Lục Gặp Ký Thu

Chương 6

Nghe thấy chủ đề này, Lộ Ký Thu nhìn ánh đèn ở chỗ máy quay, trong thời gian ngắn không biết nên trả lời như thế nào.

Vì thế, cô lựa chọn trả lời lướt đôi.

“Thầy Lục rất ưu tú, nhưng nếu như muốn nói tới hình mẫu lý tưởng… Có lẽ phải tiếp xúc nhiều hơn vài ngày thì tôi mới có thể trả lời vấn đề này được.”

Lộ Ký Thu đã ở trong giới giải trí này ba năm, mặc dù miệng lưỡi không quá tốt, nhưng dưới sự hướng dẫn của La Mẫn, ít nhiều thì vẫn có thể đối phó được.

La Mẫn đã từng nói, nghệ sĩ trước máy quay vĩnh viễn không bao giờ là một người thành thật hoàn toàn.

Lưu Đồng gật đầu, tuy rằng không đành lòng làm Lộ Ký Thu khó xử nhưng phân đoạn nào của chương trình cũng cần chăm chút kỹ lưỡng. Với vấn đề vừa rồi, Lộ Ký Thu không cho Lưu Đồng một đáp án mong muốn, cô ấy không thể làm gì khác hơn là tiếp tục đưa ra vấn đề thứ hai sắc bén hơn.

“Vậy, bạn có hài lòng với sự phân chia người đồng hành của tổ tiết mục hay không? Nếu bạn có quyền chủ động lựa chọn thì bạn có còn kiên trì lựa chọn anh Hành? Hay sẽ chọn Phạm Thước đây?”

Lộ Ký Thu mím chặt môi, vấn đề này càng khó trả lời hơn.

Lục Nhất Hành và Phạm Thước là hai người có vẻ đẹp khác nhau.

Phạm Thước xuất thân chính quy, gia nhập làng giải trí đã bốn, năm năm, bắt đầu từ vai phụ, nhưng cũng may gặp kịch bản tốt, trổ hết tài năng đóng vai nam thứ si tình, sau đó anh dần dần được công chúng biết đến nhiều hơn. Đến nay, công ty đã xây dựng thành công cho Phạm Thước hình tượng “tiểu thịt tươi”.

“Ký Thu? Đáp án của cô là gì?” Lưu Đồng nhẹ giọng thúc giục.

Lộ Ký Thu nheo mắt, đối với vấn đề chọn một trong hai này, nếu nói dối thì chính là lấy đá đập chân mình (1).

(1) Lấy đá thả xuống chân mình là câu thành ngữ, chỉ tự mình hại mình.

Cô chỉ có thể nhìn tổ tiết mục, cúi đầu —-

“Nếu như tôi có quyền chủ động, tôi vẫn sẽ chọn thầy Lục…”

Đây là lời nói thật lòng.

Lưu Đồng thay Lục Nhất Hành thở phào một hơi, cười hỏi Lộ Ký Thu nguyên nhân.

Lộ Nhất Thu nắm chặt khăn quàng cổ, cố gắng trả lời.

“Tính cách của tiền bối Phạm cũng rất tốt… Thế nhưng, tôi lại có khuynh hướng thích người lớn hơn mình nhiều tuổi một chút, có thể sẽ mang đến cảm giác tương đối an toàn hơn. Hơn nữa, tôi cảm thấy sư tỷ Ông và tiền bối Phạm rất xứng đôi…”

Lộ Ký Thu cố gắng giải thích thật tốt, cuối cùng, Lưu Đồng cũng buông tha cho cô.

“Câu hỏi cuối cùng dành cho bạn, nêu ba đặc điểm hoặc phẩm chất mà “bạn trai lý tưởng” trong tương lai của bạn phải có!”

“Ừ…” Lộ Ký Thu sờ sờ cằm, chăm chú nói: “Tôi thích người cao một chút, khuôn mặt cân đối, dễ nhìn là được.”

“Anh ấy phải là người chung thủy, không xem tình cảm như một trò đùa.”

“Và quan trọng nhất chính là anh ấy phải có một điểm gì đó làm cho tôi sùng bái, có sùng bái mới làm cho tình cảm không bị phai nhạt quá nhanh, như vậy hai người mới có thể cùng nhau tiến bộ…”

Tất cả những lời mà Lộ Ký Thu nói đã được camera ghi lại và chuyển sang phòng bên cạnh.

Lục NHất Hành ngồi trên ghế, nhìn cô trên màn hình nói về người yêu tương lai lý tưởng của mình, khóe miệng tràn đầy ý cười.

Anh, hình như rất phù hợp đấy.



Trong chốc lát, cuộc phỏng vấn trước khi ngủ kết thúc thuận lợi.

Lộ Ký Thu cầm khăn quàng cổ trên tay, đi ra khỏi phòng phỏng vấn, vừa lúc nhìn thấy Lục Nhất Hành cũng đi ra.

