Lục Thiếu Cưng Vợ Tận Trời

Chương 60

Lục Duật Kiêu hoàn toàn không ngờ, cô có thể nói thẳng ra như vậy, những điều này tới quá nhanh, hoàn toàn vượt qua mong đợi của anh.

Đối với lời hỏi thẳng của cô, anh nhếch môi, hơi suy nghĩ chút, lại đưa ra một câu trả lời thẳng thắn, "Đúng, anh muốn qua lại với em, hơn nữa không chỉ như vậy, anh còn muốn kết hôn với em."

Chẳng qua, điều mà anh càng không nghĩ tới đó là, sau khi Cố Tử Mạt nghe được lời thổ lộ của anh, chẳng những không cảm động, mà còn giống như bị phỏng vậy, chân đột nhiên lùi về phía sau, ngay cả đôi tay bé nhỏ vừa mới yên tĩnh lại cũng bắt đầu đẩy đẩy lồng ngực của anh.

"Sao thế?" Anh nhanh chóng phát hiện tình hình không ổn, nắm cổ tay của cô, cấp bách hỏi.

Cố Tử Mạt thôi vũng vẫy, ánh mắt nhìn xuống dưới, cúi đầu chăm chú nhìn sàn nhà, tầm mắt trở nên mơ hồ không rõ.

Cô thật giống như là, tiến nhập vào thế giới của bản thân.

Người đàn ông sững sờ, mày nhíu lại, vẫn buông lỏng tay đang kiềm chế cô, lặng lẽ nhìn chằm chằm cô.

Lúc cô ngước mắt lên, thì thấy anh đang chăm chú nhìn mình, trong lòng cô nghẹn ngào, biết anh đang chờ đáp án của cô.

Hít sâu, nói liền một hơi, "Sẽ không kết hôn."

Chân mày của người đàn ông nhíu rất sâu, ước chừng phải mất nửa phút mới tiêu hóa được những lời này, lại tự cho mình là thông minh coi phản ứng của cô là chứng sợ hãi hôn nhân, tâm trạng của anh chìm xuống, nói với cô, "Chuyện kết hôn cần nước chảy thành sông, bây giờ chúng ta ở bên nhau, chờ em đã chuẩn bị xong, chúng ta lại nói tiếp nhé."

Cô lắc đầu, cố chấp lại đau lòng nói, "Không! Sự chuẩn bị này, rất dài rất khó, có thể sẽ...... vĩnh viễn!"

Đối với vấn đề của anh, cô càng thấy rõ sự ích kỷ của mình.

Cô mong đợi tình yêu của anh, đối xử tốt với cô, nhưng, tính đến chuyện kết hôn, cô lại do dự.

Làm con gái nuôi của nhà họ Cố, điều mà cô không dám nắm chắc nhất, chính là việc hôn nhân của mình!

Cơ thể và hôn nhân của con gái nhà họ Cố, đều sẽ bị mang ra giao dịch trên thị trường, huống chi, từ khi cô được nhà họ Cố nhận nuôi, thì nhất định cô đã bị coi như một món hàng để tiến hành mua bán rồi.

Mặc dù bây giờ cô đã đi khỏi nhà họ Cố, nhưng dù sao cũng vẫn có sự ràng buộc với nhà họ Cố.

"Mãi mãi?" Người đàn ông nheo mắt lại, cái trán bắt đầu nhảy lên kịch liệt, "Ý của em là, sẽ không kết hôn với anh, vậy người khác thì sao?"

Lần đầu tiên từ trên người cô anh cảm nhận được, cái gì gọi là ‘ tự mình đa tình ’, sự ấm áp lưu luyến vừa rồi, hình như tất cả đều đã biến thành tro bụi!

Cô cắn cắn mội, do dự, tạm thời cô không có cách nào trả lời vấn đề của anh.

Cô đã từng cố gắng học tập điều hương, hiện tại lại đầu nhập vào dưới trướng của Tần Khôn, đều là muốn tranh thủ lót đương cho sự tự do hôn nhân của mình.

Con đường đi tranh thủ sự tự do này, là một cuộc đấu tranh tàn khốc, cô đã đấu tranh 2 lần, không có thua ở trong tay mình, nhưng ngược lại lại thua ở trong tay đàn ông!

Người đàn ông trước mắt này, cô có thể tin tưởng hay không?!

Ra sức liều mạng vì anh, lại đánh bạc một lần nữa sao?!

Thật lâu cô cũng không trả lời, điều này rơi vào trong mắt của người đàn ông, thật giống như cam chịu.

Đè nén nửa giận đang xông lên ùn ùn, lần đầu tiên mặt của anh có màu đỏ bừng của màu máu, trong đôi mắt toát ra ánh sáng tức giận, anh trừng mắt nhìn cô gái trước mắt, hận không thể mở đầu cô ra để nhìn một chút, rốt cuộc bên trong chứa cái gì!

Sẽ không kết hôn với anh, sẽ kết hôn với người khác? Bí mật cất giấu trong nhật ký chính là cái người kia sao?

Đường đường đại thiếu gia của nhà họ Lục, ngay cả một kẻ giấu mặt mà cũng đánh không lại sao?

Cô quên anh, không sao, anh có thể một lần nữa quen biết cô, dẫn dắt cô lại nhớ đến anh một lần nữa; trong mắt cô không có anh, không sao, anh có thể xuất hiện trước mặt cô nhiều hơn nữa, để cho cô không thể không nhìn thẳng vào mặt anh.

