Lục Thiếu Cưng Vợ Tận Trời

Chương 37

Cố Trinh Trinh nói rất bình tĩnh, như đã tính trước được mọi việc vậy, Cố Tử Mạt nghe ra được sự tự tin của Cố Trinh Trinh, cô dừng chân thở ra một hơi, mới quay đầu lại nhìn Cố Trinh Trinh, "Cô muốn nói gì."

Cố Trinh Trinh nhìn chằm chằm cô một lúc lâu, cuối cùng ánh mắt rơi vào chiếc vòng tay bằng ngà voi của Cố Tử Mạt, bàn tay mềm mại đưa ra một cái bắt lấy cổ tay Cố Tử Mạt, liền hỏi, "Chiếc vòng này của chị, là từ đâu đến!"

Cố Tử Mạt liếc cô ta một cái, biết Cố Trinh Trinh lại nhìn trúng đồ của cô, hết cách rồi, mặc dù hai cô cũng không có quan hệ huyết thống, nhưng ánh mắt của Cố Trinh Trinh và cô lạicực kỳ giống nhau.

Trước kia cô có thói quen quy kết điều này vì ma xui quỷ khiến, hiện tại cô cũng không nghĩ như vậy nữa rồi, Cố Trinh Trinh chính là tâm lý ghen tỵ thuần túy mà thôi, cô ta không phải thích chiếc vòng tay này, mà do chênh lệch tâm lý dẫn tới ý muốn đoạt lấy thôi!

Vòng tay này, từ tối hôm qua khi ‘ lục duật kiêu ’ bắt đầu đeo vào tay cô, cô cũng chưa tháo xuống, nghĩ đến Cố Trinh Trinh mơ ước đã lâu rồi đi.

Cô thản nhiên giương mắt lên, dùng cái tay khác ra sức cậy mở tay Cố Trinh Trinh ra, lạnh lùng nói, "Mua trong một cửa hàng nhỏ trên đường, bây giờ cô đi, không chừng còn có thể mua được một chiếc giống như này với giá thấp đấy, không cần phải cướp của tôi!"

Cô cố ý muốn chọc giận cô ta, nhưng cũng không có nói sai, ban đầu lúc đi dạo trong cửa hàng kia cùng ‘ Lục Duật Kiêu ’, cô không mua hàng giả, ngược lại sau đó ‘ Lục Duật Kiêu ’ lại mang đến cái hàng thật này. Về phần cái hàng giả đó, sẽ để cho vị‘ công chúa thật ’ này mua đi.

Cố Trinh Trinh bị tức đến mức đôi môi run rẩy, cô chỉ liếc mắt liền nhìn ra chiếc vòng tay này có giá trị xa xỉ, lại trơ mắt bị Cố Tử Mạt chê cười như vậy!

Trong lòng cô càng cảm thấy bất bình, rõ ràng Cố Tử Mạt chỉ là ‘ Cô bé lọ lem ’, ‘ công chúa giả ’, còn cô lại là hàng thật! Mà cô thì sao, cô là ‘ công chúa thật ’, nhưng cái gì cũng không lấy được!

Cô không có vòng tay thật, lại có đòn sát thủ, trên môi Cố Trinh Trinh dâng lên nụ cười, lời nói lại ác độc tới cực điểm, "Cố Tử Mạt, ngang ngược cũng không coi là bản lĩnh cái gì, vừa qua nửa đêm, Cô bé lọ lem còn không phải lại trở về trong bếp củi đốt nấu cơm sao? Đừng quên, cô còn có một người mẹ nuôi ở dưới quê, nếu bà ấy có chuyện, cô nói xem, người con gái có hiếu như cô phải làm sao đây nhỉ?"

Cố Tử Mạt nghe, đột nhiên ngực bị đè ép, không thể đi lên cũng không có chỗ trốn, sau một lúc lâu mới tìm trở về giọng nói của mình, ánh mắt lạnh như băng liếc qua Cố phu nhân cùng Cố Trinh Trinh, cười lạnh thành tiếng, "Dùng mẹ nuôi để uy hiếp tôi sao? Qua nhiều năm như vậy, trò hề của các người vẫn không thay đổi chút nào! Chẳng lẽ không ngán sao!"

Cố Trinh Trinh cắn răng, ác độc nói, "Thức thời thì giao video ra đây, nếu không sẽ cho các người đẹp mặt, tôi tuyệt đối sẽ không xuống tay lưu tình!"

"Cố Trinh Trinh, cô điên rồi!" Đáy lòng Cố Tử Mạt có cảm giác lạnh lẽo không dừng lại được, nhìn vào ánh mắt của Cố Trinh Trinh, cố gằng hết mức để mình bình tĩnh, cô nhìn chằm chằm Cố Trinh Trinh, rất kiên quyết nói, "Tôi sẽ không giao ra đây! Tôi có nhược điểm trên tay cô, cô cũng có nhược điểm ở trên tay tôi, tại sao tôi lại phải thỏa hiệp trước! Cố Trinh Trinh, thỏ nóng nảy cũng sẽ cắn người, huống chi là người!"

Chuyện đã quá nhiều năm, nhà họ Cố còn muốn dùng cách cũ để kiềm chế cô, muốn cô trở thành một tượng gỗ được giật dây sao? Không thể nào! Hôm nay đã không thể so với trước kia nữa rồi.

