Lưỡng Giới Chủng Điền Đại Hanh

Chương 454

Phòng họp khu tập trung Thương Thành (蒼城).

 

Trình Chu (程舟) nhìn Vương Vũ (王宇), hứng thú nói: "Ngươi nói thượng cấp của các ngươi muốn gặp ta?"

 

Vương Vũ gật đầu.

 

Trình Chu có chút tò mò: "Vị nào vậy?"

 

Vương Vũ: "Mộ Kỳ Hiên (慕祈軒)."

 

Minh Dạ (冥夜) ngồi trên đầu Dạ U (夜幽), có chút nghi hoặc: "Mộ Kỳ Hiên? Cái tên này nghe có vẻ quen quá! Minh Dạ đại nhân hình như đã nghe ở đâu đó rồi."

 

Dạ U nhìn Vương Vũ, nhíu mày: "Các hạ đang đùa sao?"

 

Vương Vũ lắc đầu: "Không phải."

 

Trình Chu: "..." Vương Vũ này quả nhiên có quan hệ mờ ám với Zombie Vương (屍王) kia.

 

Minh Dạ chớp mắt, như chợt tỉnh ngộ: "À! Ta nhớ ra rồi, Mộ Kỳ Hiên! Đây không phải là tên của Hoa Phì Vương (花肥王 – vua phân bón á ) sao?"

 

Trình Chu: "..." Phản ứng của Minh Dạ thật là chậm chạp, vị Mộ Kỳ Hiên Mộ Thượng Tướng này hình như có chút khó xử lý, muốn biến hắn thành hoa phì có vẻ khó khăn đấy.

 

Vương Vũ nhìn Trình Chu, từ từ giải thích: "Mộ Thượng Tướng là zombie cải tạo. Khi zombie triều (喪屍潮) bắt đầu, nhân tộc không có sức chống cự. Lúc đó, có người đề xuất một thí nghiệm cải tạo, có thể khiến thực lực của giác tỉnh giả (覺醒者) tăng nhanh chóng. Với ý niệm cứu thế, Mộ Thượng Tướng đã tham gia thí nghiệm."

 

"Thí nghiệm thực chất do giáng lâm giả (降臨者) chủ trì, nghiên cứu khả năng chịu đựng virus zombie của dị năng giác tỉnh giả. Trong thí nghiệm này, Mộ Thượng Tướng bị cải tạo thành zombie, nhưng hắn vẫn giữ được ý thức của con người. Thượng Tướng trong thí nghiệm đó đã biết được rất nhiều bí mật, giải cứu không ít 'vật thí nghiệm', từ đó bước lên con đường đấu tranh với giáng lâm giả."

 

Trình Chu gật đầu: "Thì ra là vậy!"

 

Mộ Kỳ Hiên dù biến thành zombie, nhưng từ đầu đã giữ được ý thức, nên không giết nhầm thường dân Lam Hải Tinh (藍海星). Do đó, dù hắn biến thành zombie, thường dân cũng không có ác cảm với hắn.

 

Khi zombie hoành hành, Mộ Kỳ Hiên rời khỏi quân đội, chiếm một căn cứ quân sự, bắt đầu phát triển thế lực điên cuồng.

 

Những "vật thí nghiệm" mà Mộ Kỳ Hiên giải cứu từ phòng thí nghiệm trở thành thuộc hạ của hắn. Nhiều "vật thí nghiệm" trước đây là cao thủ trong quân đội, sau khi biến thành zombie cũng không yếu. Mộ Kỳ Hiên nhanh chóng xây dựng một đế chế zombie, trở thành Zombie Vương.

 

Những tâm phúc như Vương Vũ của Mộ Kỳ Hiên lần lượt được điều đi, những năm qua đã chết không ít.

 

Nếu không phải Trình Chu đột nhiên xuất hiện, làm rối loạn kế hoạch của giáng lâm giả, những lãnh đạo cấp thấp như Vương Vũ có lẽ còn phải chết thêm một đợt nữa.

 

Trình Chu: "Vương đội trưởng, sao đột nhiên nói với ta những chuyện này?"

 

Vương Vũ thở dài: "Các hạ là người có tài năng lớn, chỉ tiếc Lam Hải Tinh của chúng tôi không có phúc khí như Địa Tinh (地星), khiến sinh linh đồ thán."

