Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 815 - Chương 815: Ngô Vương Phi (2)

Chương 815: Ngô Vương phi (2) Chương 815: Ngô Vương phi (2)

Mặt Tổ An nóng lên, thầm kêu sai lầm sai lầm.

Nói đến Tiểu Hi tính tình xưa nay mềm yếu cũng cố lấy dũng khí đến thăm ta, sao Đại Mạn Mạn và Thương tỷ tỷ lại không thấy bóng dáng, vốn còn tưởng lấy giao tình của song phương, các nàng chí ít sẽ đến tiễn đưa một chút.

Hừ, nữ nhân quả nhiên vô tình, về sau có cơ hội khẳng định đánh cái mông các ngươi.

Ân, không đúng, Đại Mạn Mạn phải đánh nơi khác...

Tổ An nhàm chán suy nghĩ lung tung, đội ngũ thì trùng trùng điệp điệp đi ở trên quan đạo.

Bỗng nhiên hắn phát hiện Trịnh Đán ở bên cạnh có chút không được tự nhiên, lúc này mới chú ý tới ánh sáng mặt trời chiếu xuống, xe tù lại không có gì che chắn.

Nữ hài tử đều thích chưng diện, thiên kim tiểu thư như Trịnh Đán ngày bình thường đi ra ngoài còn chuẩn bị phòng nắng, khi nào khổ cực qua như vậy.

Hắn trực tiếp hô to, Lương Vương và Liễu Diệu nghe tin chạy đến, tức giận nhìn hắn:

- Lại thế nào?

Tổ An nói:

- Ta muốn đổi chiếc xe.

- Vì sao?

Hai người nhìn chằm chằm Trịnh Đán, chẳng lẽ ở cùng mỹ nhân không đủ vui sao?

Tổ An nói:

- Xe tù gió lùa, một đường bị vây xem, cảm giác mình giống như khỉ ở trong Vườn Bách Thú. Còn nữa, vừa rồi bởi vì xe tù không có che chắn, làm hại ta bị nữ nhân ăn đậu hũ.

Lời vừa nói ra, trong lòng mọi người nhất thời chửi mẹ.

Vừa rồi ngươi bị ăn đậu hũ?

Rõ ràng đầu lưỡi ngươi hoạt động mãnh liệt như vậy!

Bị ăn đậu hũ như vậy sao không đổi chúng ta lên!

Đến từ chúng cấm quân, điểm nộ khí +666+666+666...

Lương Vương cũng nghiến răng nghiến lợi, gia hỏa này thật là chiếm tiện nghi còn khoe mẽ, bất quá nghĩ đến trước đó hắn uy hiếp, cuối cùng hừ lạnh:

- Người tới, cầm một cái lều tới che ở phía trên.

Ai biết Tổ An lắc đầu:

- Ta không ngồi xe tù, ta muốn ngồi xe ngựa của các ngươi.

Nói xong chỉ chỉ xe ngựa sang trọng của hai người.

- Xe ngựa?

Liễu Diệu tức đến bật cười.

- Ngươi cho rằng ngươi là ai, thân là khâm phạm còn muốn ngồi xe ngựa?

Ngay cả Tang Thiên cũng thầm mắng ngu ngốc, vậy mà đưa ra yêu cầu không có khả năng như vậy.

Tổ An trấn định nói:

- Ta biết ta là khâm phạm, hơn nữa còn là khâm phạm không tầm thường. Hoàng thượng chính là muốn Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh của ta, ta ghi hết ở trong đầu, nếu các ngươi hầu hạ ta tốt, đến kinh thành ta sẽ thống thống khoái khoái nói; nếu các ngươi làm ta không thoải mái, đến thời điểm đó ta sẽ báo với hoàng thượng, nói là vì các ngươi dẫn đến ta không muốn nói.

- Đến thời điểm đó nói hay không không phải do ngươi.

Liễu Diệu cười lạnh.

- Lại nói, hoàng thượng anh minh thần võ, làm sao có thể bị thủ đoạn của gươi lừa gạt.

