Lục Thiếu Cưng Vợ Tận Trời

Chương 109.2

Cuối cùng cô cũng nhìn về phía anh, ánh mắt liếc nhìn đuôi lông mày của anh, cuối cùng gật đầu một cái, "Chuyện do người làm, em cũng tin tưởng."

"Chuyện do người làm." Anh thì thầm câu nói này một lần, rất nhỏ rất nhẹ, cũng đang nhấc lên tầng tầng sóng lớn trong đầu.

Hình như anh nghĩ đến cái gì, ánh mắt sắc bén liếc về phía góc tường trong phòng tắm, trở lên sắc bén hơn!

Bên ngoài phòng tắm vang lên tiếng chuông điện thoại, Cố Tử Mạt khóa lông mày, "Hình như là điện thoại di động của em, anh lấy đến đây giúp em."

"Không nên suy nghĩ nhiều, anh đi lấy điện thoại cho em." Anh đặt bàn tay thon của cô xuống, nhẹ nhàng vỗ vỗ, an ủi dặn dò.

"Vâng." Cô gật đầu.

Người đàn ông rất nhanh đi ra ngoài, cầm điện thoại di động vào cho cô.

Cố Tử Mạt nhìn hiển thị trên màn hình, tâm trạng vừa mới hơi thư hoãn lại trở nên rối rắm một lần nữa.

Sắc trời đã tờ mờ sáng, nếu cô không nhận điện thoại của Triệu Hồng Vân, cũng khó mà nói, cô suy nghĩ một chút, vẫn nhận.

Hai người nói chuyện với nhau một hồi, cô nói một câu, "Được,tôi sẽ sắp xếp."

Triệu Hồng Vân nhận được câu trả lời, cúp điện thoại.

Vẻ mặt cùng biểu cảm lúc cô nghe điện thoại, toàn bộ đều rơi vào trong mắt Lục Duật Kiêu, vào lúc cô thu hồi điện thoại di động, anh mong mỏi nhìn cô một cái, nói: " Có phải lãnh đạo lại gây khó khăn cho em hay không, lần này vấn đề rất khó giải quyết sao?"

"Em biểu hiện ra cực kỳ bất mãn với lãnh đạo sao?" Cô nằm sâu xuống bồn tắm.

Anh cầm một chai sữa tắm cho cô, mở nắp, "Đều viết cả trên mặt rồi, rất khó giải quyết sao, có chỗ nào anh có thể giúp sao?"

Cô mỉm cười, cô đã biết, một trong những nguyên nhân người đàn ông này vì sao có thể trở thành một người đàn ông thành công rồi.

Người đàn ông này, quá biết quan tâm đến cảm thụ của người khác.

Anh rất có năng lực, hoàn toàn có thể giải quyết vấn đề trong tay cô một cách dễ dàng, nhưng anh cũng không hề ‘ chủ nghĩa đàn ông ’ đảm nhiệm mọi việc, nói với cô, "Anh giải quyết giúp em."

Mà dùng giọng hỏi thăm để hỏi, "Có chỗ nào anh có thể giúp sao?"

Thái độ khiêm tốn, hơn nữa cho cô rất nhiều cửa để từ chối, còn không có ý tứ hoài nghi năng lực của cô.

Thật sự rất cho cô mặt mũi.

Cô cảm kích tiếp thu ý tốt của anh, gật đầu lại lắc đầu, giải thích cho anh, "Triệu Hồng Vân để cho em đi Hongkong mua nguyên liệu, tiền mua được cung cấp đầy đủ, chuyến đi mua hàng này, đối với em mà nói, cũng không phải vấn đề khó khăn, chẳng qua, em cần phải đi công tác một tuần."

Chủ yếu là vì cô nghĩ đến anh, hai người vừa mới gặp lại, giờ lại xa nhau 1 tuần, cô thật sự không bỏ được.

Người đàn ông nhìn thấy rõ vấn đề khó khăn của cô, vừa bôi sữa tắm lên lưng cô, vừa nói, "Chúng ta cùng nhau, đi Hongkong." Chỉ sợ cô có điều cố kỵ, anh lại nói, "Anh có thể nhín chút thời gian làm bạn với Yên Nhiên, tự nhiên có thể rút ra nhiều thời gian hơn để ở bên cạnh em, nếu không, cũng thật không công bằng với em."

