Lưu Manh Lão Sư

Chương 624

Nhìn bộ dạng thống khổ của Trí Hải, Trần Thiên Minh đau lòng nói:" Trí Thâm ngươi thả chưởng môn sư huynh ra, điều kiên gì ta cũng đáp ứng ngươi."

Nghe Trần Thiên Minh nói như vậy, Trí Thâm buông lỏng cổ Trí Hải ra. "Thiên Minh không cần lo cho ta." Trí Hải kêu lên. Trí Thâm sợ Trí Hải nói làm ảnh hưởng đến Trần Thiên Minh, vội vàng điểm vào huyệt câm của Trí Hải.

Tình hình như vậy làm cho Trần Thiên Minh nhớ tới lúc Diệp Đại Vĩ bắt cóc Hà Liên áp chế mình, đáng tiếc hiện tại Trí Hải không có võ công, không thể như Hà Đào đánh cho Trí Thâm một chưởng. Trần Thiên Minh trong lòng âm thầm cảm thán.

"Trần Thiên Minh, ngươi trước tiên tự phong bế vài đại huyệt đạo của mình, sau đó chậm rãi đi tới, như vậy ta sẽ thả Trí Hải ra." Trí Thâm âm hiểm cười. Nơi này võ công cao nhất chính là Trần Thiên Minh, nếu như giết chết hắn, vậy nơi này không có ai có thể bắt được mình.

"Cái gì, không được, nếu như ngươi giết chết ta thì sao, ta đây không phải đứa ngốc?" Trần Thiên Minh nghe Trí Thâm bắt mình phong bế huyệt đạo tâm lý mừng thầm, thật là lão thiên cũng giúp mình! Ha ha, Trí Thâm không biết mình có thể di dời huyệt đạo. Bất qua, hắn hiện tại vẫn muốn cố ý làm dáng một chút, làm cho Trí Thâm không nghi ngờ.

Trí Thâm thấy Trần Thiên Minh không chịu, lại hung hăng bóp chặt cổ Trí Hải nói:" Trần Thiên Minh, ngươi hiện tại không có lựa chọn, hơn nữa, ta sẽ không giết ngươi, ta chỉ là sợ ngươi sẽ đuổi theo ta lúc ta đào tẩu."

"Vậy ngươi đi đi, ta không đuổi theo ngươi." Trần Thiên Minh nhìn Trí Thâm nói.

"Hừ, ta không tin tiểu nhân như ngươi, ngươi tự phong bế huyệt đạo của mình nhanh lên, sau đó chậm rãi đi tới." Trí Thâm âm hiểm cười.

"Cái này hình như không tốt lắm?" Trần Thiên Minh vuốt đầu.

"Vậy ta sẽ giết chết Trí Hải." Hai tay của Trí Thâm dùng một chút lực đạo, bất qua hắn hiện tại không dám giết Trí Hải, Trí Hải hiện tại là là bùa cứu mạng của hắn.

Trần Thiên Minh cố ý lo lắng nói:" Chờ một chút, ta đáp ứng ngươi, ngươi không giết sư huynh Trí Hải." Trần Thiên Minh vừa nói vừa điểm vài cái vào huyệt đạo của mình. Bọn Chung Hướng Lượng nhìn thấy vậy lo lắng chạy qua bên người Trần Thiên Minh, không cho hắn đi qua.

Trí Thâm nói:" Trần Thiên Minh, gọi bọn hắn lui ra phía sau, bằng không ta sẽ giết Trí Hải."

"Minh ca, anh không nên qua, em sợ Trí Thâm sẽ giết anh." Tiểu Ny tưởng rằng Trần Thiên Minh vì muốn cùng mình một chỗ mà đi mạo hiểm giết chết Trí Thâm, cho nên nàng cũng không quản nhiều trước mặt nhiều người như vậy gọi Trần Thiên Minh là "Minh ca", nàng muốn cho Trần Thiên Minh nhìn thấy tâm tư của mình.

Trần Thiên Minh lắc đầu nói:" Tiểu Ny, vì cứu Trí Hải sư huynh, ta cho dù chết cũng không sợ, đáng tiếc." Trần Thiên Minh nhỏ giọng nói vào bên lỗ tai tiểu Ny:" Đáng tiếc em không chịu đáp ứng làm bạn gái của anh."

Tiểu ny nghe Trần Thiên Minh nói như vậy, vội vàng gật đầu nói:" Em đồng ý, Minh ca em đồng ý làm bạn gái của anh."