 

Trình Chu khựng lại, thần sắc đột nhiên trở nên nghiêm túc: "Địa Tinh! Hình như ta chưa từng nói với Vương Vũ thành chủ chuyện này, ngươi biết gì rồi?"

 

Vương Vũ nhìn Trình Chu, cười: "Các hạ Trình Chu không cần kích động, chỉ là ngoài hai vị, bên các hạ lại có người khác giáng lâm thế giới chúng tôi."

 

Minh Dạ có chút tò mò: "Ồ, có kẻ xui xẻo khác đến rồi sao? Tên gì, nói ra xem Minh Dạ đại nhân có biết không."

 

Vương Vũ cẩn thận nhìn Trình Chu: "Hắn nói, tên là Đàm Thiếu Thiên (譚少天)."

 

Nghe Vương Vũ nhắc đến Đàm Thiếu Thiên, thần sắc của Trình Chu và Dạ U đồng thời biến đổi.

 

Trình Chu đứng dậy, gấp gáp hỏi: "Người đó còn sống không?"

 

Vương Vũ gật đầu: "Hai vị yên tâm, vẫn còn sống."

 

Trình Chu: "Người đó ở bên Mộ Kỳ Hiên?"

 

Vương Vũ gật đầu: "Đúng vậy."

 

Minh Dạ chớp mắt: "Ồ, thằng em ngốc nghếch đã đến rồi, còn có người khác không?"

 

Vương Vũ lắc đầu: "Chỉ có mình hắn."

 

Minh Dạ (冥夜) nheo mắt: "Có lẽ là bị cuốn vào khe nứt không gian, xem ra chỉ có thằng em ngốc nghếch là ngu nhất, thấy khe nứt không gian mà cũng không biết tránh."

 

Trình Chu thầm nghĩ: Nếu người đó ở bên Mộ Kỳ Hiên, thì không thể không đi một chuyến.

 

...

 

Trình Chu dẫn Dạ U và Vương Vũ trực tiếp dịch chuyển đến căn cứ quân sự Lan Giang (蘭江).

 

Mấy người lính gác đi tới, hành lễ, cung kính nói: "Gặp qua các hạ Trình Chu, Dạ U."

 

Trình Chu liếc nhìn mấy người, gật đầu nhẹ: "Chào mấy vị."

 

Dạ U nhíu mày: "Quả thật là một nơi đặc biệt!"

 

Trình Chu gật đầu: "Đúng vậy."

 

Trình Chu từ lâu đã biết căn cứ này là nơi người và zombie sống chung, nhưng thực sự nhìn thấy vẫn có chút kinh ngạc.

 

Trình Chu nghe nói, căn cứ này ban ngày do người trực, ban đêm do zombie trực, hai bên người và zombie lại có thể thay phiên nhau một cách yên ổn.

 

Trình Chu vốn tưởng rằng người và zombie sống chung sẽ có chút hỗn loạn, nhưng nơi này xem ra lại rất trật tự.

 

Trình Chu dẫn Dạ U đến phòng khách của căn cứ quân sự, một người đàn ông mặc đồ thể thao màu đen từ cầu thang xoắn bước xuống.

 

Người đến có gương mặt thanh tú, trông rất lịch lãm, toát lên vẻ thanh tao phong nhã.

 

Trình Chu có chút kinh ngạc, từ lâu đã nghe nói trước thảm họa, Mộ Kỳ Hiên là mỹ nam tử hiếm có của Lam Hải Tinh, có vô số fan hâm mộ, nhưng không ngờ sau khi biến thành zombie, hắn vẫn không bị biến dạng.

 

Mộ Kỳ Hiên trông ngoài da hơi trắng lạnh, còn lại không khác gì người bình thường.

 

Mộ Kỳ Hiên cười lịch sự: "Cuối cùng cũng gặp mặt, các hạ Trình Chu đã nghe danh lâu rồi."

 

Trình Chu: "Cũng như nhau."

 

Mộ Kỳ Hiên: "Từ lâu đã muốn gặp hai vị, không ngờ vì có việc đột xuất nên trì hoãn mấy ngày, hai vị lại giết cả Kim Đan tu sĩ (金丹修士)."

