Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy Nạn

Chương 62

Hách Tri Nhiễm nhìn một đám nam nhân do dự không dám quyết, cũng có chút không kiên nhẫn.

"Cho các ngươi thời gian một nén nhang bàn bạc, nếu qua mất thời gian này, ta cũng hết cách xoay chuyển."

Nàng nói xong bèn quay người rời đi.

Thấy Hách Tri Nhiễm muốn rời khỏi, Chu Lão Bát gọi nàng lại.

"Ngươi về trị liệu cho chỉ huy, có hậu quả gì để ta gánh chịu."

Những quan sai khác đồng loạt nhìn về phía Chu Lão Bát, trên mặt đều có phần nhẹ nhõm.

Trong lòng bọn họ cũng biết rõ, tình trạng của Bành Vượng vô cùng không tốt, nếu không cho Hách Tri Nhiễm trị liệu, cũng chỉ có thể chờ chết.

Chẳng qua là ai cũng không muốn làm người ra mặt này.

Nếu có người bằng lòng ra mặt quyết định, bọn họ đều ăn ý không có phản đối.

Hách Tri Nhiễm nhìn hoàn cảnh xung quanh, ngoài một số cây cối thô chắc ra, hầu như không có vật gì che chắn.

May mắn là lúc này trời cũng đã hơi tối, chỉ cần khi nàng thao tác cảnh giác tí, thì sẽ không bị người khác phát hiện.

"Các ngươi khiêng người đến phía sau cây to nhất kia."

Đám quan sai nóng lòng cứu người không nói hai lời, khiêng Bành Vượng tới vị trí mà Hách Tri Nhiễm chỉ định.

:Được rồi, các ngươi đều xoay người lại, đi ra ngoài ba mươi bước."

Hách Tri Nhiễm không quay đầu lại, nói bằng giọng điệu mệnh lệnh.

Đưa tai nghe tiếng bước chân lùi về phía sau càng ngày càng nhỏ, cho đến khi dừng lại, nàng mới bắt đầu quan sát bốn phía. Khi xác định không ai có thể nhìn thấy mình, nàng nhanh chóng lấy huyết thanh và các loại vật phẩm ống tiêm từ không gian ra.

Hách Tri Nhiễm nhìn huyết thanh trong tay, ít nhiều có phần đau lòng.

Đây là huyết thanh hàm lượng cao phiên bản số lượng có hạn mới nhất được nghiên cứu ra, bởi chiết xuất vật liệu quá mức quý báu hiếm có, cho tới mức hình thành một cục diện có tiền cũng không mua được.

Hách Tri Nhiễm cũng là ngẫu nhiên có được mấy lọ huyết thanh hàm lượng cao này, vẫn luôn cất giữ trong tủ lạnh của phòng y tế, không nỡ bán đi.

Chỉ có thể nói Bành Vượng may mắn, nếu không phải gặp được nàng, chắc chắn đã mất mạng nhỏ.

Nếu không phải không gian có chức năng tái sinh, Hách Tri Nhiễm thật sự không nỡ cho Bành Vượng sử dụng.

Hiệu quả tiêm tĩnh mạch huyết thanh sẽ tốt hơn, nhưng tình hình trước mắt cũng không cho phép Hách Tri Nhiễm thao tác như thế, chỉ đành lựa chọn tiêm thịt bắp.

Nhờ cây to che chắn, Hách Tri Nhiễm pha trộn huyết thanh và nước muối theo tỷ lệ, sau đó vén ống tay áo của Bành Vượng lên, khử trùng, châm kim, đẩy thuốc, rút kim, động tác gần như liền mạch lưu loát.

Hách Tri Nhiễm cất bao bì và ống tiêm còn lại vào không gian, quan sát kỹ càng hơi thở của Bành Vượng.

Khoảng chừng năm phút sau, triệu chứng của Bành Vượng đã giảm bớt rất nhiều.

Sắc mặt vốn hơi xanh tím vì hô hấp khó khăn bị ngộp của hắn ta dần dần hoãn lại, hơi thở cũng trở nên thông thoáng khá nhiều.

Ước chừng thêm một hai tiếng đồng hồ nữa, thì người có thể tỉnh lại.

Sau khi Hách Tri Nhiễm tiêm huyết thanh cho Bành Vượng, không có hấp tấp rời đi, dự tính quan sát thêm một lát, tình hình hoàn toàn ổn định rồi hãy nói.

Bên nàng không vội, những quan sai chờ đợi lại sốt ruột đến nỗi nhảy dựng.

Cuối cùng Trương Thanh vẫn không nhịn được, lớn tiếng hỏi han: "Hách thị, rốt cuộc tình hình của chỉ huy bọn ta như thế nào rồi?"

Kiếp trước Hách Tri Nhiễm làm bác sĩ, ghét nhất hai loại người nhà bệnh nhân.

Một loại là chất vấn nàng, loại còn lại chính là sốt ruột thúc giục.

Trương Thanh chiếm hết hai điểm này.

"Âm ï gì chứ, không tin được ta thì đi tìm đại phu khác."

Tính cách của Hách Tri Nhiễm ở đây, cho dù những người đó là quan sai cũng không được.
Bình Luận (0)
Comment