Lưu Thủy Điều Điều( Dịch Full )

Chương 320 - Chương 320: Tâm Tại Xa Xôi (1)

Chương 320: Tâm tại xa xôi (1)

Bùi Diễm giương mắt nhìn chằm chằm Vệ Chiêu, Vệ Chiêu mỉm cười nhìn lại hắn nhưng cả hai tuyệt nhiên không ai mở miệng trước cả.

Bùi Diễm đột nhiên lại mỉm cười, mở lời trước: "Xem ra, Tam Lang đây là hạ quyết tâm, khoanh tay đứng nhìn?"Vệ Chiêu cười, đặt cánh tay phải lên ghế, nhìn Bùi Diễm: " Nhiệm vụ của một giám quân vốn chỉ cần đứng bên cạnh nhìn, thiếu quân muốn bày trận như thế nào, ta chỉ cần đứng nhìn là được.

không cần cũng không có nghĩa vụ phải nhúng tay vào."

Bùi Diễm vẫn giữ nét bình thản nghiêm túc nghiên cứu ván cờ, xong mới giãn mày cười nói: "Tam Lang, đây là ngài muốn chúng ta giống như đêm đó, lại dùng nắm đấm để so sánh cao thấp sao?"Vệ Chiêu khẽ cười: "Nếu Tướng Quân có hứng thú, ta cũng không ngại , hiện tại đúng là đang có chút 'ngứa tay' đây."

Bùi Diễm lại cười nhạt một tiếng: "Tam Lang, ta thực lòng khâm phục sự kiên nhẫn của ngươi."

"Tướng quân đã quá khen."

Vệ Chiêu cười khẽ: "Vệ Chiêu thấy được quân uy của kỵ binh Trường Phong Vệ, thật lòng cũng rất bội phục Tướng Quân."

Bùi Diễm thân thể thoáng nghiêng về phía trước, nhìn chằm chằm Vệ Chiêu: "Tam Lang, chúng ta không cần phải che giấu nhau nữa, ta đợi ngươi nhiều ngày như vậy, ngươi cũng đã trốn ta không ít ngày, nhưng bây giờ thời gian trước mắt không còn nhiều nữa."

Vệ Chiêu thản nhiên nhìn hắn: "Nếu thời gian đã không còn nhiều, thì Tướng quân hãy nhanh chóng tìm cách giải quyết đi.

Tựa như tìm cách làm thế nào dụ dỗ Bạc Vân Sơn tiến công chẳng hạn.

Về việc hành quân đánh giặc, trước khi xuất hành Hoàng thượng đã có mệnh lệnh , ta không thể can thiệp được."

Bùi Diễm đối diện với hắn, bờ môi dần dâng lên cười lạnh: "Hóa ra đêm đó ở Bảo Ly Tháp, Tam Lang nói nguyện cùng ta hợp tác, chỉ là nói đùa mà thôi!"Vệ Chiêu kinh ngạc: "Lời này của Tướng Quân, Vệ Chiêu có chút không thích nghe lắm.

Tướng Quân muốn ta nghĩ cách để Thánh thượng ủy thác ta làm Giám quân, ta đã cố gắng để hoàn thành.

Trên đường đi đến đây, những việc mà Tướng Quân làm, ta cũng đều làm theo kế hoạch của chúng ta đã bàn trước để bẩm báo cho Thánh Thượng, thử hỏi Tướng quân, còn có chuyện gì không ổn không?"Bùi Diễm mắt lóe lên: "Đã là như thế, ta hiện tại vẫn còn muốn Tam Lang hỗ trợ, Tam Lang có nguyện ý không?""Không biết Tướng Quân còn muốn Vệ Chiêu hỗ trợ như thế nào?"Bùi Diễm dõi mắt nhìn Vệ Chiêu, giọng điệu bình tĩnh: "Ta muốn hỏi Tam Lang, trong quân Bạc Vân Sơn, ai là người của ngươi?"Vệ Chiêu im lặng một phút, nói: "Thiếu Quân, ta nghe không hiểu lời này."

"Tam Lang, ngươi quá không có thiện ý rồi."

Bùi Diễm cười lạnh nói:"Ngươi chẳng những biết hành vi mưu phản của Bạc Vân Sơn nhiều năm như vậy, mà còn biết được tất cả mọi chuyện Diêu Định Bang làm trong triều.

Ngươi bảo Tô Nhan giết chết Diêu Tiểu Khanh, cướp đi tình báo trong tay hắn.

Ngươi lợi dụng chuyện đó mà dẫn Diêu Định Bang xuôi nam, cuối cùng là lợi dụng ta diệt trừ hắn tại Trường Phong Sơn Trang.

Ngươi còn muốn dùng cái chết của Diêu Định Bang, làm cho Bạc Công Sơn nghĩ rằng chứng cứ mưu phản sẽ rơi vào tay Hoàng Thượng, cách tốt nhất hiện tại là hắn phải trừ khử toàn bộ mật thám trong triều được phái đến.

Cuối cùng còn sử dụng một chiếu thánh giả để buộc hắn phản kháng.

Ngươi tiếp tục để người này kiểm soát Bạc Vân Sơn, chờ đợi xem thế cục sẽ phát triển thế nào.

Tam Lang, đừng nói với ta rằng tất cả những việc này đều là ngươi làm một mình.

Nếu trong đội quân của Bạc Công Sơn không có người của ngươi, thì những chuyện này ngươi có thể làm được sao?"Giọng điệu của hắn từ từ chuyển sang nghiêm túc: "Hơn nữa, người này chắc chắn phải là tâm phúc của Bạc Vân Sơn, đã ẩn núp trong quân đội của Bạc Công Sơn nhiều năm và là người mà hắn tin tưởng nhất.

Tam Lang, hắn là ai?"Từ bãi cỏ phía sau lều truyền đến tiếng côn trùng kêu vang, trong trại có chút oi bức , Vệ Chiêu chỉ cười nhạt chứ không nói gì.

Bùi Diễm lại thêm phần buông lỏng, cúi đầu nhìn bàn cờ và thản nhiên nói: "Tam Lang, chúng ta không thể tiếp tục trì hoãn nữa, nếu để Vũ Văn Cảnh Luân chiếm được Hà Tây, thì tình hình loạn lạc này sẽ không còn nằm trong khả năng kiểm soát của chúng ta nữa."

"Tướng quân trước tiên có thể đi Hà Tây chống cự với Hoàn Quân trước, nhưng lại một hai muốn chạy đến núi Ngưu Tị này.

Ta đã làm bộ như không thấy, vốn có chút áy náy với Trang Vương gia, nhưng nếu như Hà Tây hiện tại bị thất thủ, đây là Tướng Quân tự mua dây buộc mình, không liên quan gì đến Vệ Chiêu ta."

Bùi Diễm cười nói: "Tam Lang đối với Trang vương gia có vài phần trung thành, chúng ta trong lòng đều biết rõ, không cần nhiều lời nữa.

Ta đây chỉ là nói cho Tam Lang, trong mấy ngày này, Điền Sách sẽ từng bước tiêu hao nhân mã và lương khố của Cao Quốc, đến lúc đó nếu vẫn không chống lại được đòn tấn công của Hoàn quân , hắn sẽ dẫn quân hoàn toàn rút lui về phía Tây."

Khóe miệng Vệ Chiêu giật giật, chợt cười lạnh: "Tướng quân đang uy hiếp ta sao?""Không dám."

Bình Luận (0)
Comment