Yên tâm đi, ngươi có Thần khí như vậy ở trong tay, lại có thần công bí kíp thiên hạ thiết tha mơ ước, tư chất lại là siêu cấp trong truyền thuyết, không cần vì khó khăn như vậy mà phiền não.
Tổ An hơi kinh ngạc liếc nhìn nàng:
- Hoàng hậu tỷ tỷ, không nghĩ tới thanh âm của ngươi ôn nhu dễ nghe như vậy, trong lúc nhất thời còn không quen.
Mị Ly:
- ...
- Nhất định phải hung với ngươi mới quen, có tiện hay không.
Tổ An cười hắc hắc:
- Không có không có, đương nhiên là thích ngươi nhẹ nhàng một chút, bất quá lại không thể quá ôn nhu, như thế thì mất đi mị lực Nữ Vương cao cao tại thượng của ngươi.
- Cút ...
Mị Ly không còn gì để nói, cuối cùng không thèm để ý hắn, tiêu tán tiếp tục rơi vào trạng thái ngủ say.
- Nữ nhân này mỗi lần đến cùng có ngủ hay không chỉ trời mới biết...
Tổ An đi đến bên cửa sổ nhìn phương hướng Sở gia, biểu lộ như có điều suy nghĩ.
Lúc này bên Sở gia, Liễu Diệu mang theo cấm quân đi vào trong phủ điều tra.
Bởi vì phu phụ Sở thị và Hồng Bào Quân đều bị thánh chỉ trấn áp, cho nên không có năng lực ngăn cản.
Khương La Phu cau mày, vốn nàng là tới nói giúp, nhưng lần này hoàng đế tự mình xuất thủ trấn áp Sở gia, nàng lại khuyên giải cũng không có ý nghĩa.
Còn Tổ An, chỉ có thể để hắn tự cầu nhiều phúc.
Gia hỏa này, cũng không biết đến cùng đắc tội hoàng thượng chỗ nào, vậy mà xông ra hoạ lớn ngập trời như thế.
Nàng rơi vào trầm tư:
- Nếu báo cáo triều đình hắn có tư chất siêu cấp, không biết hoàng thượng có thể bởi vậy xá miễn tử tội hay không, dù sao tư chất trong truyền thuyết này là ngàn năm khó gặp một lần.
Nhưng đố kị nhân tài là bản tính con người, đặc biệt là hiện tại hoàng thượng lại muốn bắt hắn, nếu như biết hắn tiềm lực lớn như vậy, có thể càng thêm kiên định ý nghĩ diệt trừ của hoàng thượng hay không?
Trong lúc nhất thời nàng rơi vào trong xoắn xuýt, tính tình nàng xưa nay kiên nghị quả quyết, cho tới bây giờ còn chưa như vậy qua.
Lúc này Lương Vương cười hắc hắc đứng ra:
- Hiện tại mọi người cũng nên tin tưởng ta không có ăn nói bừa bãi chứ? Khương hiệu trưởng, Tạ thành chủ, các ngươi còn có ý kiến gì hay không?
Khương La Phu nhướng mày, cũng không nói lời nào.
Tạ Dịch vội vàng cười làm lành:
- Không có ý kiến không có ý kiến, hết thảy do Lương Vương làm chủ.
Nói đùa cái gì, vừa rồi thánh chỉ đã ra, uy áp mạnh mẽ đến hiện tại nhớ tới còn sợ không thôi, trong lúc nhất thời hắn không khỏi sinh ra hoài nghi khi mình lựa chọn Tề Vương.
Bất quá việc đã đến nước này, thay đổi trận doanh là không có khả năng, may mắn hoàng thượng thọ mệnh không dài, chuyện hôm nay sau khi trở về phải mau chóng báo cáo Tề Vương, để hắn sớm định đoạt.
Tạ Đạo Uẩn cắn chặt bờ môi, phụ thân như thế nàng cũng không có cách, hiện tại xác thực không phải Tạ gia bọn họ có thể quyết định.
Hi vọng A Tổ có thể thuận lợi chạy đi.
Lúc này Liễu Diệu đã dẫn người tìm khắp Sở phủ một lần, đi ra lắc đầu nói:
- Không có.
Lương Vương nhìn phu phụ Sở thị nói:
- Minh Nguyệt Công, vừa rồi thánh chỉ nói cũng nghe rõ ràng, trong vòng ba ngày nếu không giao Tổ An ra, toàn bộ Sở gia các ngươi sẽ chôn cùng tiểu tử kia.
Nghĩ đến vừa rồi đối phương ỷ vào nhiều người làm mình chật vật không chịu nổi, lúc này nhìn thấy bọn họ uể oải suy sụp, trong lòng của hắn không khỏi vui vẻ.