Lưu Manh Lão Sư

Chương 633

Đình tỷ cũng nhìn thấy những đôi tình lữ Phiên quốc này đang lãng mạn, lúc nàng quay đầu lại phát hiện Trần Thiên Minh đang dâm đãng nhìn mình, tức giận trừng mắt nhìn hắn một cái, nhỏ giọng nói:" Trần Thiên Minh, cậu là đồ lưu manh!"

"Trời ah! Chị Đình, tại sao chị lại nói tôi như vậy, là hôm nay tôi thấy chị đặc biệt xinh đẹp, cho nên không nhịn được mà nhìn chị thôi." Trần Thiên Minh cảm giác được bản thân so với Đậu Nga còn oan uổng hơn. Bản thân còn không có tố cáo nàng, nàng liền kể tội mình rồi, chuyện tựa hồ không hợp lý. Nhìn đôi tình lữ phía trước. Trần Thiên Minh đột nhiên thần bí nói:" Đình tỷ, tôi nhìn thấy đôi tình lữ phía trước rất cổ quái, có thể là biệt đội của Phiên quốc." Nói xong, Trần Thiên Minh lập tức ôm lấy Đình tỷ, bộ dáng vô cùng thân mật.

"Thiên Minh, cậu có nhìn lầm hay không?" Nhìn thấy Thiên Minh nói xong chăm chú như vậy, Đình tỷ có chút tin tưởng Trần Thiên Minh." Bọn họ có bao nhiêu người? Có phải đang đi về phía bên này hay không."

"Tạm thời chỉ nhìn thấy một đôi tình lữ cổ quái mà thôi, bọn họ đang nhìn sang bên này, bất quá bọn họ không có đi qua đây." Trần Thiên Minh trong lòng cười thầm, chiêu này lợi hại, có thể lừa gạt Đình tỷ ôm mình, nhìn thấy đôi tình lữ bên cạnh thân thiết như vậy, bản thân đương nhiên cũng xuống tức cảnh sinh tình mà thân thiết một phen.

Đình tỷ làm bộ cùng Thiên Minh gắt gao ôm lấy nhau, lộ ra bộ dáng hạnh phúc. Nàng đang âm thầm vận công lực, nếu có người đánh lén lập tức phản công lại. Bất quá, tình báo tốt như vậy, không có khả năng bị người khác phát hiện, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?

Trần Thiên Minh cũng nhận thấy vẻ khẩn trương của Đình tỷ liền nói:" Chị Đình, tôi thấy bọn họ chỉ là hoài nghi chúng ta mà thôi, không bằng chúng ta cũng học bọn họ hôn môi đi, để bọn họ khỏi hoài nghi." Trần Thiên Minh nhắm mắt lại nói, hắn cảm giác được bộ ngực đầy đặn của Đình tỷ đang ở trong ngực mình, làm cho cả người hắn nóng rực.

Nói xong, Trần Thiên Minh nhắm mắt lại hướng cái miệng nhỏ nhắn của Đình tỷ hôn tới, kỳ thật hắn căn bản không cần hai mắt vẫn có thể cảm giác được hơi thở thơm mắt từ cái miệng nhỏ nhắn Đình tỷ phun ra. Tay hắn cũng chậm rãi hoạt động trên cái moệng tròn của Đình tỷ. Đôi tình lữ bên cạnh cũng như vậy, chẳng những thân thiết giống như vậy, mà còn luồn tay vào trong áo của người con gái. Mẹ kiếp, nam nữ Phiên quốc thật sự là cởi mở, trên đường mà có thể thân thiết như vậy, không biết bọn họ có dám làm chuyện kia trên đường không, nếu như dám làm, vậy bản thân có thể mở rộng tầm mắt rồi.

"Thiên Minh, đôi nam nữ phía trước đang hướng chúng ta đi tới." Đình tỷ nói cho cùng cũng có chút khẩn trương, dù sao bọn họ ôm nhau như vậy muốn ra tay cũng có chút khó khăn.

"Không có việc gì, chúng ta lấy bất biến ứng vạn biến." Trần Thiên Minh biết rõ chuyện này căn bản là do mình bịa ra, làm so có biệt đội gì đó chứ.