Không biết anh có bị hỏi những vấn đề kia hay không, anh ấy sẽ trả lời như thế nào nhỉ…

Lục Nhất Hành làm bộ như không có chuyện gì xảy ra, bước tới giúp cô cầm khăn quàng cổ, “Họ hỏi em những vấn đề gì?”

“Chỉ một vài câu hỏi thông thường…”

Lộ Ký Thu chột dạ nói, sợ anh truy hỏi, vội vàng chuyển chủ đề, nói: “Chúng ta trở về đi, mọi người ngủ ngon…”

Nói xong liền kéo Lục Nhất Hành đi về phòng 901.

Đóng cửa lại, buổi tối ở chung đầu tiên cuối cùng vẫn phải tới.

Lộ Ký Thu vừa đổi dép, vừa hỏi anh: “Nhiệm vụ nắm tay đã hoàn thành sao?”

Cô đoán rằng, vừa rồi chắc hẳn đạo diễn và Lục Nhất Hành có trò chuyện về vấn đề này.

Lục Nhất Hành cúi đầu, nhẹ giọng đáp: “Ừ, đã hoàn thành!”

“Vậy là tốt rồi.”

Lộ Ký Thu nói xong thì duỗi người, đêm nay có uống một chút rượu, cô cũng dần thích nghi với các máy quay được đặt khắp phòng.

Đồng hồ trên tường đã điểm mười giờ rưỡi, mệt mỏi cả một ngày dài, đã đến lúc phải đi ngủ rồi.

“Người yêu” ở chung, vấn đề quan trọng bây giờ là — tắm rửa.

Dù sai hai người xài chung một phòng tắm, tất nhiên sẽ phải là một người trước một người sau.

“Em tắm trước nhé, anh có thói quen tắm vào sáng sớm.” Lục Nhất Hành giúp cô thủ độ ấm của máy nước nóng, rồi mới từ phòng tắm đi ra.

Lộ Ký Thu không nghi ngờ gì, lúc sáng hai người gặp nhau thì đúng là anh vừa mới tắm xong.

Lên lầu cầm áo ngủ, Lộ Ký Thu đi vào phòng tắm.

Tuy cả căn hộ này chỉ có một phòng tắm, nhưng cũng may không gian khá lớn, có vách ngăn giữa bồn rửa mặt và khu vực vòi sen bên trong nên cũng khá riêng tư.

Mặc dù vậy, Lục Nhất Hành đã giúp cô tắt camera ở bồn rửa mặt đi.

Bình thường ở nhà, với những ngày mệt mỏi như hôm nay, Lộ Ký Thu nhất định sẽ tắm bồn, nhưng bây giờ là tình huống đặc thù, cô chỉ đơn giản tắm vòi sen mà thôi.

Tốc chiến tốc thắng (2), Lộ Ký Thu đã nhanh chóng dùng khăn tắm quấn tóc, rón rén đi ra khỏi phòng tắm.

(2) Tốc chiến tốc thắng: làm nhanh chóng, gọn lẹ.

Cô thấy Lục Nhất Hành đang đứng ở cửa sổ nghe điện thoại, anh đã thay bộ đồ mặc ở nhà, nhìn bóng dáng cao lớn của anh phản chiếu trên cửa sổ, Lộ Ký Thu sững sờ vài giây rồi vội vàng chạy lên lầu.

Nghe tiếng động, Lục Nhất Hành đang cầm điện thoại thì xoay người lại, thấy cô nàng đang chạy chậm lên lầu.

“Nhất Hành? Cậu có còn đang nghe hay không?” Ở đầu bên kia điện thoại, Phan Mậu gọi anh.

Lục Nhất Hành mân mê khóe miệng, quay lại chủ đề mà hai người đang trò chuyện, anh chỉ nói: “Mấy ngày nữa nhé!”

“Vậy thì hết thứ ba nhé, hai ngày quay liên tục cũng sẽ khiến cho người ta mệt mỏi lắm rồi.” Phan Mậu thay anh quyết định.

Hết thứ ba, chính là ngày kia.

Lục Nhất Hành vừa cúp điện thoại thì Lộ Ký Thu đã từ trên lầu đi xuống, cô vừa sấy tóc xong vẫn chưa có rửa mặt.

Hai người một trước một sau bước vào nhà tắm, Lộ Ký Thu vô thức nhìn anh, chỉ là rửa mặt thôi, cũng không cần phải người trước người sau đâu nhỉ…

Bồn rửa mặt rất lớn, như được thiết kế chuyên dành cho các cặp đôi, ngay cả cốc súc miệng và bàn chải cũng là đồ đôi, được đặt song song bên bệ rửa.

Lộ Ký Thu đứng trước gương, dùng dây buộc tóc tùy tiện búi tóc trên đỉnh đầu. Lục Nhất Hành thuận tay giúp cô lấy kem đánh răng, Lộ Ký Thu vội vàng nhỏ giọng nói: “Cảm ơn.”

