Lục Gia Tiểu Tức Phụ

Chương 236


Trong lòng Lục Thành trầm xuống, lập tức lý giải thành tuy ăn được quả táo ngọt nhưng lại bị đánh, "Vì sao?"Biết hắn mất hứng, mất hứng đến nỗi cánh tay cũng đã căng cứng lên, Ngưng Hương trấn an hắn, lại dựa vào trong ngực hắn, nhỏ giọng nói: "Nương Đại Tráng giống như đã đoán được...!Chúng ta cố gắng kiêng kỵ một chút đi, chàng đừng có gấp, năm nay thầy bói nói ta sẽ bị tai họa hết năm, qua năm thì mới tốt lên được, khi đó chúng ta sẽ đính hôn, dù sao bây giờ cũng là tháng bảy rồi, chàng nhẫn nại thêm năm tháng nữa được không?"Năm tháng, lúc đó nàng cùng Bùi Cảnh Hàn mới có kết quả, hoặc là nàng chết hoặc là hắn buông tay.Tim Lục Thành đột nhiên đập tăng nhanh.Trước đây nàng nói muốn ở nhà thêm hai năm nữa, không ngờ đêm nay đã đổi thành sang năm.Nếu đúng như vậy, hắn nguyện ý chờ năm tháng.Chỉ là..."Thầy nào nói năm nay nàng gặp tai họa hết năm?" Lục Thành cố làm ra vẻ bình tĩnh hỏi.


Hỏi được rồi, hắn sẽ đi gặp ông thầy tướng số kia, kêu hắn sớm "phá tai họa" cho nàng, không ngờ nàng ngốc như vậy, lại còn đi tin những thứ quỷ kia lôi kéo.

Nếu coi bói thực sự lợi hại như vậy, hắn sớm đã đi kết giao với quý nhân, còn hàng ngày bày hàng vỉa hè làm gì?"Đầu xuân ta cùng Tố Nguyệt ra ngoài đi dạo, gặp được thầy tướng số, lúc ấy không phải ta bị phỏng chân sao, lúc đó đã mời hắn tính một chút, sau đó coi xong thì không gặp lại nữa, cũng không biết hắn là người nơi nào." Mượn trời tối che lấp, Ngưng Hương không chút chột dạ lừa gạt.Lục Thành không khỏi thất vọng, suy nghĩ một chút, đáp ứng nói: "Được, vậy ta không đến nhà nàng bằng cửa chính nữa, nhưng mỗi tháng ít nhất ta ta phải được gặp nàng một lần, Hương Nhi nàng không cần sợ, chúng ta sẽ giống như lần trước đi họp chợ vậy, làm bộ ngẫu nhiên gặp, ai có thể đoán được chúng ta đến cùng là quan hệ gì? Nàng tin ta đi, ta sẽ an bài thật tốt, bảo đảm không để cho người khác nhận ra."Ngưng Hương còn đang do dự, Lục Thành đột nhiên lật người đè lên nàng, nịnh nọt thương lượng: "Nếu không ngày mùng bảy mỗi tháng buổi tối ta sẽ đến một lần?"Nếu so với ban ngày, hắn đương nhiên thích buổi tối hơn, có thể chiếm rất nhiều tiện nghi."Không, ban ngày đi." Ngưng Hương đẩy hắn xuống, sốt ruột ngồi dậy.Nàng lại bắt đầu trốn hắn, Lục Thành ôm nàng, ôm một lát mới thử thăm dò: "Hương Nhi, đêm nay, ta muốn ở nhà nàng một đêm."Hắn muốn ôm nàng ngủ."Không được, chàng đi nhanh đi." Ngưng Hương không chút nghĩ ngợi liền cự tuyệt, nhỏ giọng cảnh cáo hắn, "Chàng đừng được voi đòi tiên."Nàng thà rằng hắn muốn nàng, nhưng sẽ không lưu hắn ở nhà qua đêm.Lục Thành nghĩ tới chuyện khác, vội vàng giải thích: "Nàng đừng hiểu lầm, ta chỉ ôm nàng ngủ, sẽ không làm gì nàng đâu, nàng xem mới vừa rồi ta ngoan ngoãn nằm bên cạnh nàng như vậy mà? Hương Nhi yên tâm, trước khi thành thân, ta tuyệt đối sẽ không động vào nàng, nhiều nhất chỉ là hôn hai cái sờ hai cái, giống như khi nãy vậy..."Nói đến phần sau giọng nói lại càng nhỏ hơn, nhẹ nhàng hôn mặt nàng.Ngưng Hương không tránh, nhưng sau đó cũng không cho hắn có cơ hội như vậy nữa .Ngưng Hương không muốn tiếp tay của hắn làm chuyện xấu, thật vất vả hắn mới buông lỏng miệng, nàng ôm lấy đầu hắn không cho hắn hôn loạn nữa, vòng vèo nói: "Chàng đi đi, ta, ta sợ chàng nhịn không được.""Nhịn được."Vì chứng minh bản thân, Lục Thành nằm chết dí một bên, thở gấp đủ rồi mới nhìn lên nóc nhà nói một cách chân thành: "Hương Nhi, ta sẽ không để cho nàng đi con đường cũ của Phùng cô nương, khi nào chúng ta thành thân thì mới sinh thêm nhi tử.


Chỉ cần một ngày không thành thân, cho dù nàng chủ động chui vào chăn của ra, ta cũng có thể nhịn được."Hắn có thích A Nam bao nhiêu nhưng cũng có nhiều người xem thường người sinh ra A Nam.Là nam nhân điều trước tiên nên làm là cấp cho nữ nhân của mình một danh phận, nếu làm không nổi thì đừng chạm vào nàng.Lục Thành chưa bao giờ nghĩ mình là quân tử thủ lễ, bởi vì hắn làm không được, nhưng Hương Nhi hắn đẹp như vậy, tốt như vậy, mỗi lần hắn thấy cũng nhịn không được muốn ôm nàng hôn nàng, thà rằng bị nàng mắng vô lại hắn cũng muốn bắt nạt nàng.


Nhưng hắn tự nhận là một nam nhân, là nam nhân thì phải nhịn, đỡ cho sau này xảy ra chuyện ngoài ý muốn, nàng lớn bụng ở quê sẽ bị người ta đưa ra làm trò cười.Ngưng Hương khóc, khóc nhào tới trong ngực hắn, "Lục đại ca..."Nàng biết, ông trời sẽ không để cho nàng sống lại một cách vô ích, ông trời đã mang đến cho nàng một người nam nhân tốt đội trời đạp đất yêu nàng."Nàng khóc cái gì?" Nước mắt nàng đều chảy trên người hắn, nhiều như vậy, Lục Thành sợ hết hồn, đỡ nàng ngồi dậy, "Hương Nhi có sao không?""Không có việc gì, chỉ là ta muốn khóc." Ngưng Hương dựa vào lồng ngực rộng lớn của hắn, an tâm chưa từng có.Có lời nói này của Lục Thành, nàng chết cũng đáng..

Bình Luận (0)
Comment