Luôn Có Nhân Loại Muốn Chăn Nuôi Tôi

Chương 148

Nam Ca còn muốn nói điều gì đó lại bị cắt đứt, trong nước biển có sinh vật biến dị xông lên.

Tuy nhiên có Lệ Sâm ở đây, Nam Ca chính là ở bên cạnh xem náo nhiệt thôi. Ngẫu nhiên cô mới có thể bổ sung hai đao.

Sinh vật biến dị theo ý cô thì nửa điểm tác dụng cũng không có, khôngthể ăn cũng không có tinh hạch, giết nó chỉ tổ phí sức lực thôi. Nhưng mà sinh vật biến dị chỗ nào cũng có, ngay cả con kiến nhỏ cũng có thể công kích nhân loại. Nam Ca nhìn thời tiết càng thêm ảm đạm mới biết được, tận thế có bao nhiêu tàn khốc.

Thời điểm hai người trở về căn cứ là thắng lợi trở về, nhưng mà nhìn thấy Thẩm Cầm Nhã lại phát hiện bà đang rầu rĩ không vui.

Lệ Sâm nói với Nam Ca: "Em đi trước tìm người khác chơi một lúc đi."

Nam Ca nhu thuận gật đầu, xoay người rời đi. Lệ Sâm hỏi Thẩm Cầm Nhã: "Thẩm tỷ, có chuyện gì sao?"

Thẩm Cầm Nhã cũng không thèm nói vòng vèo: "Cơ sở chính phát điện báo tới nói bọn họ muốn xây dựng một tiểu đội, từ trong hai mươi căn cứ mỗi khu lựa chọn ra hai cường giả, muốn cùng nhau đi tìm kiếm ở khu vực trung tâm Bắc Hải."

"Zombie ở trung tâm Bắc Hải quá nhiều, coi như là phái quân đội đigiải quyết cũng rất khó dọn sạch đường." Lệ Sâm cũng ý thức được chuyện này rất khó giải quyết.

Mặc dù căn cứ mười bảy của bọn họ hiện tại uy phong lẫm diện, nhưng dựa theo thể chế mà nói thì vẫn bị cơ sở chính quản chế.

Thẩm Cầm Nhã cũng đang sầu não vì sự kiện này, đồng thời tức giậnnói: "Bọn họ cơ sở chính tuyển nhiều người, gom cho đội ngũ đủ năm mươi người nhưng ai biết người của bọn họ là vì giết Zombie hay là để khống chế người các căn cứ khác chứ? Hơn nữa từng căn cứ đều là quan hệ cạnh tranh lẫn nhau. Mâu thuẫn lớn nhỏ liên tục xảy ra, thậtcó thể chung sống hoà bình sao? Cái người Doãn Húc Trạch này mới vừa xử lý tốt cơ sở chính liền không kịp đợi muốn đoạt cậu cùng Nam Ca đi qua rồi! Cậu cho là năm mươi người bọn họ vì cái gì sẽ nắm chắc như vậy, còn không phải là nghe nói cậu là người hệ không gian sao!"

Mạng lưới tình báo của Thẩm Cầm Nhã cũng rất rộng, bà nghe được tại thượng kinh cũng đã xuất hiện một người có dị năng hệ khônggian, nhưng mà không gian của anh ta không thể cuồng bạo, chỉ có thể chứa đựng đồ mà thôi.

So sánh như thế thì Lệ Sâm chính là cái bánh thơm phức rồi. Doãn Húc Trạch biết rõ đạo lý đó, tất nhiên bà sẽ không nhường Lệ Sâm lại liền lựa chọn dạng biện pháp này!

Danh sách bốn mươi người đưa xuống, tên Lệ Sâm cùng Nam Ca thình lình xuất hiện ở trong nhóm!

"Nếu như tôi không đi thì sẽ như thế nào?" Lệ Sâm hỏi.

Thẩm Cầm Nhã cũng không muốn để bọn họ mạo hiểm liền nghiêm túc nói: "Tôi tìm trợ thủ cùng bọn họ cùng nhau hành động."

Lệ Sâm sao có thể để Thẩm Cầm Nhã hy sinh chính mình đến thành toàn mình cùng Nam Ca chứ? Huống chi đến giờ phút này, anh cùng căn cứ mười bảy vốn là đôi bên cùng có lợi. Cái người Doãn Húc Trạch kia là hệ tinh thần, nếu không giải quyết nhanh cũng rất phiền toái.