Hai người đánh răng cùng một lúc, Lục Nhất Hành bật camera ở gần gương, còn không quên xoa xoa hơi nước ở phía trước ống kính.

Quy trình dưỡng da trước khi đi ngủ của con gái dĩ nhiên là phức tạp hơn nhiều so với con trai, Lộ Ký Thu còn đang thoa lotion thì Lục Nhất Hành đã chuẩn bị cạo râu.

Lộ Ký Thu lén nhìn anh, đột nhiên nghĩ đến vẫn chưa đưa quà tặng cho anh, vội vàng nói: “Chờ em một chút! em đi lấy quà tặng cho anh.”

Nói xong thì nhanh chóng rời khỏi phòng tắm.

Quay xuống lầu một lần nữa thì trên tay Lộ Ký Thu đã nhiều hơn một món đồ, đó chính là áo khoác bóng chày của anh.

“Áo khoác này chính là quà tặng cho anh sao?” Lục Nhất Hành tựa người bên bồn rửa mặt, cố ý trêu chọc cô,

“Không phải, không phải.” Lộ Ký Thu vội vàng đem hộp quà giấu dưới áo khoác đưa cho anh: “Là máy cạo râu, đây là loại ba em thường hay dùng, nghe nói là dùng rất tốt.”

Lộ Ký Thu thành thật nói, rất sợ món quà này không hợp ý Lục Nhất Hành.

Nghe cô giới thiệu, Lục Nhất Hành không khỏi nở nụ cười, cầm lấy nói: “Có thể dùng máy cạo râu cùng loại với bác trai, đây là vinh dự của anh.”

Nói xong, Lục Nhất Hành mở hộp quà ngay trước mặt cô.

“Két—— “

Lộ Ký Thu nghĩ rằng Lục Nhất Hành sẽ tự mình sử dụng thì anh bất ngờ đem máy cạo râu đưa tới trước mặt cô.

“Giúp anh cạo.”

Đầu tiên, Lộ Ký Thu sửng sốt, sau đó thì đã thấy anh khom người tiến lại gần.

“Em, em sẽ không…”

Gương mặt nhanh chóng đỏ ửng, đến cả giọng nói cũng run rẩy.

“Không phải “bạn trai” sẽ có tư cách hưởng thụ đặc quyền được “bạn gái” cạo râu cho mình hay sao?”

Lộ Ký Thu cúi đầu, không kìm lòng được mà lên tiếng: “Mới không tin…”

Nói thì nói vậy nhưng Lộ Ký Thu vẫn cầm máy cạo râu điện từ trong tay anh, nhưng không quên cảnh báo trước, “Em chưa từng cạo râu cho bất kỳ người nào, nếu như làm anh bị thương…”

“Sẽ không bị thương.” Lục Nhất Hành cắt đứt lời cô, đập gãy ngay ý định thụt lùi của cô.

Cuối cùng, Lộ Ký Thu cũng không tiếp tục cự tuyệt anh.

Hơn nữa anh cũng đã khom người xuống, nếu cô vẫn còn cố gắng cự tuyệt thì có vẻ quá lạnh lùng.

Cầm máy cạo râu, cô thận trọng giúp anh cạo ở dưới cằm, bất tri bất giác, khoảng cách giữa hai người đã cực kỳ sát gần nhau.

Lộ Ký Thu cố gắng đem tầm mắt của mình đặt ở chỗ nên nhìn, nhưng vẫn bị ánh mắt nóng bỏng của anh làm cho gương mặt mình đỏ ửng.

“Anh có cao quá không?”

Lục Nhất Hành bất ngờ hỏi, Lộ Ký Thu ngẩn người ra, sau đó ngay lập tức trả lời: “Vâng”

Cô quá căng thẳng, nên không nhìn thấy khóe miệng mỉm cười của Lục Nhất Hành.

Lộ Ký Thu hơi nhón chân, vô thức đưa tay chạm phía dưới cằm anh một chút, hỏi: “Ở chỗ này có cần cạo không?”

Đầu ngón tay cô hơi lạnh, chạm vào da thịt của anh, khiến cho Lục Nhất Hành cảm nhận một trận tê dại.

Bầu không khí tràn ngập mùi hương của cô sau khi tắm, nếu không cẩn thận, bầu không khí này sẽ dễ dàng đốt lửa.

Cô thấy yết hầu của anh khẽ nhúc nhích, giọng nói trầm ấm vang lên từ trên đỉnh đầu cô.

“Muốn biết vì sao đàn ông thường hay cạo râu khi râu vừa mọc nhú ra không?”

Lộ Ký Thu dừng động tác trên tay, ngẩng đầu nhìn anh, lắc đầu nói không biết.

Vừa dứt lời, Lục Nhất hành đã hạ người thấp xuống.

“Bởi vì, anh sợ em sẽ bị râu đâm.”

Bình Luận (0)
Comment