Lục Thiếu Cưng Vợ Tận Trời

Chương 106.1

Hai người lại hàn huyên một lát, cô mới lưu luyếncúp điện thoại, đi tìm Diệp Nhất Đóa.

Mà chỉ sau một cuộc điện thoại ngắn ngủi như vậy, Diệp Nhất Đóa lại đang ầm ĩ với Triệu Hồng Văn ở trong phòng làm việc, nguyên nhân là Diệp Nhất Đóa làm phó giám đốc bộ phận tuyên truyền, phụ trách chương trình tuyên truyền lần này, cô muốn đưa Cố Tử Mạt lên chương trình, cho nên cần mượn người từ chỗ Triệu Hồng Vân.

Nhưng Triệu Hồng Vân lấy lý do công việc của bộ phận nghiên cứu và phát triển, nói có tích tài chi ý, không muốn cho mượn Điều Hương sư chủ lực.

Nói như vậy, khi hai bộ phận liền nổi lên xung đột, vì để tránh cho xung đột va chạm, bình thường người lãnh đạo cũng sẽ bày tỏ thối lui, cuối cùng đặt trọng trách lên người nhân viên, từ đó đạt tới dàn xếp ổn thỏa, một kết quả thân thiện.

Nói trắng ra là, cách làm sáng suốt an toàn nhất trong chuyện này là, Diệp Nhất Đóa tìm gặp Cố Tử Mạt, yêu cầu Cố Tử Mạt đến làm thêm giờ ở bộ phận tuyên truyền, bộ phận tuyên truyền sẽ trả cho Cố Tử Mạt một khoản lương làm thêm giờ.

Nhưng chuyện như vậy lại đặt trên người Diệp Nhất Đóa, hơn nữa còn cuốn theo Cố Tử Mạt vào nữa, đúng lúc nhiệt tình của Diệp Nhất Đóa dâng trào.

Cô đã sớm nhìn Triệu Hồng Vân không vừa mắt, bây giờ lại đụng phải chuyện khó dễ này, cô liền nổi giận, cũng không nghe lời khuyên của người bên cạnh, trực tiếp lôi quyết sách của lãnh đạo cấp caocủa công ty ra dọa Triệu Hồng Vân.

Triệu Hồng Vân luôn luôn hô phong hoán vũ ở bộ phận R&D, chưa từng chịu sự chống đối này, còn chuyện này lại còn là vì Cố Tử Mạt không bớt lo kia nữa, sao cô ta có thể yếu thế được, vì duy trì quyền uy của cô ở bộ phận nghiên cứu và phát triển, cô đương nhiên là đến chết cũng không thả, thế nào cũng muốn lấy lại mặt mũi cho mình.

Cố Tử Mạt không nhìn thấy Diệp Nhất Đóa, ngược lại thấy được đồng nghiệp trong bộ phận R&D đang làm thành một vòng vây xung quanh phòng làm việc của Triệu Hồng Vân.

Cô mới vừa buồn bực đi tới, trợ lý của Triệu Hồng Vân liền xông tới, kéo lấy cánh tay của cô, nói đại khái mọi chuyện cho cô, và muốn cô đi vào khuyên nhủ.

Cố Tử Mạt nghe được đầu đuôi câu chuyện, nhíu mày lại, Triệu Hồng Vân khi dễ cô đã không phải là lần một lần hai. Nếu như cô đi qua giảng hòa, chẳng những là tự động đưa tới cửa chịu khi dễ, còn là đánh vào mặt của Diệp Nhất Đóa.

Sau khi cân nhắc một lúc lâu, cô cũng không tính làm chuyện ngu xuẩn như thế.

Cô đi tới, đứng bên cạnh Diệp Nhất Đóa, hỏi Diệp Nhất Đóa, "Nhất Đóa, chị nhớ em có đề cập với chị, phương án tuyên truyền này của bọn em là trải qua sự phê duyệt của Tổng giám đốc, ông ấy còn nói sẽ tự mình giám sát, đúng không?" Nói xong, cô liếc chung quanh, vô cùng buồn bực nói, "Nếu Tổng giám đốc không tự mình giám sát, chúng ta chủ động báo cáo tiến độ trước mắt, cũng không tính là vượt cấp đâu."

Ở góc độ Triệu Hồng Vân không nhìn thấy được, cô nhẹ nhàng hơi chớp mắt phải với Diệp Nhất Đóa, ý vị của nó, một cái sáng tỏ.

Diệp Nhất Đóa rất cơ trí, lập tức đã tiếp thu đến ám hiệu của cô, liền nói với Triệu Hồng Vân: " Đúng, nếu Tổng giám đốc chưa tới giám sát, chúng ta có thể báo cáo vượt cấp."

Nói gần nói xa, tất cả đều là áp lực cho Triệu Hồng Vân thôi.

