Lưu Thủy Điều Điều( Dịch Full )

Chương 310 - Chương 310: Nhẫn Nhục Chịu Đựng (5)

Chương 310: Nhẫn nhục chịu đựng (5)

Vừa đến cửa trại chỉ huy, hạt mưa lớn như hạt đậu bắt đầu rơi.

Đồng Mẫn nhìn chiếc bình gốm mà nàng ôm trước ngực, cười nói: "Đang chờ ngươi đó."

Nói xong vén màn trướng lên.

Giang Từ mỉm cười với hắn, đi vào bên trong trướng.

Bùi Diễm đang đánh cờ với Thôi Lượng, Ninh Kiếm Đà ngồi ở một bên quan sát thế cờ, còn Vệ Chiêu thì ngồi nghiêng trên giường đọc sách.

Thấy Giang Từ tiến vào, Thôi Lượng để quân cờ trong tay xuống: "Kiếm Du, đến nhận lấy."

Nói xong hắn đi đến bên giường, nâng Hứa Tuyền lên, Giang Từ thì dùng cái thìa, từng thìa từng thìa cho Hứa Tuyền uống thuốc.

Thôi Lượng nhìn qua màu sắc của thuốc, khen: "Không sai biệt lắm , thuốc đun rất tốt, tiểu Từ học tập rất tiến bộ."

Giang Từ hơi ngại ngùng: "Là Thôi đại ca và Lăng thái y dạy bảo tốt, ta chỉ bắt chước theo mà làm thôi."

Bùi Diễm đặt một quân cờ xuống, quay đầu lại cười nói: "Thôi Lượng, ngươi có một đồ đệ thông minh như vậy, có phải rất vui mừng không?"Thôi Lượng nhìn đôi mắt đen sinh động của Giang Từ, không giấu được sự cưng chiều: "Tiểu Từ quả thật rất thông minh."

Trần An xông vào trong trại, chửi: "Mẹ nó, lão tặc này, lại không có động tĩnh gì cả!"Bùi Diễm và Ninh Kiếm Du liếc nhìn nhau một cái , Bùi Diễm trầm giọng nói: "Nói đi."

Trần An nhanh chóng khôi phục lại được bình tĩnh, bảo: "Đã mắng suốt một thời gian dài nhưng quân của Bạc Vân Sơn lại không có bất cứ động tĩnh gì.

Người canh gác trên đỉnh núi báo cáo, trong doanh trại không có dấu hiệu điều binh, chỉ có vào khoảng mặt trời bắt đầu lặn xuống, lại có thêm một lô quân lương được đưa vào."

Ninh Kiếm Du nhíu mày: "Bạc Vân Sơn này thật sự rất biết kiềm chế."

"Lính canh đã đếm số lượng các xe vận chuyển lương thực, ước tính sơ bộ, đủ để quân của Bạc Vân Sơn duy trì trong khoảng hai mươi ngày.

Bùi Diễm có chút suy tư nói: "Nếu Bạc Vân Sơn cứ tiếp tục tiêu hao như vậy, mà Kiếm Du lại không tiện để lộ diện, thì đúng là có chút phiền toái."

Vệ Chiêu đặt cuốn sách xuống, ngữ điệu nhẹ nhàng hòa hoãn: "Nếu trong triều đình còn có người của Bạc Vân Sơn, vậy thì hắn chắc chắn sẽ biết Tướng Quân đã đến tiền tuyến và sẽ cố gắng đoán xem Tướng Quân hiện đang ở đâu.

Có lẽ đây cũng không phải là một khổ nhục kế để đánh lạc hướng đối phương của bọn hắn".

Ninh Kiếm Du đặt tay lên cằm, suy tư nói: "Vì vậy, tiếp theo hắn chắc chắn sẽ quan sát và thăm dò về phía chúng ta."

Bùi Diễm gật đầu: "Vì vậy, chúng ta còn cần phải tranh thủ làm thêm một số việc."

Hắn quay lại hỏi Trần An: "Đem soái kỳ của ta đeo lên, để cho binh sĩ thủ quan tăng thêm tinh thần một chút, xe lương thực của Đổng học sĩ phái đi dự tính ngày mai sẽ đến, phái vài người đi tiếp ứng một chút, thanh thế còn lớn hơn một chút nữa."

Thôi Lượng buông Hứa Tuyền ra , bước tới và nói: "Mấy ngày này liên tục có mưa lớn, khả năng quân của Bạc Vân Sơn phản công là không cao.

Theo đánh giá của ta, họ sẽ chờ đến khi mưa tạnh , sau đó thăm dò tin tức đầy đủ thì mới có hành động."

Bùi Diễm nói: "Mười ngày nửa tháng cũng được, lâu hơn, ta sợ An Trừng bên kia sẽ có biến.

Quân lương cũng là vấn đề quan trọng, ta và Đổng học sĩ đã thảo luận về vấn đề này rất nhiều lần."

Giang Từ đi tới bên cạnh Ninh Kiếm Du, nhẹ giọng nói: "Ninh tướng quân, Lăng thái y nói, thuốc trị thương của ngài cần phải thay đổi một chút."

Ninh Kiếm Du đang chú tâm để nghe Bùi Diễm nói , cũng không quan tâm đến nàng mà chỉ thuận tay cởi áo xuống, để lộ ra lồng ngực đỏ thẫm.

Thôi Lượng nghe động tĩnh bên này, vội đi đến và nói: "Để ta làm cho."

Giang từ cười nói: "Không cần, cái này ta biết, trước kia cũng đã từng làm."

Nhớ tới chuyện Vệ Chiêu bị thương từ phủ Ngọc Đình một đường đi thẳng tới kinh thành, nàng nhịn không được ngẩng đầu, liếc nhìn Vệ Chiêu trên giường một cái.

Vệ Chiêu nâng quyển sách trong tay, giấu khuôn mặt vào sau sách.

Hai má của Giang Từ ửng đỏ, nhanh chóng cúi người để tháo băng và thay thuốc cho Ninh Kiếm Du.

Ninh Kiếm Du thấy Bùi Diễm không nói tiếp, vội hỏi: "Hầu gia, ngài và Đổng học sĩ đã thảo luận như thế nào?"Bùi Diễm nhìn một bên bên của Giang Từ, ném quân cờ trong tay đi, vẻ mặt lạnh lùng, nói : "Chiến sự bên này, không thể kéo dài, chúng ta phải nghĩ cách mau chóng bắt được Bạc Vân Sơn.

Hắn không chịu phản công, thì cũng phải ép hắn phản công cho bằng được."

Giang Từ đã thay thuốc cho Ninh Kiếm Du xong, vội sắp xếp đồ đạc , sau đó hành lễ với Bùi Diễm , rồi rời khỏi lều lớn.

Bên ngoài quân trướng , mưa rơi như trút.

Thôi Lượng đi theo sau nàng, giơ dù lên, Giang Từ cười nhìn hắn, hai người tiếp tục bước về phía lều của thái y."

Tiểu Từ."

"Dạ."

"Có thể thích ứng được không?"Bên ngoài trại quân, mưa rơi như trút nước.

Thôi Lượng đi theo, giơ dù lên, Giang Từ cười nhìn hắn, hai người tiếp tục bước về phía lều quân y.

Bình Luận (0)
Comment