Lục Gặp Ký Thu

Chương 22

Khi giơ tay anh lên, Lộ Ký Thu chỉ cảm thấy gương mặt của mình đang nóng dần.

Ngẩng đầu, cũng không dám nhìn vào biểu cảm trên gương mặt của anh, chỉ có thể đưa mắt nhìn lung tung, ngay lập tức cô đổi chủ đề: “ …… Trước tiên chúng ta xem thẻ nhiệm vụ nhé.”

Lục Nhất Hành cũng không làm cô quá khó xử, có thể đi được bước đầu tiên, thì về sau sẽ có bước thứ hai.

Dứt khoát buông tay ra, cho cô cơ hội thở một chút. Đi qua, mở thẻ nhiệm vụ ra.

【Nhiệm vụ: Thời gian trôi qua nhanh chóng, mọi người đã chuẩn bị kỹ càng để chúng ta có một chuyến dã ngoại qua đêm chưa? Thứ tư này, sáu vị khách mời sẽ cùng đến núi Huaguo ở ngoại thành, cùng nhau dựng lều cắm trại dã ngoại hai ngày một đêm.】

Lộ Ký Thu đi lại gần, nhìn thấy trên thẻ nhiệm vụ đề cập đến việc cắm trại dã ngoại ngoài trời, tự nhiên hỏi: “Hai ngày một đêm? Muốn ở lại trên núi sao?”

Lục Nhất Hành nhìn kỹ một chút hành trình bên trong, gật đầu nói: “Có lẽ vậy, tuy nhiên, núi Huagou thường xuyên có người cắm trại dã ngoại, chúng ta có thể chờ mong một chút.”

Lộ Ký Thu nhếch môi, tính toán thời gian nói: “Thứ tư…… Đó chính là ngày mốt? Bảo sao hôm qua chị Đồng nói thứ tư muốn ra ngoài.”

Lục Nhất Hành thả thẻ nhiệm vụ trong tay xuống, quay người nhìn cô, chưa quên giao ước mới vừa rồi của hai người.

“Trước hết, thời gian còn lại, em muốn thử chủ động.” Lục Nhất Hành cố ý làm cho giọng nói có chút ủy khuất.

Sau khi nhìn thấy cô gật đầu, thì mới đưa tay vuốt vuốt đỉnh đầu cô.

Không sử dụng một chút mánh khóe, thật đúng là làm không thể thắng được cô đó mà.



Buổi tối, Lộ Ký Thu ngồi trên giường, suy nghĩ về chính bản thân mình.

Lộ Cẩm Vũ nói những lời kia làm cô cẩn thận suy nghĩ, cảm thấy mình đúng là không tạo được hiệu quả như chương trình mong muốn. Lấy ví dụ như Ông Y Y, tạm thời không đề cập tới chị ta là người như thế nào, nhưng Ông Y Y rất phối hợp, nhìn hình ảnh chị ta cùng với Phạm Thước, thật sự mang đến cho người ta cảm giác hai người đang trong giai đoạn tình yêu cuồng nhiệt.

Ôm chăn, có chút ảo não ngã xuống giường.

Ở trong phòng tắm, anh ấy nói câu nói kia, là có ý gì?

Lúc này, bên tai lại vang lên câu hỏi kia —— Hai người sẽ không đóng giả thành thật đấy chứ?

Thật ra, không có quá nhiều chương trình với mô típ này trong giới giải trí, nhưng cũng không ít nghệ sĩ đã đóng giả thành thật……

Ngay lúc Lộ Ký Thu còn đang hoang mang thì điện thoại đặt trên tủ đầu giường vang lên.

Đứng dậy cầm lấy điện thoại, là Tần Cẩn gọi tới.

Lộ Ký Thu nhìn quanh phòng ngủ một vòng, tắt micro đi, lúc này mới ấn nút nghe.

“Alo….”

