Lưu Manh Lão Sư

Chương 506

Nói thì chậm nhưng diễn biến thì rất nhanh. Lâm Quốc hét to một tiếng rồi hắn vội vàng phi thân nhằm hướn Chung Hướng Lượng đánh tới, trong khi đó ba người Trương Ngạn Thanh, Ngô Tổ Kiệt cùng Chiêm Ỷ cũng lâph tức nhảy ra, nhắm Diệp Đại Vĩ đang ở trên không trung chuẩn bị ra chiêu đánh tới. Bọn Lâm Quốc phối hợp rất tốt. Một người cứu người, ba người đánh giải vây, tất cả đều đồng thời đánh ra.

"Ba' Diệp Đại Vỹ ba mặt thọ địch nên đành phải đánh chưởng lực của mình về phía ba người Trương Ngạn Thanh. Nếu bản thân hắn vẫn tiếp tục đánh Chung Hướng Lượng vậy chắc chắn hắn sẽ bị ba người Trương Ngạn Thanh đánh trúng vì vậy trước tiên hắn phải nghĩ tới tính mạng của bản thân mình, giải trừ nguy cơ của chính mình.

Sau khi cùng mấy người Trương Ngạn Thanh đấu chưởng, thân hình của Diệp Đại Vỹ bị đẩy bay lui lại phía sau. Mặc dù võ công của Diệp Đại Vĩ rất cao nhưng hắn cũng không thể cao hơn sự liên thủ của ba người Trương Ngạn Thanh.

Ánh mắt của những người trên khán đài luận võ sáng lên. Mới rồi Ngải Tiểu Ny xuất hiện đã làm mọi người không dám coi nhẹ Huyền Môn. Bây giờ bốn người Lâm Quốc xuất hiện lại làm mọi người thất kinh. Võ công của bốn người trẻ tuổi này lại càng làm bọn họ hoảng sợ. Rõ ràng võ công của bốn người này rất cao. Đặc biệt dựa vào thân pháp có thể thấy võ công của Lâm Quốc và Trương Ngạn Thanh không kém võ công của Chung Hướng Lượng bao nhiêu.

"
Ngạn Thanh hộ vệ, tôi chữa thương cho sư phụ" Sau khi Lâm Quốc đỡ lấy Chung Hướng Lượng hắn hạ xuống đất, vừa nói hắn vừa đặt Chung Hướng Lượng ngồi trên đất, tay Lâm Quốc dặt vào mạch môn của Chung Hướng Lượng. Lâm Quốc vận nội lực của mình, chậm rãi rót chân khí vào trong người Chung Hướng Lượng.

Trương Ngạn Thanh nghe Lâm Quốc nói thế hắn vội vàng cùng Ngô Tổ Kiệt, Chiêm Ỷ, đứng theo ba góc vây quanh Lâm Quốc. Đang trong lúc vận công bọn họ sợ nhất bị người ngoài làm phân tâm rất dễ dẫn tới tẩu hoả nhập ma.

"
Như thế này bọn mi cũng gọi là luận võ công sao?" Diệp Đại Vĩ tức giận nói. Nếu không có mấy người Lâm Quốc ra tay, rất có thể bây giờ Chung Hướng Lượng đã trên đường tới địa ngục gặp Diêm Vương rồi. Mấy người Trương Ngạn Thanh tức giận nhìn Diệp Đại Vĩ nhưng không nói gì. Bọn họ sợ Diệp Đại Vĩ tiếp tục ra tay.

"
Diệp Đại Vĩ, mi dám ra tay hạ độc thủ sao? Trận thứ ba chúng ta thua. Nếu như mi không làm theo quy tắc luận võ, tiếp tục ra tay với sư huynh của ta, chúng ta cũng không tuân thủ quy tắc" Trần Thiên Minh quát to. Giọng nói của hắn có vẻ không to lắm nhưng khi âm thanh đó lọt vào tai mọi người thì rất rõ ràng, vô cùng rõ ràng.

Bạch Ma đạo trưởng kinh hoảng khi nghe xong. Nội lực của chàng trai này thật sự đáng sợ. Mới rồi bản thân ông ta phải dùng hết nội lực mới có thể nói cho mọi người nghe rõ nhưng chàng trai này chỉ nói như người bình thường nói chuyện, không cố sức chút nào mà giọng nói còn rõ ràng hơn của ông ta như vậy nội lực tuyệt đối vượt trên nội lực của ông ta.