 

Trình Chu cười: "Nghe nói Mộ Thượng Tướng từ lâu đã giết hai Kim Đan rồi, thành tích của ta không đáng kể."

 

Mộ Kỳ Hiên lắc đầu: "Không giống nhau, lúc ta ra tay, những Kim Đan đó chưa hoàn toàn thích ứng với thế giới này, hơn nữa ta còn mượn hỏa khí, không đáng kể."

 

Trình Chu cười: "Các hạ quá khiêm tốn, lúc các hạ ra tay hình như mới chỉ là Zombie Tướng (屍將), về sau mới đột phá thành Zombie Vương, khí phách đáng khâm phục."

 

Đàm Thiếu Thiên (譚少天) từ trong phòng đi ra, lao thẳng về phía Trình Chu, thân mật nói: "Đại ca, cuối cùng cũng gặp được anh rồi."

 

Trình Chu nhíu mày, nhìn Đàm Thiếu Thiên: "Ngươi bị thương rồi?"

 

Mộ Kỳ Hiên nhìn Trình Chu: "Hai vị không cần nhìn ta như vậy, vết thương trên người hắn không phải do ta gây ra, mà là lúc xuyên qua khe nứt không gian, bị không gian chi lực làm tổn thương."

 

Trình Chu gật đầu, tỏ ra hiểu chuyện, không phải ai cũng như hắn có Không Gian Chi Môn (空間之門), xuyên thế giới như ăn cơm.

 

Xuyên qua không gian vị diện, nguy hiểm vô cùng, thằng em ngốc nghếch có thể giữ được mạng sống, thật là may mắn.

 

Dạ U nhìn Đàm Thiếu Thiên: "Sao ngươi lại ở đây?"

 

Đàm Thiếu Thiên gãi đầu, có chút ngại ngùng: "Sau khi các anh rời đi, bên Địa Tinh lại xuất hiện khe nứt không gian mới, lúc ta đang thăm dò khe nứt không gian thì bị cuốn vào, may mà được cứu."

 

Trình Chu nhíu mày, không tán thành: "Việc nguy hiểm như vậy, ngươi không biết tránh sao?"

 

Đàm Thiếu Thiên gãi đầu, ấm ức: "Em cũng chỉ lo lắng cho các anh thôi."

 

Trình Chu nhìn Đàm Thiếu Thiên: "Thực lực ngươi yếu như vậy, lo lắng có ích gì?"

 

Đàm Thiếu Thiên: "..." Đại ca thật quá đáng! Vẫn coi thường người như vậy.

 

...

 

Mộ Kỳ Hiên nhìn Trình Chu, cười: "Mấy vị, chuyện tâm sự để sau nói, chúng ta nói chuyện chính trước đi."

 

Trình Chu gật đầu: "Cũng được."

 

Mộ Kỳ Hiên: "Các hạ Trình Chu, ta nghe nói người đến Lam Hải Tinh là để điều tra nguồn gốc zombie?"

 

Trình Chu liếc nhìn Đàm Thiếu Thiên, đoán rằng thằng em ngốc có lẽ đã tiết lộ chút gì đó.

 

Trình Chu gật đầu: "Đúng vậy."

 

Mộ Kỳ Hiên có chút tò mò: "Vậy các hạ đã có câu trả lời chưa?"

 

Trình Chu nheo mắt: "Có thể nói là hiểu được một ít, nhưng có lẽ cần các hạ chỉ giáo thêm."

 

Mộ Kỳ Hiên từ từ nói: "Vũ trụ mênh mông, tồn tại vạn nghìn thế giới, đại thế giới, trung thế giới, tiểu thế giới. Lam Hải Tinh thuộc tiểu thế giới, còn virus zombie là do một vị diện tu chân thuộc trung thế giới mang đến."

 

Trình Chu gật đầu: "Chuyện này ta đã biết rồi, nhưng tại sao họ lại làm vậy, vì tinh hạch zombie (喪屍晶核) sao?"

