Lục Gia Tiểu Tức Phụ

Chương 336


Từ Thu Nhi thấy bộ dáng này của nàng lập tức bực bội, hung hăng liếc Liễu Chi một cái, châm chọc nói: "Có chuyện gì chỉ cần đứng ở đầu tường gọi một tiếng là được, cần gì phải tự mình qua đây?""Còn không phải là do đã nhiều năm rồi không gặp Hương Nhi sao, muốn sang đây nhìn một chút.

" Người ngang ngược vô lý da mặt đều tương đối dày, Liễu Chi coi như không nghe thấy lời Từ Thu Nhi hỏi, nàng cười quan sát Ngưng Hương, "Hơn bốn năm không gặp, Hương Nhi càng lớn càng xinh đẹp, nghe nói ngươi được hầu hạ bên cạnh thế tử Hầu phủ, chuyện tốt như vậy sao lại muốn về nhà trồng trọt vậy?"Không phải là ở Hầu phủ giả tạo không nổi nữa chứ?Trong lòng nghĩ như vậy, ánh mắt Liễu Chi liền mang theo vài phần không có ý tốt muốn tìm tòi nghiên cứu.

Ngưng Hương đã nhìn ra, nàng trực tiếp nhìn về phía Trương Bưu, vừa muốn mở miệng thì Lý thị trầm mặt đi từ phòng bếp ra hỏi : "Bưu tử, rốt cuộc là có chuyện gì?"Một câu cũng không thèm nói với Liễu Chi, nương Đại Tráng khiến người khác chán ghét, vậy nên cháu gái nhà mẹ đẻ của bà ta chỉ có hơn chứ không kém, đáng thương cho đứa nhỏ Trương Bưu này.

Trương Bưu lúng túng cực kỳ, hắn không dám nhìn Ngưng Hương mà nói với Lý thị: "Hồng Lâm đậu tú tài, Chương thúc bảo cháu cùng Hương! thông báo một tiếng cho mọi người.

"Lý thị chợt cảm thấy như bị nghẹn ở cổ họng.

Hai mẹ con Thôi thị vui mừng, tất nhiên vì vậy mà bà cảm thấy không thoải mái.


Ngưng Hương nghe tin này chấn động vô cùng, Chương Hồng Lâm vậy mà lại đậu sao? Đời trước rõ ràng không như vậy, sao lần này! "Hắn đứng thứ mấy?" Lý thị không tin nhi tử Thôi thị học lực có tài, bà không cam lòng hỏi.

Trương Bưu sờ đầu, không biết nên dùng thái độ gì để nói, Liễu Chi thấy vậy liền cướp lời: "Hình như là thứ ba từ dưới đếm lên, không, không phải thứ ba mà thứ tư, thật là nguy hiểm, thiếu chút nữa lại thi rớt.

" Chương gia là thân thích của Ngưng Hương, quan hệ tuy không tốt nhưng lại có cậu ruột Chương Mãn, cho nên Liễu Chi không muốn để Ngưng Hương quá đắc ý.

Ngưng Hương rũ mắt, giống như nàng đã đoán được biến cố xảy ra ở chỗ nào.

Có phải là do Chương Hồng Lâm chịu phải đả kích, trong cơn tức giận liền học hành hăng hái, cái đó gọi là lâm trận mới mài gươm không bén cũng sáng, sau đó thì thi đậu?Thu hồi vẻ kinh ngạc, Ngưng Hương khách khí nói lời cảm ơn: "Cám ơn đại ca và tẩu tử, muội đa biết rồi, làm phiền hai người phải qua đây một chuyến.

"Liễu Chi còn muốn nói tiếp vài câu, Trương Bưu thì sợ nàng đắc tội với mọi người nên kiên quyết kéo người đi.

Từ Thu Nhi nhìn bóng lưng nàng phỉ nhổ một trận, "Vậy mà còn dám đến, thực sự cho rằng ai cũng muốn nhớ thương nam nhân nàng ta sao, chờ Lục đại ca đến đây để nàng ta được mở mang tầm mắt, xem còn nghĩ nam nhân của mình là cái bánh bao thơm hay không.