Nghe Trần Thiên Minh nói thế, Ma Vương vội vàng nói: "
Đại Vĩ, quay lại đây, quyền cước không có mắt. Bọn họ nhận thua là được, không nên đả thương bọn họ để mất hoà khí giữa hai bên" Bây giờ người Huyền Môn đã nhận thua nếu Diệp Đại Vĩ tiếp tục đánh nữa những người có mặt ở đây sẽ không thể nào chấp nhận vì thế Ma Vương mới gọi Diệp Đại Vĩ quay lại, ông ta còn nói trông chuyện luận võ quyền cước không có mắt, chuyện gây ngộ thương đương nhiên hoàn toàn có thể xảy ra.

Một lát sau Lâm Quốc thở phào nhẹ nhõm, thu tay lại. Sau khi được mấy người ra tay cứu giúp kịp thời Chung Hướng Lượng bị thương không nặng lắm. Sau khi Lâm Quốc truyền nội lực vào trong cơ thể Chung Hướng Lượng, nội thương của Chung Hướng Lượng đã gần như khỏi hẳn, bây giờ chỉ cần Chung Hướng Lượng tự vận công là không còn điều gì đáng ngại nữa.

Trần Thiên Minh không ngờ võ công của Diệp Đại Vĩ lại cao cường như vậy. Quỳ Hoa thần công của hắn quả nhiên lợi hại. Có vẻ như nội lực của Chung Hướng Lượng không bằng Diệp Đại Vĩ nên không đánh lại hắn.

Bạch Mi đạo trưởng nói tiếp: "
Trận luận võ thứ ba Ma Môn thắng. Bây giờ là trận thứ tư, xin mời bên Ma Môn cùng Huyền Môn hãy phái một cao thủ ra trận" Mọi người có vẻ sốt ruột trông đợi khi nghe thấy trận thứ tư sắp bắt đầu. Như mới rồi đánh liền ba trận, trận sau căng thẳng hơn trận trước. Võ công của Ma Môn và Huyền Môn thực sự quá lợi hại.

Tâm trạng Ma Vương cũng rất cao hứng, tính tóan của của mình quả rất chính xác, Diệp Đại Vĩ đã thắng một trận, chỉ cần bản thân mình thắng trận thức năm là thắng chung cuộc.

Lúc này Vân Ma xuất trận, hắn nhẹ nhàng thi triển khinh công hạ xuống giữa sân luận võ. Vân Ma thấy Diệp Đại Vĩ, sư điệt của mình thắng trận, bản thân hắn cũng muốn thắng trận này.

"
Trí Thâm sư huynh, tới lượt anh" Trần Thiên Minh nói với Trí Thâm ở bên cạnh. Vân Ma đã ra sân đấu trong lúc đó Trí Thâm vẫn ngồi yên trên ghế.

'Không phải vội. Anh ra bây giờ"
Thấy Vân Ma xuất trận Trí Thâm rất cao hứng. Ông ta biết võ công của Vân Ma. Với võ công của mình ông ta thừa sức đối phó với Vân Ma. Nghĩ tới đó Trí Thâm chậm rãi đứng dậy sau khi bước lên mấy bước ông ta nhún chân bay lên.

Tiếp theo hai chân Trí Thâm giống như đang bước lên cầu thang, từng bước một đi trên không trung, bề ngoài thì có vẻ rất chậm nhưng thân thể ông ta lại lướt tới chỗ Vân Ma nhanh như gió.

"Tiểu sư thúc, đây là võ công gì vậy? Tôi chưa từng nhìn thấy võ công này" Lý Quân ở bên cạnh Trần Thiên Minh hỏi hắn.

"Đây là Vân Nghê công, một loại khinh công của Huyền Môn chúng ta. Cậu đừng thấy loại khinh công này đẹp mắt mà thích, loại khinh công này tốn rất nhiều nội lực" Nói xong Trần Thiên Minh không khỏi nhíu mày. Bây giờ là lúc luận võ công Trí Thâm dùng loại khinh công huyền diệu này làm gì? ông ta không biết dùng loại khinh công này rất hao tốn nội lực sao?