Nghe giọng cô, Tần Cẩn ở đầu bên kia điện thoại đã nhận ra điểm không thích hợp, nghi ngờ hỏi: “Cậu thế nào? Sao giọng nói nghe yếu đuối thế!”

Lộ Ký Thu khoanh tay, cúi đầu gối trên gối đầu, nhịn không được mà kể chuyện hôm nay Lộ Cẩm Vũ đến ‘quấy rối’.

Tần Cẩn nghe Lộ Ký Thu phàn nàn xong thì cười to, nói: “Cẩm Vũ tốt lắm! Dì Uông khẳng định là đã nhìn trúng Lục Nhất Hành rồi, cố ý bảo Cẩm Vũ đi đến, tìm hiểu một chút, thuận tiện tạo nên cơn sóng nhỏ…..”

“Cậu còn cười nữa, cậu không biết nó đã khiến cho bọn mình xấu hổ như thế nào đâu.” Lộ Ký Thu vừa nói vừa thở dài.

Tần Cẩn ho nhẹ hai tiếng, chững chạc đàng hoàng cải chính: “Vậy thì tớ muốn hỏi cậu, cậu và Lục Nhất Hành ở chung một chỗ đã nhiều ngày như vậy, làm sao còn xấu hổ hả? Dù thế nào cũng phải anh anh em em chứ!”

Ban ngày Lộ Ký Thu đã bị Lộ Cẩm Vũ phàn nàn một trận, sau đó còn nói chuyện nghiêm túc với Lục Nhất Hành, bây giờ lại bị Tần Cẩn dạy dỗ, hình như cô đã dần ý thức được mức độ nghiêm trọng của sự việc.

Ở đầu bên kia điện thoại, Tần Cẩn thở dài một hơi, nghiêm túc nói: “Tớ cảm thấy Cẩm Vũ nói rất đúng, bây giờ hai người đang tham gia chương trình…… Với lại, lần trước cậu cũng nói là cậu thích người ta, vậy sao không thử kết giao một chút xem thế nào? Đây là một cơ hội tốt nha!”

Lộ Ký Thu kêu than một tiếng, nhỏ giọng nói: “Lần trước tớ nói có một chút thích, nhưng ý thiên về thưởng thức hơn.”

Tần Cẩn lẩm bẩm: “Đều như nhau cả thôi, dù sao cậu cũng đang yêu đương với người ta mà, cậu đừng có nghĩ nhiều như vậy. Huống chi, có nhiều máy quay xung quanh hai người như vậy, cũng sẽ không phát sinh chuyện gì……”

Tần Cẩn nói càng nhiều, chủ đề càng kéo ra xa.

Lộ Ký Thu vội vàng cắt lời cô nàng, thay đổi chủ đề nói: “Vậy cậu nói đi, tớ nên làm thế nào để chủ động nha?”

“Cái này rất đơn giản, trước hết, quan tâm anh ấy về mọi mặt, sau đó thực hiện những hành động hay có ở các cặp đôi yêu nhau, như làm nũng chẳng hạn.”

Lộ Ký Thu sờ sờ vành tai đang nóng lên, trong lòng có chút kháng cự nho nhỏ.

“Làm nũng có chút khó, còn có cái nào khác không?”

“Nếu không nữa thì, cậu có thể học anh ta mà, anh ấy đối với cậu như thế nào thì cậu làm lại y như vậy với anh ấy!”

Cái này nghe có vẻ khả thi hơn. Nói chuyện với Tần Cẩn một hồi, coi như cô cũng tìm được một chút phương hướng.

“À, ngày mai cậu có đi tới triển lãm thiết kế kia của Cẩm Vũ không? Đây mới là chuyện chính mà Tần Cẩn muốn hỏi tối nay.

“Đi nha,” Lộ Ký Thu trở mình, bổ sung: “Với lại, Lục Nhất Hành cũng đi.”