Vì vậy Lệ Sâm nói với Thẩm Cầm Nhã: "Thẩm tỷ, chị sửa lại danh sách rồi một lần nữa đệ trình lên. Tuyển Trần Bàn Tử cùng tôi đi thôi, khôngthể để Nam Ca đi."

Quá nguy hiểm, Lệ Sâm không yên tâm.

Thẩm Cầm Nhã còn muốn khuyên nữa nhưng mà cùng ánh mắt Lệ Sâm đụng nhau bà liền biết, bản thân mình không thuyết phục được người này.

Vì vậy bà đành phải gửi tín hiệu cho cơ sở chính, cơ sở chính kia rất nhanh đã trả lời, nói là Lệ Sâm một mình đến cũng được.

Lệ Sâm thấy sự tình đã thu xếp tốt liền trở về chỗ ở.

anh không có kể việc này cho Nam Ca, tranh thủ lúc Nam Ca chưa trở lại liền lấy hết số tinh hạch hệ không gian hôm nay săn giết được đều dùng.

Lúc trở lại Nam Ca đã hơi muộn, Lệ Sâm đã nếm qua tinh hạch, đổi xong quần áo, đang chờ Nam Ca "Em đi nơi nào vậy?"

Nam Ca mềm mại nói: "đi tìm đám tiểu Đường chơi."

Lệ Sâm nhíu mày: "Ngoài cô ấy ra, cũng có không ít con gái phảikhông?"

"Đúng vậy." Nam Ca tán thành nhìn Lệ Sâm: "anh thật thông minh nhé."

Lệ Sâm hít sâu hai ngụm khí, nhắc nhở chính mình không nên tức giận. Nhưng làm sao bây giờ... anh vẫn rất là tức giận!

Nào có chuyện như vậy chứ, tình địch là nam nhân cũng thôi đi. Lại còn có nhiều con gái như vậy! thật muốn đem Nam Ca giấu đi, ai cũngkhông cho nhìn mà.

"Được rồi, lại đây nghỉ ngơi đi." Lệ Sâm nằm ở trên giường, cách mộtđoạn cùng Nam Ca nói chuyện.

Sáng sớm hôm sau, Lệ Sâm nói với Nam Ca: "anh đi bên ngoài trụ sở có chút việc, em ở chỗ này chờ anh."

Nam Ca còn tưởng rằng Lệ Sâm giống như là ở căn cứ Tân Bình. Ban ngày ra ngoài, buổi chiều cũng sẽ trở lại liền không để ý.

Ai biết, chờ một ngày Lệ Sâm vẫn không có trở về! Nam Ca có chút ngồi không yên liền đi tìm Thẩm Cầm Nhã.

Thẩm Cầm Nhã nghe được Nam Ca hỏi Lệ Sâm đi nơi nào liền giật mình: "Cậu ta không nói với cô sao?

Sắc mặt Nam Ca lập tức thay đổi: "Đến cùng thì anh ấy đi nơi nào?" Trong lòng đột nhiên hoảng loạn: "Lệ Sâm có phải đã bỏ đi không?"

Thẩm Cầm Nhã theo bản năng gật đầu: "Nhưng không phải là như cônghĩ..."

"Có phải anh ấy không cần tôi nữa không!" Vành mắt Nam Ca đã hồng hồng, cô không sẽ khóc nhưng cũng rất khó chịu.

Thẩm Cầm Nhã cuống quít đi tới dụ dỗ cô: "Nam Ca, cô đừng khổ sở. Cậu ta chỉ ra ngoài thi hành một nhiệm vụ thôi. không đến vài ngày là có thể trở về rồi..."

nói ra lời này, chính bà cũng không thể tin được.

Quả nhiên, hiện tại Nam Ca đã thay đổi thông minh hơn rồi. Suy nghĩ vấn đề cũng toàn diện hơn: "anh ấy đi nơi nào thi hành nhiệm vụ? Mục đích của nhiệm vụ là cái gì? Căn cứ cũng không có thiếu ai, là ai cùnganh ấy đi? Mấy người các người sao có thể không nói cho tôi chứ!"

