Lục Thiếu Cưng Vợ Tận Trời

Chương 117.1

Ngoài cửa sổ bầu trời như được phủ lên một lớp sa tanh màu lam, được khảm lên một vài hoa văn, khiến màu xanh dương có vẻ hơi thảm đạm.

Cũng giống như tâm tình của cô, bị rất nhiều thứ lộn xộn gì đó tiến vào.

Bắt đầu từ lúc rời khỏi nhà họ Cố, cô dấy lên ước mơ, hi vọng đối với cuộc sống này, một phần rất lớn ở trong đó, là Lục Duật Kiêu mang tới cho cô.

Sau khi biết Lâm Yên Nhiên cũng mơ ước Lục Duật Kiêu, cô bỗng luống cuống, cảm thấy nhà cao tầng sau lưng sắp đổ rồi, cô cũng sẽ gặp phải tai họa ngập đầu.

Mất đi anh, cô giống như mất đi khả năng nhận biết phương hướng.

Trên bầu trời thỉnh thoảng có mấy con chim bay qua, cô vuốt điện thoại di động, đơn giản cắt đứt, thỉnh thoảng có nghe được tiếng nghị luận về sự thành công của chương trình tuyên truyền của đồng nghiệp, cô không tự chủ câu môi, cười yếu ớt.

Nền tảng tốt, lại có Ninh Uyển làm trợ lực, đề tài vạch trần bí mật điều hương có sức hút, mang theo cô nổi tiếng, lần này là cô kiếm được.

Người cô nên cảm ơn nhất, phải là Diệp Nhất Đóa.

Như vậy, vấn đề của Hứa Ngộ và Cố Trinh Trinh thế nào đây? Cô thật sự cảm thấy khó giải quyết.

Bình thường Diệp Nhất Đóa hoạt bát hiếu động, thỉnh thoảng cũng thích khua tay múa chân, ở trên phương diện công việc cũng có cố chấp cùng chấp niệm, là một cô gái cố chấp tiến về phía trước.

Nhưng ở trên mặt cảm tình, Diệp Nhất Đóa còn là một người mới, còn là một cô gái nhỏ, nếu biết chuyện của Hứa Ngộ và Cố Trinh Trinh, nhất định là chịu không nổi.

Trong ngày thường giao tiếp với Diệp Nhất Đóa, cô cũng có thể cảm nhận được cảm giác ưu việt bẩm sinh trên người Diệp Nhất Đóa, nếu Diệp Nhất Đóa biết được chân tướng việc mình bị phản bội, sẽ xảy ra cái gì?

Mâu thuẫn giữa người với người, cho tới bây giờ đều hết sức căng thẳng.

Giờ tan ca, cô vừa vặn đụng phải Diệp Nhất Đóa trong thang máy, cô đi đến gần, muốn nói bóng nói gió cho Diệp Nhất Đóa, nhưng lời đến khóe miệng, vẫn bị các loại nhân tố làm nghẹn lại.

Diệp Nhất Đóa nhìn dáng vẻ muốn nói lại thôi của cô, cầm lấy tay của cô, cười hì hì nói, "Có phải muốn cảm ơn em làm cho chị trở thành người nổi tiếng hay không? Yên tâm, em không cần lời cảm ơn của chị, muốn cám ơn, thì chị cám ơn cái người đã tặng chị đôi giày Fer¬rag¬amo kia đi, anh ấy mới là người thắng cuối cùng, dùng một đôi giày, khiến toàn bộ hiện trường nổ tung. Hiện tại phản ứng về chương trình rất tốt, công ty đã quyết định đá Ninh Uyển rồi, sau này chị hoàn toàn có thể tự mình đảm đương một phía rồi, đến cuối tháng, công ty và tổ chương trình đều sẽ phát tiền thưởng cho chị, chị cứ yên tâm ngồi đếm tiền thôi."