“Vậy ngày mai tớ có thể nhìn thấy ảnh đế sao?” Tần Cẩn hưng phấn vỗ tay, nhưng rất nhanh đã thu tiếng cười lại, đứng đắn nói: “Thật đáng tiếc, giờ tớ đã có bác sĩ Hứa, không thể quá hoa tâm (1).”

(1) Hoa tâm: một lúc tơ tưởng tới nhiều người.

Lộ Ký Thu không thể không lắc đầu, hiếu kì hỏi cô ấy: “Cậu thật sự muốn theo đuổi bác sĩ Hứa sao?”

“Cái này có gì mà thật hay giả nha, mặc dù bây giờ cách thành công còn cả một bước dài, nhưng tớ cảm thấy anh ấy chính là đang giả vờ thận trọng, sớm muộn gì anh ấy cũng là người của tớ.”

Nghe Tẩn Cẩn nói những lời này, Lộ Ký Thu có chút thất thần.

Tính cách của cô và Tần Cẩn hoàn toàn khác biệt, nhiều khi cô rất ghen tị với Tần Cẩn, dám yêu dám hận, muốn theo đuổi liền theo đuổi.

Không giống như cô, tham gia chương trình đã một tuần, đóng giả quan hệ người yêu mà còn dậm chân tại chỗ.

Tiếp tục trò chuyện thêm vài câu, Tần Cẩn đột nhiên hô một tiếng, sau đó cao giọng, nói: “Bác sĩ Hứa nhắn tin cho tớ! Không thèm nói chuyện với cậu nữa, ngày mai gặp lại nói tiếp, tạm biệt!”

Nhìn điện thoại đã bị cúp máy, Lộ Ký Thu nằm lỳ ở trên giường, lại tiếp tục suy nghĩ…… Cô có nên gửi tin nhắn cho Lục Nhất Hành không?

Tần Cẩn nói là nên quan tâm đến anh trên mọi phương diện, bằng không hiện tại thử một chút xem sao.

Tìm điện thoại mà chương trình đưa cho, ấn mở khung chat của anh, thận trọng gửi tin nhắn.

【Anh đã ngủ chưa?】

Không được, cái này quá trực tiếp, xóa xóa…

【Anh đang làm gì?】

Không ổn, nhắn vậy thì sau đó nói tiếp thế nào, xóa xóa…

【 Ngày mai……】

A! Phiền quá à! Không nhắn tin nữa!

Lộ Ký Thu quyết định từ bỏ, nhét di động vào dưới gối. Rất lâu rồi cô không có tâm phiền ý loạn như thế này, hoàn toàn không biết mình đang làm cái gì, chỉ cảm thấy bản thân rất ngốc.

Đột nhiên, điện thoại dưới gối rung không ngừng.

Lộ Ký Thu sửng sốt một chút, vội vàng ngồi dậy lấy điện thoại ra, nhìn thấy anh gọi tới, nhất thời lại bối rối đến mức không biết phải làm sao.

Hắng giọng một cái, rồi mới nhận điện thoại.

“Vẫn chưa ngủ sao?”

Trong điện thoại, giọng anh rất nhẹ, làm cho Lộ Ký Thu cũng buông lỏng không ít.

“Sắp ngủ ạ.”

Lộ Ký Thu gập chân, cằm đặt nhẹ trên đầu gối, lẳng lặng nghe anh nói.

“Sau khi xem xong triển lãm thiết kế vào sáng mai, chúng ta đi mua một số dụng cụ cắm trại nhé.”

“Được.”, Lộ Ký Thu đáp ứng, nhưng lại không hiểu hỏi: “Thế nhưng…… Tổ tiết mục không phải sẽ chuẩn bị sao?”

Lời vừa nói ra, Lục Nhất Hành ở đầu bên kia điện thoại im lặng một lúc lâu, đang lúc Lộ Ký Thu cho là anh sẽ cúp điện thoại, thì nghe thấy giọng anh vang lên.

“Anh sợ nếu trực tiếp hẹn em ra ngoài, em sẽ tìm lý do từ chối.”

Bình Luận (0)
Comment