Phó Thiệu Bân cũng xuất hiện đang vui vẻ bàn việc với mấy giám đốc gần đó thì từ ngoài cửa đã ồn ào Tư Điềm Hi còn nghe mấy cô gái bên ngoài không khỏi nói năng thể hiện sự ngưỡng mộ người đàn ông vừa đi vào.
“Lôi Duật Thiên” – Một giọng điệu vô cùng nhỏ từ miệng Phó Thiệu Bân, đáy mắt hắn càng hờ hững lạnh lùng.
“Ánh mắt này là dùng để nhìn một người bạn cũ lâu năm xa cách sao?” – Lôi Duật Thiên chỉ cười lạnh nhìn Phó Thiệu Bân trong lời còn có sự khiêu khích khó chịu.
“Ngại quá tôi còn không nhớ tôi có bạn” – Phó Thiệu Bân cười lạnh nhìn hắn, hai con người ở đó đối diện nhau chẳng khác gì hai con báo đang chuẩn bị lên võ đài chiến đấu.
“Cậu chưa chết…đúng là đáng tiếc” – Lôi Duật Thiên nói chuyện mà người đứng bên cạnh hắn cũng thấy lạnh người.
“Khiến cậu thất vọng rồi” – Phó Thiệu Bân nhìn hắn càng lạnh lẽo hơn, bàn tay siết mạnh như sắp bóp nát ly rượu trên tay.
Ở nơi nào đó trong buổi tiệc Hoắc Tịch Giao đi tìm cuối cùng cũng thấy Tư Điềm Hi.
“Điềm Hi, cậu không đi cùng Uyển Ly à” – Nhìn không thấy Tiêu Uyển Ly nên cô cất giọng hỏi.
“Cậu ấy nói dạ dày không khoẻ nên ở nhà nghỉ ngơi” – Tư Điềm Hi nhìn cô nhẹ giọng đáp.
“Hẳn là uống rượu nữa nên mới bị đau dạ dày rồi..mình ngày mai sẽ cằn nhằn cậu ta cả buổi cho xem” – Hoắc Tịch Giao đưa tay đỡ chán.
“Hiếm thấy cậu đến những buổi tiệc thế này đó có phải bị Hoắc lão tiên sinh ép đi không” – Tư Điềm Hi uống một ngụm rượu vang rồi hỏi cô nhưng suy đoán của cô đúng là rất chuẩn.
“Cậu hay thật nha…ba mình lúc đầu còn bắt đi cùng với thiếu gia nhà họ Nhiếp mình khó khăn lắm mới chuồn đi trước một bước” – Hoắc Tịch Giao dạo này cực kì đau đầu với sự hối thúc về hôn sự của cô và Nhiếp Hữu Vân.
“Mình nghe qua Nhiếp Hữu Vân rất được lòng trưởng bối trong gia tộc lại là người rất am hiểu nhân vân hội hoạ diện mạo cũng không tệ cậu không thích người ta ở điểm nào thế”- Tư Điềm Hi nêu ra những ưu điểm của Nhiếp Hữu Vân nhưng nét mặt lạnh nhạt chán chườn của Hoắc Tịch Giao vẫn không đổi.
“Mình đơn giản là không thích anh ta người mà mình thích là kiểu…” – Lúc này Hoắc Tịch Giao bỗng ngẩn người nhìn Phó Thiệu Bân vừa bước qua họ.
“Sao thế?” – Tư Điềm Hi thấy lạ hỏi cô nhưng phản xạ nhanh nhìn theo hướng mắt của Hoắc Tịch Giao liền hiểu ra gì đó.
“Không..không có gì” – Hoắc Tịch Giao bị Tư Điềm Hi gọi thì liền tỉnh lại cười cười đáp.
“Ngại quá lại gặp cô rồi” – Lôi Duật Thiên cách đó không xa đi lại trước mặt cô, hắn còn không để ý Hoắc Tịch Giao vẫn ở đó mà xen ngang nhìn Tư Điềm Hi.
“Lôi tiên sinh vậy ngài nói chuyện với Điềm Hi nhé..tôi xin phép đi trước, Điềm Hi mình đi qua chỗ kia tìm chút đồ ăn” – Hoắc Tịch Giao rất rõ chuyện hôn ước của Tư Gia và Lôi Gia cũng rất hiểu chuyện nhanh chóng nhường lại không gian cho họ. Cập 𝓃hật t𝒓uyệ𝓃 𝓃ha𝓃h tại == 𝑻𝒓U𝓶t𝒓 uyệ𝓃.VN ==
“Đôi lúc tôi tưởng bản thân bị quỷ ám chứ, dù có đi đâu cũng gặp Lôi thiếu gia” – Nụ cười của cô rất đẹp dù ẩn chứa hàm ý gì xấu xa nhưng không khỏi làm người khác say mê đắm chìm trong dung mạo động lòng người đó.
“Tôi lại nghĩ tôi và Tư tiểu thư rất có duyên nha dù là đi đâu cũng chạm mặt” – Hắn đúng là rất vô sỉ còn bày ra thái độ thân thiết này khiến cô càng muốn đấm chết hắn.
“Duyên này tôi gánh không nổi phiền Lôi tổng hãy kết duyên với một người khác thì hơn” – Cô khẽ nhếch môi cười định không để ý gì đến hắn nữa mới nhận ra thần sắc hắn hơi thay đổi.
“Xem ra cô rất bất mãn với tôi nhỉ” – Hắn cũng chẳng hiểu sao mấy lời đùng đẩy này từ miệng của Tư Điềm Hi nói với hắn thật sự chói tai.
“Lôi tổng anh đoán xem” – Sự mỉa mai này nếu là người khác thì e là đã bị hắn ném xuống biển cho cá ăn từ lâu nhưng người này lại là Tư Điềm Hi khiến hắn vô cùng lạ lẫm có cảm giác chưa bao giờ có.
“Tôi thì không nghĩ tôi không có ưu điểm để cô thích…Tư tiểu thư cô không phải ngại nên mới tỏ vẻ vậy với tôi đó chứ” – Trên môi hắn nở một nụ cười lưu manh nhưng thật sự hắn rất đẹp trai là một mẫu người nam nhân hoàn mỹ nhất mà cô từng gặp chỉ là tính cách kiêu ngạo này cô thật sự chán ghét.
“Lôi tổng tất nhiên có nhiều ưu điểm chỉ là tính cách của anh..khiến tôi vô cùng ngứa mắt một chút cũng không thích nỗi” – Đây là lần đầu có một cô gái từ chối và chê bai hắn một cách không hề kiêng nể như vậy, nụ cười trên môi hắn cuối cùng cũng không giữ nổi nữa.
“Vậy thì Tư tiểu thư đây phải chịu khổ rồi vì sau này cô phải gặp mặt tôi rất nhiều đấy” – Hắn đi đến lạnh giọng đầy sự đe doạ khiến cô trừng mắt nhìn hắn không muốn tranh cãi với hắn nữa.
….
Hoắc Tịch Giao loay hoay tìm nhà vệ sinh định rửa tay một chút thì gặp Phó Thiệu Bân cũng ở ngoài sân cách buổi tiệc một lớp cửa kính.
Dáng vóc người đàn ông rất cao, khuôn mặt rất chuẩn mực vừa lạnh lùng vừa thu hút, cô phút chốc như người mất hồn đứng cách đó không xa ngắm nhìn hắn đến ngẩn cả người.