Vậy mà lại gặp phải cái kết quả này từ miệng của cô, cả người anh đều có cảm giác thất bại.

Tôi vốn hiểu được lòng ánh trăng, thế nhưng ánh trăng lại chiếu đi đâu mất rồi, tim của anh giống như bị người xé rách ra, lục phủ ngũ tạng đều đau.

Người đàn ông cắn chặt hàm răng, cơ bắp ở cằm khẽ run lên, "Cố Tử Mạt, đột nhiên anh lại cảm thấy, anh không hiểu được em!"

Đại thiếu gia nhà họ Lục trầm ổn cơ trí, quyết định sách lược, vào trận không loạn, là kỳ tài hiếm có trên thương trường, đây là rất nhiều tinh anh đưa ra đánh giá về anh, mà lúc này, anh và những lời ca ngợi này lại không hề dính dáng đến nhau chút nào.

Anh xoay người, đi nhanh ra cửa, muốn đi vạch trần người được giấu diếm trong quyển nhật ký, lúc cô tìm chìa khóa, đã đặt quyển nhật ký ở trên khung cửa.

Anh khẩn cấp muốn biết, người nào ở trong đó, anh muốn kéo người đó ra, đối kháng với anh ta một trận!

Phía trước có vô số cơ hội, anh cũng đều không mở ra xem, anh tôn trọng cô như vậy, anh có năng lực thông qua một cuộc điều tra, sẽ biết được toàn bộ quá khứ của cô, nhưng anh lại không làm, anh chẳng hề làm gì cả!

Vậy mà hôm nay, anh vô cùng tức giận, chung quy vẫn làm!

Cố Tử Mạt nhìn anh bước nhanh đi, cũng hiểu tâm tình của anh, chỉ có thể yên lặng cúi đầu, ngón tay rất nhanh siết chặt cái nơ con bướm trên áo choàng tắm, lẳng lặng chờ đợi tiếng cửa mở ra lại đóng vào.

Cô cúi đầu, không hề hay biết người đàn ông đã quay bước trở lại, anh tiến lại gần cô một lần nữa, bàn tay mạnh mẽ của người đàn ông bỗng chốc giữ chặt eo của cô, cúi đầu liền phủ lên cô.

Không đợi cô phản ứng, anh đã phủ lên rồi.

Nụ hôn này gần như xâm lược, nạy ra du nhập vào mỗi một góc, hung hăng ma sát, anh chỉ cảm thấy hô hấp của mình cũng tràn đầy lo lắng.

Cô nói có thể vĩnh viễn cũng không có cách nào chuẩn bị xong để kết hôn với anh!

Lời của cô mang đến cho anh sự sợ hãi và đau đớn, làm hắn không cách nào ức chế tình cảm như thủy triều mãnh liệt trong lòng.

Cô rên lên một tiếng, uổng công đẩy anh.

Động tác của anh càng trở lên thô lỗ hơn, râu ria thô ráp châm lên vai của cô khiến ngứa ngáy tê dại, cô thiếu chút nữa thì co rút thành một cục, anh không hề buông cô ra một chút nào, dùng sức kéo mở cơ thể của cô, buộc cô phải thuận theo.

"Không cần trốn, em là của anh......" Anh nặng nề thở dốc, như mũi tên trên dây cung, hết sức căng thẳng.

Tay nhỏ bé đang siết chặt nơ con bướm của cô dần dần buông lỏng, lý trí tan rã dưới nhiệt tình của anh, hô hấp chậm lại, học theo phương thức của anh, khẽ cắn lên bờ môi của anh, triền miên cùng với anh.

Mười mấy năm qua ở nhà họ Cố, cô sống ở nhà họ Cố theo khuôn phép cũ, chưa bao giờ tùy ý kích động một lần, hôm nay, cô muốn cởi bỏ trói buộc, chân chính tự do một lần!

Nhận ra sự đáp lại của cô, trong cổ họng người đàn ông phát ra âm thanh vui thích, bàn tay thăm dò vào phía trong áo choàng tắm của cô, vuốt ve lên da thịt bóng loáng, cũng chạy dọc theo eo thon lên phía trên.

Chưa bao giờ có tiếp xúc da thịt, khiến Cố Tử Mạt thở dốc vài lần, trong đầu thiếu dưỡng khí, dường như sắp muốn hôn mê rồi, cơ thể mảnh mainhư không có xương chỉ có thể dựa vào người anh.

Mà đối mặt với sự mãnh liệt, bá đạo, mạnh mẽ của anh cũng kích thích các tế bào của cô, cô lại càng không cam tâm yếu thế, chỉ có thể ra sức cắn lên môi của anh.

Chỉ là cô cũng không biết, chính vì một lần mạnh mẽ của cô lại chọc hỏa.

Người đàn ông vốn là cũng không ngại chờ thêm một thời gian nữa, nhưng, khi cả người cô đều dán sát lên người anh, cơ thể cọ sát vô tận thì xúc động mãnh liệt đã đốt sạch những điều chú ý của anh không còn một mảnh.

Lại dùng sức giữ chặt eo của cô, ôm cô gần sát vào mình hơn, ngón tay thon dài trắng nõn di chuyển dọc theo eo của cô, từng cái từng cái trượt xuống......
Bình Luận (0)
Comment