Quả nhiên vẻ mặt Cố Trinh Trinh liền biến sắc, thậm chí còn hơi có điểm chó cùng rứt giậu, cô ta chỉ thẳng vào mũi Cố Tử Mạt, xông lên nói: " Cô tin hay không tôi sẽ ngay lập tức phái người......"

Cố Tử Mạt lại lạnh giọng cắt đứt lời cô ta, "Là video ở trong tay tôi phát tán lên mạng nhanh hơn, hay co phái người về quê nhanh hơn, cô cần phải nghĩ kỹ."

Khí huyết của Cố Trinh Trinh đều phải xông lên não rồi, cô ta không quan tâm suy nghĩ nhiều, tiến lên muốn bắt hai tay của Cố Tử Mạt, lật xem túi áo của cô, Cố Tử Mạt lại cảnh giác nhanh tránh né, khiến Cố Trinh Trinh đang vội vàng trực tiếp chụp hụt.

Cố Trinh Trinh thiếu chút nữa bổ nhào về phía trước, thật may là bắt được lan can cầu thang mới đứng vững lại được, Cố phu nhân vội vàng khẩn trương chạy tới dìu cô ta, "Trinh Trinh......"

Cố Tử Mạt nhìn cũng không nhìn, vừa lạnh lùng chế giễu Cố Trinh Trinh, vừa đi lên lầu, "Tôi không thể nào ngu đến mức để vật quan trọng như vậy trên người chứ, dĩ nhiên, các người cũng đừng nghĩ ngăn cản tôi, nếu tôi không ra khỏi cửa nhà họ Cố được, đoạn video kia sẽ giống như virut được mọi người đăng lên mạng!"

Cô không cần quay đầu lại nhìn, cũng biết khuôn mặt Cố phu nhân cùng Cố Trinh Trinh lộ vẻ dữ tợn nhìn theo cô, cô cực kỳ chán ghét, bước nhanh lên lầu.

Đợi đến khi Cố Tử Mạt lên hẳn trên lầu, Cố Trinh Trinh bám vào tay Cố phu nhân, từ từ đứng thẳng người lên, ánh mắt hận thù nhìn lên lầu, cắn răng nghiến lợi nói, "Con bảo đảm cô ta sẽ chết rất thê thảm."

Cố phu nhân ngược lại không nói lời độc ác, mà vỗ vỗ tay Cố Trinh Trinh, nhỏ giọng nhắc nhở, "Trinh Trinh, cẩn thận chọc đến Lục Duật Kiêu."

Cố Trinh Trinh nghe vậy, hai mắt ngược lại lại tỏa sáng, khóe miệng cười lạnh một tiếng, "Cái người Lục Duật Kiêu này, chẳng lẽ nào lại là thật? Mẹ, mẹ suy nghĩ một chút, cô ta dẫn Lục Duật Kiêu tới, có khi nào từng được đưa tiễn bằng xe sang trọng chưa? Lại còn ở khách sạn Đằng Giang, thật là khó coi, con thấy, Lục Duật Kiêu cũng giống cái bụng kia của cô ta, đều là đồ giả thôi!"

Cố phu nhân lại cẩn thận che miệng Cố Trinh Trinh, "Đừng nói mò."

Nói xong, Cố phu nhân lấy ra mấy tờ báo của những ngày qua, chỉ vào trang báo của ảnh hậu Ninh Uyển nói, "Tầng cao nhất của khách sạn Đằng Giang cũng không phải là người nào cũng có thể vào ở, huống chi con xem, người phóng viên này chụp ảnh Ninh Uyển bí mật gặp mặt một công tử con nhà giàu nghi ngờ là Lục Duật Kiêu, địa điểm này chính là khách sạn Đằng Giang, con nói, trên đời này lại có chuyện trùng hợp như thế sao?"

Cố Trinh Trinh chăm chú nhìn mẹ của mình, khóe miệng toát ra nụ cười càng lúc càng lớn, cô đỡ cánh tay Cố phu nhân, tựa đầu lên vai Cố phu nhân, thân mật nói: " Mẹ, không ngờ mẹ càng ngày càng thông minh nha, mới vừa rồi là con cố ý nói như vậy, làm sao con lại không biết đó là Lục Duật Kiêu thật chứ, vòng tay mà Cố Tử Mạt đeo, trên các báo sáng nay đều có viết, trong một buổi bán đấu giá long trọng đã từng bị một công tử con nhà giàu thần bí mua đi, còn nữa mẹ hãy nhìn danh thiếp này, là người chúng ta phái đi nhặt được từ trong đống đồ bỏ đi của khách sạn Đằng Giang, phía trên còn in tên tuổi của Lục Duật Kiêu!"

Cố phu nhân nhìn tầm danh thiếp đơn giản Cố Trinh Trinh đưa ra, cơ thể rung một cái, giọng nói bén nhọn nói: " Con nhóc chết tiệt, thật đúng là có cái mạng chó này!"

Cố Trinh Trinh lại cười một tiếng, "Cố Tử Mạt có cái mạng chó này nên gặp được Lục Duật Kiêu, nhưng chưa chắc đã biết hàng! Mẹ, mẹ cũng đừng có quên, từ nhỏ Cố Tử Mạt đều thích đem sản phẩm loại hai cùng hàng nhái làm bảo bối, coi hàng thật lại như đồ bỏ đi, con đoán, cô ta khẳng định không tin người đó chính là Lục Duật Kiêu, đợi cô ta đi xuống, con sẽ khiến cô ta đẹp mặt!"
Bình Luận (0)
Comment