Trương Ngạn Thanh ở bên cạnh nhìn thấy Trần Thiên Minh như thế, tâm lý thầm than:" Công phu tán gái của lão đại so với võ công còn cao hơn, ta có khi phải học tập hắn một chút mới được. Như vậy lâm nguy không hãi sợ, sắp chết đến nơi vẫn có thể tán gái, mà rõ ràng là bản thân lại có thể di dời huyệt đạo, như vậy vẫn có thể lừa gạt tiểu Ny, Cao, thật là cao!"

Trần Thiên Minh đối với tiểu Ny mỉm cười:" Tiểu ny, em nhớ kỹ những lời em nói, nếu như anh không chết, em nhất định phải giữ lời hứa. Hơn nữa, Trí Thâm không phải đã nói không giết anh sao?"

"Đúng vậy, ta không giết ngươi, Trần Thiên Minh, ngươi qua đây nhanh lên." Trí Thâm mừng rỡ, hắn thật không ngờ Trần Thiên Minh sẽ vì Trí Hải mà ngay cả mạng mình cũng không cần, còn cho rằng mình sẽ không giết hắn. Hắc hắc, Trần Thiên Minh, chờ ngươi lại đây ta sẽ giết ngươi trước, sau đó giết chết Trí Hải, sau đó sẽ đào tẩu.

"Mọi người không nên cử động, để tránh Trí Thâm giết Trí Hải sư huynh." Trần Thiên Minh vừa nói vừa chậm rãi hướng Trí Thâm bên kia đi tới.

Khi Trần Thiên Minh đi tới bên cạnh Trí Thâm, Trí Thâm một bên giữ lấy Trí Hải, một bên lập tức điểm lại vài huyệt đạo trên người Trần Thiên Minh, hắn sợ Trần Thiên Minh mới vừa rồi không có điểm huyệt đạo mình.

"Trí Thâm, ngươi không tin ta." Trần Thiên Minh ra vẻ cực kỳ hoảng sợ.

"Ha ha, ta tại sao phải tin tưởng ngươi, hơn nữa, ngươi cũng sống không được lâu." Trí Thâm nhỏ giọng nói. Hiện tại hắn có hai người này trong tay, hắn không còn sợ bọn Chung Hướng Lượng dám lại đây. Hắn thả Trí Hải ra, đánh một chưởng vào ngực của Trần Thiên Minh, hắn muốn giết Trần Thiên Minh.

"Ba." Trí Thâm bị Trần Thiên Minh đánh trước một chưởng, đây là Trần Thiên Minh phẫn nộ mà đánh ra, một chưởng của hắn đã dừng tới mười thành công lực của mình, nội lực cường đại đánh cho Trí Thâm bay ra vài thước.

Trần Thiên Minh rất nhanh mở vài huyệt đạo của Trí Hải, sau đó phi thân nhảy tới bên cạnh Trí Thâm.

Trí Thâm mở lớn hai mắt bộ đáng không thể tin:" Trần Thiên Minh, ngươi tại sao có thể cử động, còn có thể dùng võ công? Ngươi không phải đã bị ra phong bế võ công rồi sao?"

Trần Thiên Minh vừa cười vừa nói:" Ha ha, Trí Thâm, lỳ thật ta có thể di dời huyệt đạo, bất qua đây là bí mật của ta không có một ai biết, cho nên ngươi ngươi cũng không biết." Nói xong, Trần Thiên Minh liền phế võ công của Trí Thâm, sau đó mang theo hắn quay trở lại.

"Thiên Minh, nghĩ không ra ngươi có thể di dời huyệt đạo." Chung Hướng Lượng cao hứng đi tới nói.

"Ha ha, trùng hợp học được mà thôi, kỳ thật võ công chưởng môn sư huynh rất lợi hại, nếu như không bị Trí Thâm âm thầm hạ độc thủ, Trí Thâm căn bản không phải là đối thủ của sư huynh." Trần Thiên Minh vừa cười vừa nói. Hắn nói với Trí Hải bên cạnh Chung Hướng Lượng:" Chưởng môn sư huynh, ngươi nói xử trí Trí Thâm như thế nào?"

Trí Hải hai tay tạo thành chữ thập nói:" Chưởng môn sư đệ, ngươi hiện là chưởng môn, xử trí Trí Thâm như thế nào do ngươi làm chủ!"

Trần Thiên Minh lắc đầu nói:" Đó là lúc trước đệ làm thay thôi, hiện tại sư huynh đã được cứu ra, đương nhiên phải là huynh đảm nhiệm chức chưởng môn."