"Ừ." Từ chuyện này, cô cảm thấy, địa vị cùng sự đãi ngộ của cô trong lòng anh, hơn Lâm Yên Nhiên rất nhiều, điều này làm cho cô hết sức vui mừng.

Cô đang bần thần, chỉ thấy người đàn ông cầm chai sữa tắm xoa lên phía trước ngực cô, cô liền xấu hổ, vội vàng nắm lấy tay anh, "Em tự làm." Mặc dù đã là vợ chồng, số lần quấn quýt bên nhau đếm không xuể, nhưng bị xem hết một cách trực diện như vậy, cô vẫn cảm thấy không được tự nhiên như cũ.

Anh hiểu rõ nhìn cô, cảm thấy cảm xúc của cô cũng đã điều chỉnh tốt hơn nửa rồi, liền để cho cô tự tắm rửa.

Người đàn ông đi ra ngoài, đóng cửa, lấy điện thoại di động của mình, đi sang một bên, mở điện thoại lên.

"Bùi Dực, bức Cố Trinh Trinh về nước, cắt đứt liên lạc của cô ta và Yên Nhiên!" ‘ Chuyện do người làm ’, chính là cái ‘ bởi vì ’ này, có thể làm hỏng chuyện lớn.

Cố Trinh Trinh xuất hiện bên cạnh Lâm Yên Nhiên, tất phải là ‘ bởi vì ’, đối tượng của bọn họ, tất nhiên là Cố Tử Mạt.

Mà ‘ Chuyện do người làm ’, ở giữa quan hệ ân ái của anh và Cố Tử Mạt, chỉ hơi có sai lầm, cũng sẽ bị người có lòng ‘ bởi vì ’ phá hoại.

Cố Trinh Trinh chính là một quả bom hẹn giờ.

Như dự kiến, Bùi Dực ở bên kia đầu dây kháng nghị rất lâu, thao thao bất tuyệt một đống lớn, xả đến trên đầu Cố Tử Mạt.

Lục Duật Kiêu sợ nhất điểm này ở Bùi Dực, dứt khoát cắt đứt lời nói của Bùi Dực, "Anh mặc kệ ngươi quan hệ của cậu và Yên Nhiên tốt thế nào, lần này cậu phải nghe lời anh! Cũng tốt, Yên Nhiên quan hệ tốt với cậu, cô ấy bằng lòng nghe lời cậu nói, mặc kệ cậu dùng thủ đoạn gì, nhất định phải tách Yên Nhiên và Cố Trinh Trinh ra!"

*

Giống như một chuyến đi nghỉ tuần trăng mật của một cặp vợ chồng bình thường, hai người bắt đầu cuộc hành trình đi Hongkong, cùng nhau lên máy bay, cùng nhau đến khách sạn ở.

Vốn dĩ Lục Duật Kiêu muốn sắp xếp để cô ở biệt thự ở bên này, nhưng bởi vì khoảng cách hơi xa, suy nghĩ đến việc vất vả khi đi lại, lúc vừa xuống máy bay, liền tìm khách sạn dừng chân ngay.

Ẩm thực của Hongkong và trong nước cũng không sai biệt lắm, nhưng vẫn có điều khác biệt, Lục Duật Kiêu sợ cô ăn không quen, tự mình đi xuống phòng ăn chọn món ăn trước, để cô yên lòng nghỉ ngơi ở trong phòng.

Sau khi Lục Duật Kiêu đi rồi, Cố Tử Mạt mới từ trong toilet ra ngoài, liền nghe được tiếng chuông điện thoại di động của người đàn ông đang kêu trong phòng khách, mà Lục Duật Kiêu đi xuống phòng ăn, còn chưa trở về.

Trên bàn uống trà nhỏ điện thoại di động vẫn đang không ngừng vang lên boong boong, cô cũng không phải cố ý, nhưng vẫn thấy được cái tên hiển thị ở phía trên ——Y.

Cái ký tự‘Y’ này, trước đây cũng từng xuất hiện, chính là ‘ Yên Nhiên ’.

Tay của cô đưa qua, rồi lại giống như là bị điện giật co rút trở lại.

