Lưới Tình Hoàng Kim

Chương 48

Hoắc Tịch Giao một lúc lâu mới có thể áp chế tâm trạng của bản thân kể lại cho Tiêu Uyển Ly và Tư Điềm Hi nghe.

“Phó Thiệu Bân cái tên khốn kiếp này..” – Tiêu Uyển Ly nghe xong thì tức đến run người thật sự không dám tin hắn từ đầu đã tính toán hết rồi ngay cả việc tiếp cận Hoắc Tịch Giao cũng là kế hoạch của hắn.

“Bây giờ chuyện chúng ta nên làm chính là tìm cách cứu vãn Hoắc Thị…” – Tư Điềm Hi cất lời nói với Hoắc Tịch Giao, cô gái nhỏ vô tư vô nghĩ giờ lại thành bộ dạng đau khổ thế này cả cô nhìn cũng đau lòng.

“Phải đó..Tịch Giao cậu phải mạnh mẽ lên mới đấu lại với anh ta chứ” – Tiêu Uyển Ly nói tiếp lời của Tư Điềm Hi.

“A…mình đau chết mất..mình..mình không thể nào làm được gì..Tiểu Ly..Điềm Hi..mình đúng là vô dụng mà…” – Cô gái ôm lấy hai người oà khóc một cách đau lòng không tả nỗi.

“Tịch Giao…không phải là..cậu thật sự yêu anh ta rồi chứ?” – Tiêu Uyển Ly vỗ vỗ vai.

Quả nhiên Hoắc Tịch Giao yên lặng một hồi lâu khiến mọi người đều hiểu ra, Phó Thiệu Bân là một con cáo già không thể xem thường cô gái chỉ mới mười tám mười chín tuổi cũng bị anh ta dụ dỗ thành ra thế này…tên đàn ông này đúng là đáng chết mà.

……..

Sáng hôm sau, Tư Điềm Hi vẫn chưa thấy mặt mũi của Tư Mỹ Như đâu chỉ thấy Hồ Phí Nhiên từ bên ngoài vào nhà.

“Con gái bà xem ra sợ tội chạy trốn à” – Cô chỉ cười hờ hững châm chọc bà ta một câu.

“Điềm Hi con thật sự muốn gây sự với dì sáng sớm như vậy sao” – Hồ Phí Nhiên đau đầu dạo này vì chuyện của Tư Mỹ Như nên bà ta thường xuyên tránh mặt Tư Điềm Hi trong nhà.

“À tôi định nói với bà một tin…tôi gặp một bạn cũ của bà, tên gì nhỉ…Ngô Sính Y thì phải” – Cô nghiêng người dựa vào thanh cầu thang cười lạnh lùng nhìn bà ta.

“Bạn..bạn cũ gì chứ..con nhầm rồi” -Bà ta nghe đến cái tên của Ngô Sính Y thì bước đi đột ngột bị khựng lại nét mặt cũng tái xanh.

“Bà đúng là rất giỏi lừa gạt người..” – Cô không có thời gian lôi co với bà ta nên chỉ nói vài câu thì lập tức ra ngoài.

Việc của phu nhân Alan quả nhiên đã được xử lí xong trong thời gian ngắn, Lôi Duật Thiên đã đưa người đến đàm phán với bà ấy chỉ với vài tiếng đồng hồ thì phu nhân Alan cuối cùng đã chịu ký chuyển nhượng. Tư Điềm Hi thậm chí là chưa biết gì cũng mới nghe tin từ Hạ Hân báo cáo lại.

Cô gọi điện cho Lôi Duật Thiên vừa lái xe đến tập đoàn JL tạo bất ngờ cho anh.

“Duật Thiên chuyện của phu nhân Alan thật sự do anh đứng sau à” – Cô nhẹ giọng hỏi.

“Sao nào có phần thưởng cho anh không..anh có công lao như vậy em phải thưởng phạt phân minh chút đấy” – Giọng nói của người đàn ông từ đầu dây bên kia điện thoại rất vui vẻ mang theo sự yêu chiều bạn gái.

“Bạn trai giúp đỡ bạn gái là chuyện rất thường tình mà không phải sao” – Tư Điềm Hi hơi cười nhàn nhạt đáp lời anh ta, từ khi nào mà cô cảm thấy nói chuyện tiếp xúc với anh lại khiến cô đỡ áp lực và vui vẻ như vậy.

“Bạn gái nói chí phải..trưa anh đến công ty đón em đi ăn nhé” – Lôi Duật Thiên cười cười đáp.

“Được thôi” – Tư Điềm Hi dứt câu thì xe cũng đã đỗ trước công ty của anh, điện thoại cúp thì cô cũng mở dây an toàn rồi bước xuống xe.

Cô hơi nhíu mắt nhìn thấy bên cạnh là xe của người phụ nữ Nhược Tố Na lần trước tại viên trường đấu giá, màu của chiếc xe rất nổi trội nên cô nhìn đã nhận ra ngay.

Từ Khiêm nhìn thấy Tư Điềm Hi từ ngoài cửa thì kinh ngạc còn chưa kịp báo lại cho sếp thì đã bị Tư Điềm Hi tóm lại.

“Trợ lí Từ chờ chút” – Tư Điềm Hi đi vào, cô rất xinh đẹp nổi bật nhưng phong cách khá sang trọng đơn giản hoàn toàn tách biệt với người như Nhược Tố Na khi nảy đi vào.

“Tư tiểu thư cô tìm Lôi tổng ạ?” – Trợ lí Từ hơi cười gượng hỏi.

“Đúng vậy anh ấy có bận không” – Cô nhướng mắt nhìn phía sau Từ Khiêm rồi hỏi lại.

“Anh..anh ấy đang có khách ạ..hay tiểu thư qua phòng chờ tôi đi thông báo cho anh ấy” – Trợ lí Từ nhanh chóng đưa cô sang phòng chờ rồi đi như ma đuổi đến văn phòng của sếp.

Cái cô Nhược Tố Na đó đúng là phiền phức sao lại cứ khăng khăng muốn bàn chuyện với Lôi tổng vào lúc này, chẳng qua đang trong kỳ lựa chọn người mẫu đại diện thương hiệu cô ta cứ như vậy gặp Lôi Duật Thiên người ngoài không biết còn tưởng cô ta có ý đồ bất chính để được chọn vào JL nữa kìa.

Ở tầng trên Lôi Duật Thiên ra khỏi phòng họp thì thấy Nhược Tố Na đứng chờ bên ngoài, cô ta mặc một bộ váy dây hoàn toàn không đúng với môi trường hiện tại, mấy người đi ngang đi lùi đều có thể nhận ra cô gái này.

“Ai cho phép cô vào?” – Lôi Duật Thiên chau mày giọng nói không cao nhưng lại chứa đựng sát khí đè chết người.

“Em là người của công ty A thuộc quản lí của anh Lục..lần trước có để tên vào danh sách ứng tuyển anh quên rồi à” – Nhược Tố Na nhận ra sự cách xa của Lôi Duật Thiên thì cô ta cũng áp lực nói chuyện với hắn vô cùng.

“Thì sao?” – Lôi Duật Thiên mất kiên nhẫn.

“Em..em đến để nói về chuyện ứng tuyển..em thật sự rất muốn vào vị trí mẫu của JL lần này”

Bình Luận (0)
Comment