"Không được, chưởng môn sao có thể đổi tới đổi lui, ta hiện tại võ công mất hết, ta không đảm đương nổi chưởng môn. Hơn nữa, ta cũng già, không thể làm chưởng môn." Trí Hải khoát tay nói.

"Ta đầu tiên thanh minh, ta không làm hòa thượng." Trần Thiên Minh nói xong liếc mắt nhìn tiểu Ny một cái, tiểu Ny thấy vậy cả mặt đỏ bừng.

Trí Hải vừa cười vừa nói:" Ngươi đã là chưởng môn, quy củ do ngươi đặt, ngươi nói như thế nào liền như thế đó."

"Vậy còn được, ta hiện tại giết chết Trí Thâm, sau đó mang theo mọi người xuống núi, hiện tại vừa đúng lúc thành thị M tổ chức quét sạch hắc bang, chúng ta có thể tạo tổng bộ của Huyền Môn tại thành thị M, sau này tất cả không cần phải xuất gia. Đương nhiên, người nào muốn tiếp tục làm thì làm." Nói xong, Trần Thiên Minh một chưởng đánh chết Trí Thâm.

Lý Quân cũng áp giải một ít đệ tử Huyền Môn lại hỏi Trần Thiên Minh:" Chưởng môn sư thúc, chúng ta hiện tại xử trí bọn đệ tử này như thế nào?"

Trần Thiên Minh suy nghĩ một chút nói:" Cùng với Trí Thâm làm chuyện xấu, phế bỏ võ công đuổi xuống núi, ai không đi theo Trí Thâm thì lưu lại theo chúng ta, đương nhiên, nếu bọn họ muốn đi con đường của riêng mình cũng được."

Vì vậy, sau khi Lý Quân xử lý xong xuôi, có đại bộ phận đệ tử nguyện ý đi theo Trần Thiên Minh. Trần Thiên Minh vừa cười vừa nói:" Chúng ta xuống núi, sau này, Trí Hải sư huynh là cô vấn võ thuật cho Huyền Môn chúng ta, mọi người có cái gì muốn hỏi người sẽ dạy, không thể tàng tư, cũng không cần lo đến cái gì mà chỉ cho chưởng môn học thôi. Như vậy thì võ công của Huyền Môn chúng ta mới có thể phát dương quang đại, Lý Quân sau này chính là người thay mặt chưởng môn quản lý Huyền Môn, có chuyện gì làm được thì tự xử lý, còn không được thì báo lại cho ta, ta sẻ ra tay."

Lý Quân khó coi nói:" Chưởng môn sư thúc, ta sợ mình làm không được a!"

Trần Thiên Minh Thiên trừng mắt nhìn Lý Quân một cái nói:" Ngươi sợ cái gì? Dù sao chúng ta ở thành thị M có bọn Lâm Quốc thường xuyên cùng ngươi uống rượu. Hơn nữa, còn có Trí Hải sư huynh ở đó cùng ngươi, ngươi có cái gì cũng có thể hỏi hắn."

"Ta không hỏi nữa chưởng môn sư thúc." Lý Quân gật đầu nói.

"Cái này cũng đúng thôi, trời có sập xuống cũng có ta đỡ, ngươi sợ cái gì? Có ta chưởng môn ở đây, còn có sư thúc ngươi làm cục trưởng Quốc An, ngươi tại thành thị M có thể hoành hành vô kỵ." Trần Thiên Minh vốn còn có một nhạc phụ làm cục trưởng công an, nhưng sợ tiểu Ny nghe thấy vì vậy cũng không nói.

"Chưởng môn sư thúc, ta không tìm thấy thi thể của Bàng Trí Dũng, hắn có thể đã chạy thoát." Lý Quân tiếc nuối nói.

Trần Thiên Minh nói:" Mới vừa rồi nghe Bàng Trí Dũng nói chuyện giúp đỡ Trí Thâm, hắn có thể cũng tham gia tạo phản."

Trí Hải gật đầu nói:" Đúng vậy, chính là hắn phế võ công ta."

"Mẹ kiếp, lần sau để ta bắt được, ta nhất định sẽ giết không tha." Trần Thiên Minh tức giận nói.

"Lão Đại, chuyện đã làm xong rồi, chúng ta lúc nào xuống núi?" Trương Ngạn Thanh ở bên cạnh hỏi Trần Thiên Minh.