Cố Tử Mạt nghe cô ấy nhắc tới Lục Duật kiêu, trái tim như có cái gai đâm vào, cô cúi thấp đầu, cười nhạt, không hề tỏ thái độ.

Thang máy mở, hai người nắm tay nhau, cùng nhau đi ra.

Diệp Nhất Đóa mập mờ nháy mắt với cô, "Vừa nhìn chính là bút tích của Lục Duật Kiêu rồi, nếu để cho Lâm Yên Nhiên biết, bảo đảm có thể bị tức chết."

Lại nghĩ đến Lâm Yên Nhiên, Cố Tử Mạt không vui nói, "Nhất Đóa, em nhìn người thật chính xác, Lâm Yên Nhiên quả thật giấu được đủ sâu."

"Haiz, em nhìn chuyện của người khác thì chính khác, nhưng chuyện của mình thì không chuẩn rồi, HỨa Ngộ thực sự quá khốn nạn, gạt em nói tối nay có thiết kế cần gấp phải tăng ca, trên thực tế lại đặt phòng ở U Lan cư, còn là đặt từ tám giờ tối đến mười giờ! Em biết trước rằng trong lòng anh ấy có người khác, nhưng em đại nhân đại lượng, không vạch trần anh ấy, vậy mà anh ta khen ngược, dám ăn vụng sau lưng em, lần này nhất định em sẽ không buông tha cho anh ấy, xem tối nay em đi bắt gian tại trận thế nào đây!" Diệp Nhất Đóa chọc chọc màn hình điện thoại di động, tức giận nói.

Bước chân của Cố Tử Mạt, bởi vì câu nói ‘ trong lòng có người khác’ của Diệp Nhất Đóa mà khựng lại, nghe xong lời nói của Diệp Nhất Đóa, cô chỉ cảm thấy không cản nổi tốc độ suy nghĩ của Diệp Nhất Đóa, khẩn trương nói, "Đối phương là ai? Em đã biết rồi?"

Diệp Nhất Đóa bĩu môi, "Em cần gì biết trước, tối nay em qua đó, thì sẽ sáng tỏ thôi." Ngay sau đó, cô lại lắc đầu, ngón tay nhéo cằm suy nghĩ một chút, rất là nghiêm cẩn nói, "Haiz, em nghĩ, để khí phái hơn chút, em phải lôi kéo người đi cùng, có rồi, em sẽ kéo theo Bùi Dực qua đó, "

"Bùi Dực?" Cố Tử Mạt cau mày, loại việc đi bắt gian này, vốn dĩ là phụ nữ giúp đỡ nhau, nhưng Diệp Nhất Đóa lại hành động đặc biệt, muốn kéo Bùi Dực theo!

Tư thế này, có vẻ như muốn nghịch thiên.

Cô chảy mồ hôi ròng ròng, vừa muốn ngăn cản suy nghĩ kỳ lạ của Diệp Nhất Đóa, thì thấy Bùi Dực đang hào hứng đi tới, đến chỗ cách bọn họ ba mét nữa, thì ngừng lại.

"A nha, Bùi Dực, rốt cuộc anh có thể nghe rõ tiếng lòng của tôi rồi, lại xuất hiện nhanh như vậy! Khó được khó được! Hôm nào tôi để Diệp Cẩn thưởng cho anh một Tiểu Hồng hoa." Diệp Nhất Đóa nhìn thấy Bùi Dực, lập tức rút tay đang nắm tay Cố Tử Mạt lại, hào hứng chạy đến bên cạnh Bùi Dực, ngẩng đầu mong mỏi hỏi Bùi Dực.

Bùi Dực đưa tay nhéo khuôn mặt mềm mại của Diệp Nhất Đóa, "Chúng ta sẽ thảo luận sau!" Rồi sau đó nhìn về phía Cố Tử Mạt, "Cô bước qua đây!"

Trong lòng Cố Tử Mạt cảm giác như có gió lạnh thổi qua, thái độ chán ghét của Bùi Dực đối với cô, mỗi lần cô lại có thể nghiệm mới, quả nhiên lần này, Bùi Dực lại đổi một thể nghiệm mới.