"Thiên Minh, bọn họ hình như muốn động thủ." Đình tỷ đẩy nhẹ Trần Thiên Minh một cái, Đình tỷ hiện tại có chút do dự, hoàn thủ hay là cố ý tránh né bọn họ.

Trần Thiên Minh thầm kêu Đình tỷ cũng thật lợi hại, bản thân muốn hôn nàng cũng không được, nàng nghiêng đầu sang một bên. Nhưng có thể là bị nàng phát hiện bản thân đang gạt nàng, cho nên hắn mới cố ý làm bộ dãng như vậy để hù dọa mình. "Ha ha! Chị Đình chị sợ cái gì chứ, chúng ta liên thủ, bọn họ cũng không phải là đối thủ của chúng ta." Bàn tay của Trần Thiên Minh đặt lên trên cái mông tròn của Đình tỷ, nhẹ nhàng vuốt vẻ cảm giác rất tuyệt.

"Thiên Minh." Đình tỷ kêu một tiếng.

Trần Thiên Minh đột nhiên cảm giác được phía trước có luồng gió đáng hướng tới Đình tỷ lao đến, hắn lập tức dậm chân một cái ôm Đình tỷ nhảy lên cao ba thước. Khi hắn mở mắt ra nhìn lại liền bị dọa làm cho cả người đầy mô hôi, hai đôi nam nữ sau lưng nơi bọn họ vừa đứng, nữ nhân thì cầm súng lục như trên TV, nam nhân thì nắm tay lại. Hòan hỏa là vừa tồi bản thân phản ứng nhanh mới có thể né được, nếu không cho dù hắn không chết, Đình tỷ cũng sẽ bị đánh trúng.

Mẹ kiếp, nghĩ không ra ta lại lợi hại như vậy, tùy tiện biên một câu chuyện xưa liền trở thành sự thật. Trần Thiên Minh đã nhận ra hai đôi nam nữ Phiên quốc này vừa mới đúng trước sau bọn họ thân mật. Nghĩ tới đây, hắn liền ôm Đình tỷ bay xuống bên cạnh. Hắn buống Đình tỷ ra nói:" Chị Đình, chị đối phó nữ nhân, tôi đối phó nam nhân thế nào?" Trần Thiên Minh biết võ công của Đình tỷ so với bọn Lâm Quốc còn lợi hại hơn.

"Được." Đình tỷ gật đầu nói.

Bốn người nam nữ Phiên quốc kia thấy đánh lén thất bại, hai người nam nhân lập tức hướng Trần Thiên Minh lao tới, bọn họ vung tay lên phát ra từng đạo quyền phong mãnh liệt, bạch quang léo ra hướng Trần Thiên Minh đánh tới.

"Có chút ý tứ, ta cho các ngươi kiến thức một chút cái gì gọi là lợi hại." Nói xong, Trần Thiên Minh tiến lên phía trước, phát ra hai chưởng, so với chưỡng của rồi của nam nhân Phiên quốc thì còn mạnh mẽ hơn. "Ba", Trần Thiên Minh một người đánh hai người, bất quá hai người này khác với hai người Minh Ngọc, Diệp Đại Vĩ võ công kém xa. Chỉ thấy hai người bọn họ bị Trần Thiên Minh đánh bay đi, chẳng những ngã trên mặt đất còn ói ra một ngụm máu. Trần Thiên Minh vỗ vỗ tay tự nhủ nói:" Không biết tự lượng sức mình."

Đình tỷ cũng hướng hai nữ nhân kai lao tới, hai người con gái kai võ công cũng không cao, các nàng liều mạng nổ sứng về phía Đình tỷ, bất quá lại không bắn trúng Đình tỷ phát nào. Đình tỷ một hồi trái một hồi phải một hồi bay lên một hồi hạ xuống tránh né đạn các nàng, sau đó bay đến bên cạnh hai nữ nhân Phiên quốc.

Chỉ thấy Đình tỷ từ hai tay xuất ra hai đạo bạch quang đánh về phía nữ nhân Phiên quốc, tiếp theo hai tay nàng nhanh chóng vươn ra đoạt lấy súng lục của nữ nhân Phiên quốc, sau đó vận lực gõ vào hai khẩu súng một cái, nòng súng lục liền bị gõ sang một bên biến dạng.