Thẩm Cầm Nhã á khẩu không trả lời được, bà xác thực không trả lời được. Ngày hôm qua bà cũng đã nghĩ đến tìm người thay thế Nam Ca cùng Lệ Sâm, lại không có nghĩ qua muốn cự tuyệt.

Bởi vì lực lượng quân sự của cơ sở chính không phải là bọn họ có thể gánh vác được, nếu như một khối boom đập tới, mấy vạn người trong căn cứ cũng sẽ chết!

Nhưng mà hiện tại bà lại cảm thấy thực có lỗi với Nam Ca, bà xem như đem tất cả hy vọng đều ký thác vào trên người Lệ Sâm.

Hơn nữa... Bà cũng rất xin lỗi Nam Ca.

Lệ Sâm cùng Nam Ca tin tưởng mình như thế, để cho mình làm người lãnh đạo. Kết quả thì sao? Ngay cả bảo vệ bọn họ bà cũng làm khôngđược.

Trước kia tính cách Thẩm Cầm Nhã lúc nào cũng mềm mại, khôngtranh không đoạt cho nên con gái bà bị đuổi đi, bây giờ cùng bà cũngkhông còn thân thiết nữa rồi.

hiện giờ bà lại tự hỏi bản thân mình, Doãn Húc Trạch là người như vậy cũng có thể làm người lãnh đạo cơ sở chính thì vì sao chính mình lại làm không được đâu? Nếu như bà đủ cường đại, ai còn có thể uy hiếp người của bà chứ?

"Nam Ca, thực xin lỗi..." Thẩm Cầm Nhã tái mặt, nói xin lỗi Nam Ca.

Nhưng Nam Ca đã không nghe lọt. cô lui về phía sau hai bước: "Bà đừng tìm tôi nói xin lỗi, tôi muốn đi tìm Lệ Sâm để chính miệng anh ấynói với tôi." Tiếng nói của cô cũng đã dẫn theo khóc nức nở: "Trước kia anh ấy làm cái gì cũng mang tôi theo, bây giờ lại còn học được bỏ rơi tôi! Tôi nhất định phải đi tìm anh ấy tính sổ!"

Nam Ca nói xong liền quay đầu đi ra ngoài, dù sao cô là Zombie,không cần vật tư. Chỉ cần mang theo thanh đao của mình là được.

"Nam Ca!" Thẩm Cầm Nhã gọi cô: "Chẳng lẽ cô không thể hiểu sao? Cậu ta là vì bảo vệ cô mới đi một mình. Với cả cô biết cậu ta đi nơi nào sao?"

Nam Ca lãnh đạm nói: "Tôi không biết anh ấy đi chỗ nào nhưng mà tôi biết rõ cơ sở chính đi như thế nào, bọn họ nếu dám không đem Lệ Sâm hoàn hảo trở về, tôi liền giết toàn bộ người trong cơ sở chính."

Thẩm Cầm Nhã run một cái, biết rõ Nam Ca rất nghiêm túc vì vậy bà lập tức đổi giọng: "Tôi nói cho cô biết phương hướng của bọn họ! côkhông nên vọng động!"

Bà nói ra một vị trí, Nam Ca nhớ kỹ, không nói một tiếng nào mở cửa.

Thẩm Cầm Nhã thở dài: "Lệ Sâm thật sự rất để ý cô, Nam Ca."

"Nếu quả thật để ý thì không nên bỏ tôi lại." Bọn họ cũng đã ở cùngmột chỗ, không phải sao? Lệ Sâm còn nói muốn cùng cô kết hôn đấy!đã như vậy, vì sao bọn họ không thể đồng cam cộng khổ? Chính mìnhđã không còn là con Zombie yếu như gà của lúc trước nữa. Nếu như Lệ Sâm thật sự gặp chuyện không may, vậy ai đi cứu anh ấy đây?

Cho dù cô đánh không lại những âm mưu quỷ kế của đám người nhân loại nhưng cô cũng nguyện ý cùng Lệ Sâm cùng sống cùng chết!

Lúc đi ra cửa, cô nhìn thoáng qua bụi trầm bầu trời, đột nhiên toét miệng cười cười. Trước kia cô sợ nhất chính là chết, thời điểm mới vừa đụng phải Lệ Sâm cô thậm chí còn giả vờ chết đấy.