""Thu Nhi, nói gì vậy?" Ngưng Hương nhỏ giọng dạy bảo, nhà nào kệ nhà đó, dù sao Trương Bưu đối xử với các nàng cũng không tệ.

Thấy đường tỷ không thích khoe mẽ, Từ Thu Nhi tiếp tục vùi đầu lựa đậu, Quản Bình nhìn hai tỷ muội một chút, không biết nên nói gì.

Lý thị nhìn cháu gái, dò hỏi: "Hương Nhi, biểu ca cháu thi đậu, cháu vui không?"Ngưng Hương mất hứng, gẩy gẩy hạt đậu trước mắt, nói thật với Đại bá mẫu, "Hắn là người như vậy, trở thành quan cũng là tham quan, thi đậu tú tài cũng tốt, để cho hắn tự kiêu đi, rồi sau này thi rớt mới tốt.


"Có thể nghĩ ra cách làm nàng hôn mê để giở thủ đoạn, người như vậy sẽ là quan tốt sao?Thấy cháu không có vui vẻ như bà nghĩ, Lý thị thở phào nhẹ nhõm, lập tức phụ họa nói: "Đúng vậy đúng vậy, có điều ta thấy hắn cả đời này cũng chỉ là tú tài, không nghe người ta nói hắn xếp hạng ngược sao? Chắc là đụng phải vận may, thi cử nhân so với thi tú tài khó hơn nhiều, ta không tin hắn vẫn luôn gặp may mắn.

"Mới đứng xếp bảng từ dưới lên mà Thôi thị dám đến khoe khoang, thứ tự như vậy thật không biết xấu hổ.

Chương gia.

Sau khi có tên Chương Hồng Lâm được đề trên bảng vàng, hắn liền rất vui vẻ ra ngoài đi ăn mừng với bạn tốt cùng trường, lúc hoàng hôn buông xuống mới trở về, toàn thân mùi rượu nhàn nhạt.

Thôi thị đi theo nhi tử vào trong sương phòng, tự tay bưng trà rót nước cho nhi tử đang mệt mỏi, bà cười đến mức vô cùng tự hào, hỏi xem hôm nay hắn đi cùng những ai, rất nhanh liền nhắc tới Từ gia, "Ta nhờ Trương Bưu chuyển lời rồi, lúc này cả nhà Từ gia chắc cũng đã biết, Hồng Lâm, sắp tới lễ trùng dương rồi, con có muốn qua nhà bọn họ không?"Bà muốn qua đó là để xỉa xói vào mặt Ngưng Hương, cho là bọn họ không có nàng giúp đỡ là không đậu được sao, hừ, nhi tử dựa vào thực lực của mình cũng có thể đậu tú tài.

Chương Hồng Lâm không sợ Ngưng Hương, nhưng hắn kiêng kỵ Quản Bình, sau khi uống một ngụm trà giải khát, mặt âm trầm nói: "Không cần, chờ sau này tính sau.

"Đậu tú tài là chuyện tốt, nhưng mà đây chỉ là bước đầu tiên mà thôi, lỡ như sang năm rớt cuộc thi hương, hiện tại hắn cao hứng bao nhiêu thì đến lúc đó mất mặt bấy nhiêu.


Hắn đã để biểu muội coi thường một lần, không muốn có lần thứ hai, cho nên nhất định phải thật cẩn thận.

Quân tử báo thù mười năm không muộn, chờ khi hắn có chức quan rồi, chờ Bùi Cảnh Hàn đã quên Ngưng Hương, hắn lại đi "hỏi thăm" biểu muội tốt của hắn, cũng đưa thêm phần đại lễ.

Thấy nhi tử không đồng ý, Thôi thị có hơi thất vọng, Chương Hồng Lâm nhìn ra ý đồ của mẫu thân, hắn lại phải giảng đạo lý để mẫu thân hiểu.

Lễ này tuy mẹ con hai bọn họ không đi, nhưng có người ở Lục gia đã sớm trông mong đến ngày trùng dương.

.

Bình Luận (0)
Comment