 

Mộ Kỳ Hiên gật đầu: "Cũng có thể nói vậy. Lần này rải virus zombie là người của Thiên Sát Tông (天煞宗) từ thế giới tu chân. Tu sĩ thế giới tu chân dựa vào linh thạch để tu luyện linh lực, hệ thống tu luyện hoàn toàn khác với dị năng. Họ chia tu sĩ thành Luyện Khí (練氣), Trúc Cơ (築基), Kim Đan (金丹), Nguyên Anh (元嬰), Hóa Thần (化神). Tu sĩ Trúc Cơ có thể sống hai trăm tuổi, Kim Đan có thể sống năm trăm tuổi, Nguyên Anh có thể sống một nghìn tuổi, còn Hóa Thần nghe nói có thể sống hai nghìn tuổi."

 

Trình Chu có chút không hiểu: "Vậy có liên quan gì đến tinh hạch zombie?"

 

Mộ Kỳ Hiên: "Nghe nói, tinh hạch zombie có thể luyện chế Hóa Thần Đan (化神丹), tăng xác suất Nguyên Anh tu sĩ đột phá Hóa Thần lên ba thành. Mà một khi uống đan dược, Nguyên Anh tu sĩ đột phá Hóa Thần, trong nháy mắt có thể tăng thêm một nghìn năm tuổi thọ."

 

Trình Chu: "Tinh hạch zombie dùng để luyện Hóa Thần Đan chắc có yêu cầu đặc biệt chứ?"

 

Mộ Kỳ Hiên gật đầu: "Đương nhiên rồi, luyện chế đan dược như vậy, nguyên liệu đương nhiên không thể đơn giản, chỉ có tinh hạch của Zombie Hoàng (喪屍皇) mới được."

 

Trình Chu có chút không hiểu: "Lam Hải Tinh hình như chưa có Zombie Hoàng đúng không?"

 

Mộ Kỳ Hiên gật đầu: "Đúng vậy, vẫn chưa có. Những giáng lâm giả kia đang chờ đợi, chờ zombie thế giới chúng ta đấu đá lẫn nhau, cho đến khi xuất hiện Zombie Hoàng. Theo dự tính của họ, mười tỷ sinh linh loài người có thể tạo ra một Zombie Vương, một trăm tỷ sinh linh loài người có thể tạo ra một Zombie Hoàng. Theo dự tính của họ, số lượng sinh linh Lam Hải Tinh là đủ để tạo ra một Zombie Hoàng, nhưng đó chỉ là dự tính, thực tế vận hành vẫn sẽ có chút sai lệch."

 

Trình Chu nghe vậy, đột nhiên cảm thấy rùng mình, một trăm tỷ sinh linh loài người! Chỉ vì một viên Hóa Thần Đan, cần phải hy sinh nhiều như vậy sao?

 

Dạ U nhíu chặt mày: "Hiến tế cả một thế giới, chỉ vì một viên Hóa Thần Đan sao? Viên đan dược này, lại chỉ có thể tăng nhẹ xác suất Nguyên Anh tu sĩ đột phá Hóa Thần? Những người này quả thật quá điên cuồng."

 

Mộ Kỳ Hiên cười: "Các hạ Dạ U sao biết được, một thế giới là đủ?"

 

Trình Chu nghe lời Mộ Kỳ Hiên, đột nhiên nổi da gà, theo quỹ đạo ban đầu, có lẽ Địa Tinh cũng sẽ...

 

Mộ Kỳ Hiên: "Đối với giáng lâm giả, thế giới chúng ta chính là một chuồng lợn, còn người thế giới chúng ta chính là những con lợn trong chuồng, virus zombie chính là thức ăn, nuôi dưỡng thứ họ muốn. Người chăn nuôi sẽ quan tâm đến sống chết của đàn lợn sao? Nếu chăn nuôi thất bại, có lẽ họ sẽ buồn một chút, nhưng không phải thương tiếc những con lợn đã chết, mà là đau lòng vì thời gian, tinh lực họ đã lãng phí. Sau đó, họ sẽ nhanh chóng ổn định tâm tình, đi tìm kiếm chuồng lợn thích hợp tiếp theo."

 

Trình Chu liếc nhìn Mộ Kỳ Hiên, sắc mặt hắn kỳ lạ đến mức bình tĩnh. Trình Chu tự nhận mình cũng từng trải qua nhiều cảnh lớn, nhưng lời nói của Mộ Kỳ Hiên vẫn khiến hắn nổi da gà.

Bình Luận (0)
Comment