Trần Thiên Minh nhìn thấy kinh công của Đình tỷ vô cùng quỉ dị, lại có thân pháp khéo léo làm cho người ta đặc biệt rung động, trách không được Ma Môn cùng Huyền Môn người so với Đạo môn nhiểu hơn nhiều, nhưng võ công của Đạo môn cũng vô cùng cao thâm, làm cho người ta khó lòng phòng bị.

"Thiên Minh, chúng ta đi." Đình tỷ nhảy đến bên cạnh Trần Thiên Minh, sau đó kéo hắn chạy ra bên ngoài. Bọn họ chạy trốn như vậy mặt ngoài là chạy bộ, nhưng bọn họ lại dùng tới phương pháp kinh công, chạy trốn cùng với thi triển khinh công không sai biệt lắm. Trong nháy mắt, bọn Trần Thiên Minh liền biến mất.

Bọn họ cũng không dám nhìn phong cảnh gì, vội vàng trở lại khách sạn mình cư trú.

Vừa vào phòng, Đình tỷ nhìn phía sau của, liền nói:" Thiên Minh, nơi này có người đến."

"Chị không phải là không cho là nhân viên vệ sinh đến dọn dẹp phòng sao?" Trần Thiên Minh hỏi.

"Đúng vậy, tôi có phân phó như vậy." Nói xong, Đình tỷ đi vào trong phòng nhìn qua túi du lịch một chút nhỏ giọng nói:" Có người lục lọi qua hành lý của chung ta."

Trần Thiên Minh nhìn một chút nói:" Chắc không đâu, nơi này thoạt nhìn so với lúc trước cũng như vậy, hơn nữa trên túi du lịch không phải là cái áo ngực của chị sao? Tôi nhớ kỹ trước khi đi ra ngoài hình như là như vậy." Lúc ấy Trần Thiên Minh nhìn thấy Đình tỷ cởi quần áo vứt ra ngoài, nhưng là chỉ biết là cái áo ngực, chứ không trong thấy nó như thế nào.

Đình tỷ đỏ mặt nói:" Khi tôi đóng cửa đi ra ngoài thả một cọng tóc, vị trí này tôi biết, lúc vửa trở về phát hiện cọng tóc kia đã biến mất. Mà cái khóa kéo của túi du lịch tôi cũng có một sợi dây cùng màu với khóa dây kéo, nếu không cẩn thận thì không thấy sợi dây này, hiện tại sơi dây này ở bên trong túi, cái này nói lên đã có người động vào chúng."

"Trời ạ, Chị Đình, chị thật là lợi hại, phương pháp như vậy cũng nghĩ ra." Trần Thiên Minh có chút giật mình, nói thật, người không cẩn thận bình thường sẽ không chú ý đến chuyện này. Nhét một sợi tóc lên cửa, còn có sợi dây cùng màu với khóa dây kéo, làm sao có thể chú ý chứ

"Tôi trước kia học qua gián điệp cùng phản gián điệp, người của Quốc An chúng ta đều như vậy, chỉ là tôi có học một chút mà thôi, bởi vì tôi là nhân viên bên ngoài." Đình tỷ nói.

"Chúng ta hiện tại làm sao bây giờ?" Trần Thiên Minh lập tức vào trong phòng điều tra một chút, sau đó nói:" Nơi này không có người nào."

Đình tỷ lấy tay bịt miệng Trần Thiên Minh lại không cho hắn lên tiếng, sau đó nàng giơ chiếc nhẫn của nàng lên, tiếp theo đi vào trong phòng. Khi nàgn đi tới bên giường, đột nhiên quỳ xuống, bàn tay sờ sờ phía dưới giường một cái, lấy ra một cái giống như thiết bị nghe trộm vậy. Đình tỷ từ trong túi mình lấy ra một cái gì đó như chỉ nhưng lại không phải chỉ, sau đi buộc thiết bị nghe trộm lại, sau đó đặt lại chỗ cũ.

Nàng tiếp tục hướng bên trong phòng khách, phòng vệ sinh điều tra khắp nơi, rốt cuộc tại phía dưới nghế salon nàng tìm thấy một cái thiết bị nghe lén, Đình tỷ dùng cái chỉ đặc biệt đó buộc cái thiết bị nghe lén lại rồi đặt lại chỗ cũ.

