Lục Gia Tiểu Tức Phụ

Chương 121


Sau mỗi mùa thu hoạch ở vườn trái cây họ Ngô Lục Thành làm việc, sâu trong lòng hắn đều có một ý niệm.Sau này sẽ có lúc hắn phải sở hữu một vườn trái cây của chính mình.Nhưng mà muốn có vườn trái cây nói thì dễ làm mới khó, vừa phải có giống lại vừa có đất, cho dù vườn nhỏ nhưng không đủ 180 lượng thì đừng mơ tới.Trong nhà liên tục gặp chuyện không may, số tiền Lục Thành tích góp hoàn toàn không đủ dùng, cho nên ở trong hậu viện hắn trồng mười gốc cây anh đào.


Hai năm đầu anh đào kết trái không nhiều, đều để lại cho người trong nhà ăn và đưa cho hàng xóm một ít.

Năm ngoái buôn bán nhỏ kiếm lời được năm lượng, năm nay cây cao quả nhiều, thu hoạch mỗi rổ ước chừng ba mươi cân, Lục Thành liền hái xuống vận chuyển vào phủ thành bán lấy tiền.Hôm nay là ngày thứ ba hắn đến phủ thành.

Hai ngày trước hắn đều trực tiếp đem anh đào đưa đến Ngô gia, cũng bán được phần lớn anh đào.


Hôm nay là nhóm hoa quả cuối cùng, Lục Thành như cũ đưa trái cây tới cho các nhà giàu trước, sau đó còn dư lại hai rổ liền đem đến phố ăn vặt bán, vừa bán vừa đợi ngươi.Bầu trời sáng sớm xanh thẳm như được gột rửa, trong lòng Lục Thành cũng sáng sủa theo.Bán hết anh đào tổng cộng được chín lượng, cộng thêm đợt trước hắn tích góp nữa thì cho dù ngươi không có một đồng hắn cũng có thể giúp ngươi chuộc thân .Cho nên nhìn thấy Ngưng Hương "lén lén lút lút" đi tới, trên mặt Lục Thành kinh ngạc là giả, nhưng vui mừng là thật.Ngưng Hương ngược lại không cảm thấy vui vẻ chút nào lại còn bị hắn hù hết hồn.


Nhìn quả anh đào trên xe lừa còn có những chiếc rổ không, ngươi thực sự không tin nổi Lục Thành lại vì ngươi mà đến đây bán anh đào, hắn có nhi tử, bất cứ lúc nào cũng có thể ôm nhi tử làm ngụy trang, nhưng anh đào không phải là hắn muốn có thì có thể biến ra được.Nhưng nói hắn chỉ muốn bán anh đào kiếm lời thì Ngưng Hương không tin tưởng lắm."Lục đại ca." Sợ Lý ma ma nghi ngờ, ngươi đành miễn cưỡng hỏi thăm, "Trùng hợp vậy sao, Lục đại ca bán anh đào kiếm tiền hả?"Lục Thành ừ một tiếng, vỗ đất trên tay xuống, thân thiện nói: "Hai người đang về nhà đúng không? Vừa lúc ta cũng chuẩn bị về, chúng ta cùng đi nhé?"Ngưng Hương lập tức từ chối nhã nhặn: "Không cần đâu, Lục đại ca còn một rổ vẫn chưa bán xong mà, huynh cứ bán hết rồi về, xa như vậy chạy tới chạy lui rất mệt, huynh cũng đừng vì giúp chúng ta mà phải dọn quán sớm, trễ nãi việc làm ăn."Nói xong liền dắt Lý ma ma đang ở bên cạnh đang xem náo nhiệt quay đi.Lục Thành đương nhiên sẽ không để cho ngươi chạy thoát, nhanh chóng chạy tới trước mặt ngươi, thấy ngươi tức đến đỏ mặt, bất an quan sát người xung quanh, Lục Thành sờ mũi, thần sắc lúng túng thương lượng với Lý ma ma: "Thưa thím, lần trước Từ cô nương giúp cháu chăm sóc A Nam, nhưng A Nam lại nghịch ngợm đắc tội với Từ cô nương, cháu vẫn mong có cơ hội xin lỗi ngươi, hôm nay nếu đã gặp được thì nhờ ngài có thể tạm lánh đi mua đồ, cháu ở đây muốn xin lỗi với ngươi ấy có được không?"Hắn nói hươu nói vượn, nói dối lại giống như thật vậy, còn oan uổng để cho A Nam đắc tội với ngươi, sắc mặt Ngưng Hương liền khó coi, lạnh lùng nói: "Ta, ta không có giận A Nam, ngươi mau tránh ra đi!"Lần đầu tiên ở chốn đông người bị người khác cản lại, Ngưng Hương vừa vội vừa luống cuống, chỉ biết đuổi hắn đi mà không kịp suy nghĩ mình vừa nói gì.Lục Thành bất đắc dĩ nhìn Lý ma ma.Ánh mắt Lý ma ma từ trên người hắn chuyển qua Ngưng Hương, thấy khuôn mặt của tiểu cô nương đỏ bừng, đôi môi anh đào mím thật chặt, mắt hạnh lạnh lùng trừng Lục Thành, đâu chỉ là tức giận, mà tức giận không nhỏ, nhưng lại không giống như căm thù đại hận mà chỉ là đang phẫn nộ, bộ dáng này của Ngưng Hương càng giống nam nữ thích nhau giận dỗi.Lý ma ma liền đoán chắc là lần trước trên đường về nhà thì Lục Thành cùng với Ngưng Hương đã xảy ra chuyện gì đó.Mặc dù cảm thấy Lục Thành cũng là người tốt, nhưng Lý ma ma vẫn thiên vị Ngưng Hương hơn, nhẹ giọng khuyên Lục Thành: "Dù sao hai nhà các cháu cũng gần nhau, muốn xin lỗi thì vẫn còn cơ hội khác cơ mà, cháu cứ ở đây bán hàng đi thôi.".

Bình Luận (0)
Comment