Đồng thời, Lục Duật Kiêu cũng từ bên ngoài trở lại.

"Có người gọi điện thoại cho anh." Cô cúi đầu, làm như rất tự nhiên nói với anh.

Lục Duật Kiêu nhìn màn hình điện thoại di động một cái, cầm lên, đi tới ban công tiếp điện thoại.

Cố Tử Mạt ngồi ở trên ghế sa lon, ánh mắt lại vẫn không tự chủ mà hướng về phía ban công.

Một lát sau, người đàn ông cầm điện thoại di động quay lại phòng khách, đi tới hôn lên trán cô một cái, "Tử Mạt, rất xin lỗi, bệnh tình của Yên Nhiên lại nặng hơn, nhà họ Lục bên đó, cũng không có ai ở bên cạnh Yên Nhiên, vì vậy, có lẽ anh còn cần trở về nước Mỹ một chuyến." Cố Tử Mạt chậm chạp không có gật đầu, nội tâm của cô có chút thất lạc.

Mặc dù anh đã từng bày tỏ rõ ràng, Lâm Yên Nhiên đối với anh mà nói chỉ là em gái, nhưng cô em gái này lại dựa dẫm vào Lục Duật Kiêu chặt chẽ như vậy, đặt ở trong lòng của cô, giống như bị chèn một khối đá lớn vậy.

Người nhà họ Lục không có ai ở bên cạnh, vậy còn người nhà họ Lâm đâu?

Lâm Yên Nhiên không có cha mẹ sao? Không có người thân sao? Tại sao cô ấy bị bệnh, lại muốn anh vội vã chạy tới?

Người thân? Cô chợt nghĩ đến Lâm Nhược Thủy, cảm thấy tâm đột nhiên bị cái gì ở trong chỗ tối níu chặt lấy.

Lời này cô không thể hỏi.

Cô cảm thấy mình rất xấu, mấy ngày nay vẫn cứ đặt ánh mắt cùng tinh lực ở trên người Lâm Yên Nhiên, hình như cô cũng quên mất chuyện mình phải làm rồi.

Hơn nữa, cô cũng không nên hẹp hòi như vậy, thanh mai của anh bị bệnh, đi thăm cũng là việc nên làm.

Ở trong lòng nhắc nhở ban thân như vậy, cô gật đầu với anh, "Bệnh tình quan trọng hơn, anh đi đi, em đến Hongkong, vốn dĩ là vì bận công việc, lúc không có anh, chắc chắn em có thể làm việc tốt hơn nữa."

Anh gật đầu, cúi đầu hôn lên môi cô, "Anh sẽ nhớ em."

Cố Tử Mạt kéo ra một nụ cười không được tự nhiên, chợt, tiến lên ôm lấy anh, "Em cũng sẽ rất nhớ anh."

*

Trên bầu trời, thỉnh thoảng có mấy con chim bay qua.

Cố Tử Mạt cũng không biết mình nhìn bao lâu, luôn cảm thấy bản thân choáng váng.

Lục Duật Kiêu đáp máy bay đi nước Mĩ, cô liền dưỡng thành thói quen nhìn lên bầu trời, nhìn máy bay, nhìn chim bay.

Thật sự có chút ngu ngốc, giống như là phạm vào ‘ bệnh tương tư ’ vậy, cô không cho phép bản thân mình cứ như vậy đi xuống, thay bộ quần áo khác, cầm xách tay, rực rỡ hẳn lên ra cửa.

Mới vừa đi tới cửa tiệm rượu, chỉ thấy một chiếc Bentley dừng sát ở bên chân của cô.

Ở cửa một nhà hàng cao cấp ở Hongkong, loại xe cao cấp này là rất thường gặp, cô cũng không hề để ý, tiếp tục đi về phía trước.

Lại bị người từ phía sau gọi lại, "Chị ơi."

Có thể gọi cô như vậy, chỉ có một người —— Cố Trinh Trinh.

Cô hít một hơi, không nhịn được quay đầu lại, cùng lúc nhìn thấy dáng vẻ kiêu ngạo của Cố Trinh Trinh, cũng nhìn thấy —— Hứa Ngộ!
Bình Luận (0)
Comment