Thế nhưng dáng vẻ Trí Thâm trông rất nhàn nhã. Xem ra nội lực của ông ta rất cao, thi triển môn khinh côn này cũng không ảnh hưởng tới nội lực. Xem ra trong Huyền Môn, ngoại trừ đại sư bá, chưởng môn sư huynh cùng bản thân mình, võ công của Trí Thâm là cao nhất. Môt khinh công của Trí Thâm lập tức thu hút sự chú ý của mọi người. Một số người còn ra sức vỗ tay cổ vũ cho môn khinh công cao thâm này của Trí Thâm.

Sau khi bay tới giữa sân, Trí Thâm nhẹ nhàng hạ xuống sân. ông ta chắp tay, thầm vận nội lực nhìn mọi người xung quanh nói: "Xin chào quý vị. Tôi là Huyền Môn Trí Thâm. Xin mời Ma Môn Vân Ma chỉ giáo" Lời nói của ông ta có vẻ khiêm nhường nhưng ngữ khí ngược lại khá kiêu ngạo.

Mọi người lại vỗ tay cổ vũ. Lúc trước tài khinh công của Trí Thâm đã khiến mọi người thầm bội phục nhưng khi giọng nói của ông ta vang động khắp sân đấu mọi người lại càng bội phục, không thể ngờ võ công của ông ta lại cao thâm như vậy, có lẽ đã vượt qua cả chưởng môn sư huynh Trí Hải của ông ta. Kỳ thật bản thân Trí Thâm đã cố ý làm thế, ông ta muốn biểu diễn một ít võ công huyền diệu trước mặt mọi người để có được chút danh tiếng cùng địa vị trong giới võ lâm.

Trần Thiên Minh thấy Trí Thâm như vậy hắn không khỏi nhíu mày. Trí Thâm đã mấy chục tuổi sao vẫn còn thích phô trương bản thân. Dù lúc trước cũng có người dùng khinh công bay ra sân luận võ nhưng rõ ràng không thể hiện võ công huyền diệu so với của Trí Thâm. Hơn nữa khi nói Trí Thâm còn ngầm vận nội lực để toàn trường đấu có thể nghe thấy, điều đó không hay chút nào. Hình như ông ta cảm thấy Vân Ma không chịu nổi một đòn của ông ta nên ông ta mạo hiểm dùng nội lực hùng hậu của mình để biểu diễn cho mọi người xem.

Ở bên kia Ma Vương thấy hành động như vậy của Trí Thâm ông ta lại không tức giận, ngược lại ông ta vuốt cằm, âm trầm suy nghĩ.

Luận võ bắt đầu, Trí Thâm còn nói sẽ nhường Vân Ma ba chiêu làm mọi người bên ngoài xôn xao. Xem ra Trí Thâm này tài cao lớn mật, tham gia tỷ thí võ công mà vẫn dám nhường Vân Ma ba chiêu.

Vân Ma không thèm để ý, hắn vừa ra tay đã dùng ngay sát chiêu, song chưởng biến thành đao, nhắm Trí Thâm chém tới. Với nội lực của Vân Ma, song chưởng của hắn sắc bén như hai thanh đại đao, âm thanh vù vù, lập tức trong sân từng cơn gió mạnh nổi lên tất cả đều do song chưởng của Vân Ma tạo nên.

Tuy vừa rồi không tỷ thí khinh công với nội lực của Trí Thâm nhưng Vân Ma hiểu rằng hắn không phải là đối thủ của Trí Thâm vì vậy ngay từ đầu hắn đã dùng sát chiêu. Hắn nghĩ muốn đánh một trận làm Trí Thâm luốn cuống rồi nhân cơ hội ra tay.

Nhưng điều làm Vân Ma thất vọng là nội lực của Trí Thâm cao hơn Vân Ma. Hơn nữa ngày thường Trí Thâm thường bảo Bàng Chí Dũng ăn trộm võ công nên ông ta học trộm được không ít tuyệt học của Huyền Môn. Nếu có Trí Hải ở đây ông ta tuyệt đối không dám thi triển võ công đã học trộm nhưng bây giờ Trí hải không có ở đây ông ta muốn mọi người được mở rộng tầm mắt.