Trần Thiên Minh nói:" Lý Quân, các ngươi đi thu dọn nơi này một chút, cái gì có thể dùng được thí mang đi, ngày mai các ngươi xuống núi, chúng ta ở dưới chờ các ngươi. Tiểu ny, chúng ta đi." Hiện tại Trí Thâm đã chết, Trần Thiên Minh chỉ muốn tối nay có thể cùng tiểu Ny hảo hảo một chút, mà mới vừa rồi nàng cũng đã ứng mình rồi.

"Chưởng môn sư thúc, ta muốn ngày mai mới xuống nui được không? Ta muốn nhìn linh vị của sư phó một chút, còn phải thu thập vài thứ." Tiểu Ny khó khăn nói. Nàng không phải không muốn xuống núi, mà là nơi này đã sinh sống nhiều như vậy năm, muốn nói đi cũng có chút không nỡ.

"Vậy quên đi, giữa trưa ngày mai chúng ta hãy đi, tiểu Tô, ngươi đi dọn dẹp lại nơi mà lúc trước chúng ta ở một chút, chung ta đêm nay ở lại đó." Trần Thiên Minh nói với tiểu Tô.

Ngày thứ hai, bọn Trần Thiên Minh xuống núi. Trở lại thành thị M.

Chung Hướng Lượng hướng cấp trên xin chỉ thị, cấp trên cũng đã đồng ý chuyện Huyền Môn thành lập tổng bộ tại thành thị M, chỉ cần không làm chuyện phạm pháp là được. Đương nhiên, đây chỉ là biểu hiện bên ngoài một chút mà thôi, cấp trên cũng biết bọn Trần Thiên Minh là vì mình mà làm việc.

Vì vậy, công ty bảo an An An lại được khai trương, bất qua, lần này đội ngũ vô cùng mạnh mẽ, Lâm Quốc vẫn là giám đốc công ty bảo an, Lý Quân là phó giám đốc, đội ngũ phía dưới có hơn 100 người. Đều là những đệ tử trước kia của Huyền Môn huynh đệ của Trần Thiên Minh, hiện tại nhiều người, nhưng lại không có nhiều việc hơn. Bởi vì hiện tại, thành thị M trị an rất tốt, người tìm đến công ty bảo an cũng không nhiều.

Bất quá, Trần Thiên Minh cũng nghĩ đến đối sách, dù sao bên Trương Lệ Linh cũng đang thiếu người, đặc biệt là bảo an. Vì vậy, Trần Thiên Minh phái một ít huynh đệ qua bên kia làm bảo an.

Mặc dù hiện tại thành thị M vẫn còn một ít bang phái, nhưng qua vài ngày nữa, một số bang phái chuyện làm chuyện ác sẽ bị diệt, một ít bang phái chuyện môn giết người phóng hỏa bị chọn ra tay trước. Tiền tài của bọn chúng cũng là cướp của người dân, qua vài ngày nữa, báo chí tại thành thị M cũng sẽ truyền ra việc những nhân sĩ vô danh khuyên góp từ thiện, nghe nói lần này số tiền không nhỏ, thậm chí vượt qua một trăm vạn.

Tin tức này làm cho người ta không khỏi nhớ tới mấy ngày trước chuyện hắc bang bị diệt, tất cả mọi người đều nói là hiệp sĩ trừ ác tế bần. Vì vậy, có người nói hiệp sĩ này là sứ giả hắc ám, chuyên môn đối phó với với bọn người ác, trợ giúp người nghèo. Cho nên tại thành thị M cũng lưu hành cái tên "sứ giả hắc ám".

Công an thành thị M cũng tiến hành truy nã người giết chết mấy bang phái, nhưng bởi vì không biết sứ giả hắc ám kia là nam hay nữ, là già hay trẻ, cảnh sát làm sao có thể bắt được? Hơn nữa, người chết đều là những tên ác nhân, bọn họ chết, xã hội mới có thể yên ổn, cho nên cảnh sát đều chỉ nói bằng miệng chứ không giải quyết được gì.

Tại thành thị M, cũng gặp phải một số người hăng hái làm việc tốt, lúc người khác hỏi tên hắn là gì, hắn nói hắn là "sứ giả hắc ám", cho đến lúc cảnh sát điểu tra mới phát hiện người này chỉ là sùng bái sứ giả hắc ám mà thôi, ngày đó hắc bang gặp chuyện không may, hắn gác đêm ở nhà máy, có rất nhiều đồng sự có thể làm chứng.

Vì vậy, thành thị M càng ngày càng xuất hiện nhiều sứ giả hắc ám, cho nên cảnh sát cũng không biết ai là thật ai là giả, dứt khoát nhắm hai mắt lại mặc kệ không thèm quản.
Bình Luận (0)
Comment