Mà bây giờ cô cuối cùng cũng hiểu được, thế gian này có quá nhiều thứ quan trọng hơn cả tử vong. Đương nhiên, so với chết đi thì cô vẫn hy vọng có thể cùng Lệ Sâm cùng nhau sống tốt.

Lại một lần nữa cưỡi lên xe gắn máy, Nam Ca tư thế oai hùng hiên ngang hướng tới trung tâm thành phố Bắc Hải mà đi.

Thời điểm không thúc giục tinh thần lực, những con Zombie kia đều coicô như đồng loại mà đối xử. Bởi vì Nam Ca quá mạnh mẽ nên phần lớn Zombie đều sẽ chủ động nhường đường cho cô.

Nếu như là bởi vì cô đi tắt, xâm phạm vào lãnh địa của Zombie cao cấp nào đó. Con Zombie đó liền tới cùng cô đơn độc đấu.

Nam Ca một chút dục vọng cùng bọn chúng động thủ cũng không có, xe nhanh chóng chạy qua. Bất kể là Zombie hệ gì, một lần nữa hạ đao xuống đều là cảnh tượng thi thể chia lìa.

Buổi sáng Lệ Sâm mang theo Trần Bàn Tử rời đi, tiểu đệ này của anhrất nhạy bén. Hơn nữa nói chuyện luôn biết xem sắc mặt, mang theo bớt lo hơn nhiều.

Quả nhiên, sau khi Trần Bàn Tử biết rõ chân tướng liền đem người cơ sở chính mắng đủ đường.

Coi như là lúc nhìn thấy Doãn Húc Trạch, Trần Bàn Tử cũng là ngoài mặt cung kính còn trong lòng ngầm vụng trộm khinh bỉ Doãn Húc Trạch không biết bao nhiêu lần đâu.

Doãn Húc Trạch cái người này âm hiểm không khác gì cha anh ta, nhưng so với cha mình thì anh ta thiếu đi một điểm tự phụ. Sau khi nhìn thấy Lệ Sâm, anh ta cũng lấy lễ đối đãi. Còn cùng mọi người giới thiệu những người có dị năng của trụ sở khác.

không ít căn cứ đều là phụ thuộc vào cơ sở chính mà sinh tồn, ánh mắt nhìn Lệ Sâm rất là không hữu hảo. Thời điểm có ma sát vẫn là Doãn Húc Trạch đi ra điều giải.

Trước khi bắt đầu hành động, Doãn Húc Trạch còn đơn giản nói vài câu: "Tôi chính là đội trưởng của lần hành động này, Lệ Sâm là đội phó. Nếu như tôi không ở bên người, mọi người nhất định phải toàn quyền nghe theo Lệ Sâm chỉ huy, có biết hay không?"

Những người của trụ sở khác đều gật đầu, nhưng mà Lệ Sâm nhìn ratrên mặt bọn họ không tình nguyện. Nhất là căn cứ thứ hai, thực lực chỉ đứng sau cơ sở chính thôi. Lần này phái tới hai người đàn ông lớn lên đều rất khô gầy âm lãnh, còn khích Doãn Húc Trạch một câu: "anhta không phải là người có hệ không gian sao? Nghe nói là loại dị năng cất giấu đồ vật, thứ đó có ích lợi gì chứ? Trước kia nói anh ta giết Zombie rất lợi hại chắc là thổi phồng rồi?"

Có cùng người giao hảo tốt với căn cứ mười bảy lập tức phản bác: "Tại sao có thể là thổi phồng chứ? Bọn họ lấy được mấy vạn tinh hạch đó!"

"Ngày đó anh đi chiến trường nhìn sao? anh nhìn thấy số tinh hạch bọn họ lấy được sao?"

Người phụ hoạ không dám nói lời nào nữa.

Lệ Sâm đối với cái người này một câu cũng không nói, anh cũng khôngmuốn gia nhập tranh đấu của họ mà chỉ là nhàn nhạt nhìn thoáng qua Doãn Húc Trạch, suy đoán cái người này lúc nào sẽ lộ ra ý đồ muốn lôi kéo mình đây. thật ra mấy người ở đây đều có lực lượng cách Lệ Sâm quá xa, tuy nhiên anh vẫn không dám xem thường.

Nếu như hành động lần này là cái bẫy rập thì sao? Tỷ như... Lôi kéokhông được liền giết chẳng hạn?
Bình Luận (0)
Comment