"Được rồi, Thiên Minh, chúng ta đã bị người ta theo dõi." Vẻ mặt của Đình tỷ không chút hờn giận.

"Chẳng lẽ Phiên quốc biết chúng ta tới." Trần Thiên Minh hỏi.

Đình tỷ gật đầu nói:" Trên lý luận là như vậy, trên đường bị đánh lén, còn có thiết bị nghe lén này trong phòng, đều đã sắp đặt trước."

Trần Thiên Minh hỏi:" Chị Đình, chị vừa rồi dùng cái gì, buộc thiết bị nghe lén lại."

"Đó là chỉ cách âm đặc biệt, đặt thiết bị nghe lén trong đó liền không nghe thấy âm thanh nào, cho dù là nghe thấy cũng chỉ là mơ hồ căn bản không biết chúng ta nói cái gì, như vậy bọn họ sẽ không biết chúng ta đã phát hiện có thiết bị nghe lén, bọn họ sẽ cao hứng mà nghe trộm chúng ta." Đình tỷ mỉm cười nói.

"Nguyên lai là như thế." Trần Thiên Minh bừng tỉnh, xem ra trước kia tưởng rằng mấy chiêu của Lâm Quốc đã là lợi hại, hiện tại nghe chuyện gia nói xong hoàn tòan không giống.

Đình tỷ nói:" Hoàn hảo là hôm nay bọn họ đánh thấp chúng ta, chưa dùng tới người của đội hành động, bằng không hôm nay chúng ta khẳng định không thoát được."

"Vậy bốn người kia không phải là người của đội hành động sao?" Trần Thiên Minh nói.

"Không phải, đội hành động sẽ không kém như vậy, bọn họ chỉ giống sát thủ mà thôi, bọn họ tưởng rằng thêu vài sát thủ là có thể giết chúng ta, xem ra lần sau bọn họ sẽ dùng tới đội hành động." Đình tỷ nói:" Thiên Minh, cậu hiện tại đến đại sãnh giúp tôi để ý một chút, tốt nhất là mở TV, tôi muốn cùng cấp trên báo cáo một chút tình huống nơi này."

Trần Thiên Minh gật đầu đi ra ngoài mở ra TV nhàm chán xem, TV này ngôn ngữ toàn là tiếng Phiên cùng tiếng Anh, hắn căn bản xem không hiểu.

Một lát sau, Đình tỷ đi ra nói:" Thiên Minh, cấp trên nói hành tung của chúng ta đã bại lộ, có thể cấp trên của chúng ta có nội gián của địch nhân. Cấp trên đang sửa lại một phương pháp khác liên lạc với chúng ta, phương pháp liên lạc mới còn không đến kịp, chúng ta tốt nhất không nên liên lạc với bọn họ."

Trần Thiên Minh nói:" Các ngươi nói cũng đúng, như vậy lần hành động lần này, sư huynh nói Quốc An ở thành thị M chỉ có hắn cùng tiểu Hạ biết, người khác không biết."

"Cấp trên nói có thể Quốc An tỉnh khác đã xảy ra vấn đề." Đình tỷ căm tức nói.

"Trời ah, vậy lại càng đáng sợ, cấp trên xảy ra vấn đề, chúng ta hành động như thế nào đây." Trần Thiên Minh càng nghĩ càng đáng sợ, bản thân hiện tại tất cả đều nằm trong lòng bàn tay địch nhân, vậy nên đánh như thế nào đây?

Đình tỷ cười nói:" Thiên Minh cậu cũng không cần phải lo lắng, Chung cục mới vừa nói chúng ta cứ tận lực mà hành động, tốt nhất không cần báo cáo với bọn họ, như vậy cấp trên coi như không bết, bọn họ cũng không biết chúng ta đang làm gì. Còn có đại sứ quan bên này hẳn là không có vấn đề, có thể làm đại sứ đều là những chính trị gia vô cùng vững vàng."

Trần Thiên Minh nói:" Chúng ta không dọn dẹp sao? Nơi này đã bị người khác giám sát?" Nghĩ tới cấp trên có chuyện, thiết bị liên lạc của bọn Đình tỷ cũng có thể bị bọn họ giám sát.
Bình Luận (0)
Comment