Tổ An mỉm cười:

- Các ngươi có thể thử, dù sao đổi xe ngựa cho ta, đối với các ngươi mà nói chỉ là tiện tay, đồng thời không có tổn thất gì; ngược lại nếu chọc ta, sẽ sinh ra mạo hiểm không cần thiết, tỉ như ta ở trước mặt hoàng thượng nói các ngươi bí mật ép hỏi ta Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh.

- Nói hươu nói vượn!

Lương Vương và Liễu Diệu biến sắc, bọn họ cảm thấy hoàng thượng sẽ không tin tưởng Tổ An nói bọn họ một đường hầu hạ không dễ chịu, nhưng nếu Tổ An vu hãm nói bọn họ ép hỏi Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh, vậy thì vấn đề lớn rồi.

Đây là công pháp trường sinh, là hoàng thượng chỉ tên muốn, bọn họ làm thần tử dám nhúng chàm, là có mục đích gì?

Tuy có thể giải thích, nhưng không khỏi quá mạo hiểm.

Lúc này Tổ An nói tiếp:

- Đúng rồi, còn có chuyện ta muốn nhắc nhở, tin tức Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh chắc hẳn đã truyền đi, không bao lâu các lộ nhân mã sẽ nghe tin chạy tới, cái xe tù này lại không có che chắn, bọn họ rất dễ dàng thấy rõ trạng thái của ta, chế định các loại kế hoạch. Khó tránh khỏi một mũi tên bắn lén tới, ta một mệnh ô hô, khi ấy các ngươi làm sao ăn nói với hoàng thượng?

Hoàng Hôi Hồng không cam lòng:

- Có chúng ta ở một bên thủ hộ, cho dù có ám sát cũng không bắn đến ngươi.

- Cao thủ bình thường bắn tên các ngươi có thể ngăn cản, nhưng tu hành giả cao cấp thì sao, tỉ như Cửu phẩm, Tông Sư, thậm chí Đại Tông Sư bắn ra một tiễn?

Tổ An nói.

Lương Vương và Liễu Diệu biến sắc, loại khả năng này xác thực tồn tại.

Phải biết trên đời này, người không muốn hoàng thượng trường sinh nhiều lắm, vì thế xuất động Đại Tông Sư cũng không phải không được.

Tuy lấy đội ngũ của bọn họ, chính diện giao phong với Đại Tông Sư cũng không sợ hãi, nhưng người ta ở xa xa bắn một tiễn, bọn họ trong lúc vội vàng thật không có cách nào cứu được Tổ An.

Nghĩ tới đây Lương Vương hạ lệnh:

- Liễu tướng quân đưa xe ngựa ra, để hắn vào; Liễu tướng quân cùng ta ngồi chung một xe.

Sắc mặt của Liễu Diệu vốn đen thui, nhưng nghe hắn nói hết sắc mặt mới bình thường lại.

Tổ An chỉ Trịnh Đán:

- Còn có nàng, bởi vì...

Hắn còn chưa nói xong, Lương Vương đã mệt mỏi khoát tay:

- Được rồi, đừng nói, để Trịnh tiểu thư và ngươi ngồi chung một chỗ.

Công phu miệng lưỡi của gia hỏa này hắn lĩnh giáo qua, để hắn nói đoán chừng sẽ kéo ra một đống lớn ngụy biện, còn không bằng không nghe, miễn cho tự tìm khó chịu.

Tang Thiên gấp đến độ gọi ô ô, hắn không nghĩ tới Lương Vương lại thật đồng ý cho Tổ An ngồi xe ngựa, còn không nghĩ tới đồng ý để Trịnh Đán và hắn ngồi chung một chỗ!

Đến từ Tang Thiên, điểm nộ khí +1024!

Trước đó xe tù chỉ là rào sắt, cách gần như vậy, bên trong phát sinh cái gì đều thấy rõ ràng, hiện tại ở trong xe ngựa, phải biết xe ngựa của những đại nhân vật kia đều che cực kỳ chặt chẽ, bên trong thật phát sinh cái gì, hắn muốn nhìn cũng nhìn không thấy.

Lương Vương hừ lạnh:

- Nhiều người trông coi ở xung quanh như vậy, bên trong phát sinh cái gì, bên ngoài nhất thanh nhị sở, ngươi không cần lo lắng quá mức có được không.

Bình Luận (0)
Comment