Bởi vì võ công của Trí Thâm cao cường như vậy, bản thân đã có thể sáng tạo ra võ công. Người Huyền Môn nhìn tuyệt chiêu của ông ta sẽ tưởng rằng đó là do chính ông ta nghiên cứu ra. Hai tay Trí Thâm hoá trảo rồng, mười đạo kình phong từ ngón tay bắn ra. Kình phong đón đỡ chưởng phong của Vân Ma, hơn nữa còn đánh tới Vân Ma.

Vân Ma càng đánh càng kinh hãi. Võ công của Trí Thâm cao cường hơn hắn rất nhiều. Cũng như bây giờ hắn không biết Long Trảo công là gì, cũng không biết mỗi ngón tay phát ra chân khí, chân khí đó giống như tia laser. Nếu bản thân người bị chân khí đánh trúng chắc chắn sẽ bị thương vì vậy Vân Ma dùng tuyệt chiêu của bản thân chuẩn bị đánh chiêu liều mạng với Trí Thâm.

Lập tức chân khí phát ra xung quanh, mọi người đang dự khán cũng không biết chân khí nào là của Vân Ma, chân khí nào là của Trí Thâm, họ chỉ biết có hai nhân ảnh đánh nhau qua lại, mà họ cũng không biết nhân ảnh nào là của Trí Thâm, nhân ảnh nào là của Vân Ma.

"Bình" Nội lực của Vân Ma va chạm với nội lực của Trí Thâm. Hai người abứt đầu đấu nội lực. kỳ thật Vân Ma hoàn toàn không nghĩ tới chuyện đấu nội lực bởi vì Vân Ma biết nội lực của hắn không thâm hậu như của Trí Thâm. Nếu hai người đấu nội lực chắc chắn hắn sẽ thất bại nhưng do Trí Thâm cứ bám sát hắn, liên tục công kích làm hắn không tránh được.

Lần này thì Vân Ma hoàn toàn không tránh được. Trí Thâm công kích vừa nhanh vừa mạnh mẽ nên Vân Ma chỉ còn cách vận nội lực toàn thân của mình đối đầu với nội lực của Trí Thâm. Nội lực hùng hậu của Trí Thâm làm cho thân thể Vân Ma lắc lư mấy cái nhưng Vân Ma vẫn cắn chặt răng chịu dựng hắn không dám lùi lại nếu hắn làm như thế nội lực của Trí Thâm sẽ thừa cơ xâm nhập, đánh bại hắn.

Trí Thâm thấy cơ hội đã tới lập tức gia tăng nội lực của mình tới mười thành. Lập tức Vân Ma cảm thấy nội lực của Trí Thâm gây sức ép lên mình càng mạnh hơn. Dần dần thân thể Vân Ma hơi nghiêng đi, hơn nữa hai chân hắn hơi khuỵ xuống. "A" Trí Thâm hét to một tiếng, Long Trảo thủ mạnh mẽ đánh mạnh về phía trước.

Vân Ma chỉ cảm thấy yết hầu mình ngòn ngọt, sau đó hắn há mồm, một ngụm máu tươi từ trong miệng hắn phun ra sau đó thân thể Vân Ma giống như diều đứt dây bị Trí Thâm đánh bay ra ngoài. Ban đầu bị đánh hộc máu, sau đó bị chấn bay ra ngoài, xem ra Vân Ma bị thương khá nặng.

Trí Thâm thấy Vân Ma bị mình đánh bay ra ngoài, ông ta làm ra vẻ bối rối nói: "Vân Ma, thực ngại quá, lúc trước tôi chậm trễ thu hồi nội lực đã làm anh bị thương" Tuy nói vậy nhưng trong lòng Trí Thâm dương dương tự đắc. Lần luận võ công cùng Vân Ma này ông ta thắng vô cùng vinh quang. Hơn nữa còn góp phần vãn hồi thế yếu của Huyền Môn bây giờ Huyền Môn và Ma Môn đã cân bằng. Trận cuối cùng mới là trận mấu chốt. Điều này phải dựa vào Trần Thiên Minh. Trận thứ năm này môn phái nào thắng, môn phái đó sẽ là Long Đầu chưởng quản võ lâm trong mười năm tới.

Bây giờ tâm trạng của mọi người rất hưng phấn có thể nói Ma Môn và Huyền Môn tương đương với nhau, ngang tài ngang sức. Trận thứ năm là quyết định, trận này chắc chắn sẽ vô cùng kịch liệt làm cho mọi người càng có tâm lý chờ mong.
Bình Luận (0)
Comment