Triệu Hồng Vân biết lần tuyền truyền này của bộ phận tuyên truyền rất lớn, nhưng là không ngờ lại lớn đến mức độ này, lời nói vừa rồi của Diệp Nhất Đóa rất rõ ràng, ngoài mặt nói là báo cáo công việc, trên thực tế thì là mách lẻo.

Loại người dựa vào mách lẻo nhiều năm mà lên chức lãnh đạo giống như cô, cũng biết uy lực của những báo cáo nhỏ này!

Xem tình hình này, cô có cứng rắn hơn nữa, cũng chỉ có thể chấp nhận ngậm bồ hòn thôi.

Chuyện có kết quả cuối cùng, Triệu Hồng Vân nhường bước, cho Diệp Nhất Đóa mượn Cố Tử Mạt để sử dụng.

Diệp Nhất Đóa cùng Cố Tử Mạt đi khỏi, lúc vừa mới ra khỏi phòng làm việc, Diệp Nhất Đóa lại dừng bước, quay đầu lại nhìn Triệu Hồng Vân, làm cái mặt quỷ với bên trong, làm Triệu Hồng Vân giận đến mức sắc mặt lại xanh mét mấy phần.

Nhưng mọi người đang vây xem, lại hoàn toàn không biết Diệp Nhất Đóa làm cái gì với Triệu Hồng Vân, bọn họ chỉ thấy, Diệp Nhất Đóa quay đầu trở lại, lúc đi ra trên mặt lộ nụ cười chiến thắng.

Cố Tử Mạt nhìn Diệp Nhất Đóa làm vẻ mặt kỳ quái, ranh mãnh ở bên tai cô bé, "Cô nhóc tinh quái."

Diệp Nhất Đóa gẩy gẩy khuyên tai anh đào trên lỗ tai, cười nói, "Em tinh quái cũng không lợi hại bằng chị..., chị còn có thể mang Tổng giám đốc ra dọa cô ta, quả thật quá mạnh mẽ."

"Chị chỉ hiểu rõ ràng hơn so với em, sau đó đúng bệnh hốt thuốc mà thôi." Cố Tử Mạt giải thích.

Triệu Hồng Vân làm không ít chuyện xấu xa, bộ phận R&D có không ít nhân viên, bất mãn đối với Triệu Hồng Vân, đối với việc lần này lại càng thêm nghị luận, Cố Tử Mạt thỉnh thoảng cũng nghe không ít, trong đó có một cái, chính là Triệu Hồng Vân thích mách lẻo.

......

*

Mặc dù sản phẩm mới cũng không sản xuất với số lượng lớn, nhưng công việc tuyên truyền mở rộng đã được tiến hành trước tiên, chương trình quảng cáo cũng được sắp xếp quay trước.

Làm tiết mục mở màn, vì lý do an toàn, vì vậy ưu thế của Ninh uyểntuyệt đối làm chủ

Ninh Uyển có phòng hóa trang chuyên dụng, Cố Tử Mạt được an bài chung phòng hóa trang cùng một vị minh tinh khác.

Nói là chung phòng hóa trang, nhưng lại hoàn toàn bất đồng. Thợ trang điểm vừa nhìn Cố Tử Mạt ăn mặc đơn giản quần jean cùng cáo T-shirt trắng, đã vượt qua vị minh tinh này rồi.

Mục đích Cố Tử Mạt đến nơi này là làm chương trình, mà không phải ganh đua sắc đẹp, thấy những thứ này, cũng không để ở trong lòng, lẳng lặng chờ đến phiên mình.

Cô đang nhàm chán ngồi chờ, liền nghe được một trận ầm ĩ ngoài cửa, sau đó đã có người đến gõ cửa, nói có thể hay không để một vị nam thiết kế sư ở phòng bên cạnh mượn dùng phòng hóa trang một chút.

Bởi vì phòng hóa trang của đài truyền hình có hạn, loại tình huống mượn phòng hóa trang này là thường xuyên, liền đồng ý.

Ngay sau đó, chỉ thấy một người bị đoàn người đưa vào, Cố Tử Mạt nghĩ thầm, vị này chắc chắn cũng là ngôi sao lớn đây, cô cũng không hứng thú, liền hạ ánh mắt xuống, đùa nghịch chiếc nhẫn trên tay trái.

Lúc này, thợ trang điểm cũng đã đi tới, trang điểm đơn giản cho cô.

Phải lên chương trình, nói không khẩn trương là giả, vì buông lỏng, Cố Tử Mạt nhìn sang phía bên cạnh, muốn thay đổi lực chú ý.

Vị kia đã ngồi xuống, anh ta lần lượt chào hỏi mọi người, khuôn mặt đầy tươi cười, dung mạo tuấn nhã khiến người được chào hỏi vui mừng không dứt.

Ánh mắt Cố Tử Mạt nhìn chăm chú lên người vị kia, làm cho thợ trang điểm cho cô chua chua, "Cô cứ nhìn chằm chằm vào người ta như vậy, người ta cũng không phải là của cô đâu, cô xem trang điểm như vậy, có vừa lòng không?"
Bình Luận (0)
Comment