Lời nói này của Bùi Dực, bổ sung đầy đủ, rõ ràng là đang nói..., "Cô bước qua đây, tôi bảo đảm sẽ không đánh chết cô!"

Chẳng qua, Bùi Dực còn chưa đánh người, thì bản thân đã bị đánh rồi.

Diệp Nhất Đóa vung túi xách trong tay, liền đập một cái vào lưng Bùi Dực, nhấc chân lại đạp một cái vào bắp chân Bùi Dực, "Bùi Dực chết tiệt, thu hồi cái thái độ chết tiệt của anh lại!"

Bùi Dực cắn răng, "Diệp Nhất Đóa, cô đừng cho là......"

"Tôi cho rằng cái gì? Tôi thích đánh anh đấy, giờ sao? Giờ sao?" Diệp Nhất Đóa vung vẩy túi xách trong tay, đắc chíra sức quật Bùi Dực, thể hiện mười phần dũng mãnh vô lý của thiên kim tiểu thư.

Bùi Dực bị đau mà không dám kêu, không nói gì.

Diệp Nhất Đóa chiếm thượng phong, đắc chí vừa lòng vặn vẹo uốn éo mắt cá chân, "Lâu như vậy không có động tay động chân, có vẻ như thương gân động cốt rồi."

Cố Tử Mạt ở một bên, ngược lại thấy rõ ràng, Bùi Dực là một người luyện võ, chỉ bằng vào Diệp Nhất Đóa làm sao có thể thương hại tới anh ta, nếu không phải anh ta cố ý dung túng Diệp Nhất Đóa, Diệp Nhất Đóa làm sao có thể có dáng vẻ đắc chí này chứ.

Tại sao Bùi Dực dung túng Diệp Nhất Đóa? Có tình cảm sao?

Nghĩ nghĩ lại, cô hơi đoán được một chút tình hình.

Đợi đến sau khi đôi oan gia này‘ liếc mắt đưa tình ’xong, cô mới ngang nhiên xông qua, mặt hướng về phía Bùi Dực, "Anh nói đi."

Bùi Dực khẳng định là vì Lục Duật Kiêu nên mới tới, trong lòng cô chắc chắn.

"Thật trực tiếp, như vậy tôi cũng nói thẳng." Bùi Dực khẽ cười, đem một xấp tài liệu đưa cho Cố Tử Mạt, "Ngoài miệng anh Kiêu nói là chăm sóc Yên Nhiên, nhưng trên thực tế, là vì dọn dẹp cục diện rối rắm cho cô, thật không rõ phụ nữ các cô vì sao cứ thích ghen tuông loạn xạ như vậy, không giở trò không được."

Tiếng nói vừa dứt, lập tức bị Diệp Nhất Đóa đấm mạnh một cái.

Cố Tử Mạt vô tâm nhìn Diệp Nhất Đóa hà hơi lên nắm đấm nhỏ của mình, đem toàn bộ tinh lực đều đặt ở những tài liệu này.

Những chữ trong đó, đối với cô mà nói, không thể nghi ngờ là một loại chấn động, Bùi Dực không phải trực tiếp, mà là bạo lực.

Dùng một loại phương thức bạo lực nhất để cho cô thấy nội dung bên trong, để cho cô đau lòng vì tràng giao dịch kia, để cho cô hối hận vì hiểu lầm Lục Duật Kiêu!

Bùi Dựchung ác, cái khác lại không tốt như vậy.

"Vậy chắc chắn anh có thể giải thích, vì sao anh ấy phải làm như vậy." Cô nhìn Bùi Dực, hỏi.

Tặng khu nhà cao cấp cho vợ chồng Cố Trình Đông, thỏa mãn lòng tham không đáy của bọn họ, chỉ vì diễn trò?!

Cô có thể không trở lại nhà họ Cố.
Bình Luận (0)
Comment