Đằng Hoàng Hậu sinh thời dưới gối có một trai và một gái.
Nhi tử của bà sau này trở thành Thuận Đế và đã qua đời trong cuộc ‘ Nam Tử Chi Loạn’ .
Còn về nữ nhi của bà, sử sách chỉ ghi lại một câu ngắn gọn: Công chúa U Lan, mất ở tuổi mười bảy.
Về Công chúa U Lan này, trong dân gian Hoàn Quốc lưu truyền rất nhiều câu chuyện liên quan đến nàng.
Người ta nói rằng, khi nàng mới sinh ra, trong hoàng cung tràn ngập hương thơm.
Cũng chính vì vậy, mà Uy Đế mới ban phong cho nàng danh hiệu là "U Lan Công chúa".
Công chúa U Lan có tình yêu đặc biệt với võ nghệ , nàng sống cũng rất hòa đồng với mọi người.
Từ khi còn nhỏ, nàng đã được nhập môn dưới trướng của Dịch Hàn, trưởng môn của môn phái danh tiếng.
Nàng từ nhỏ đã thuần thục tất cả các loại kiếm pháp.
Lại nói, khả năng cưỡi ngựa của nàng cũng vô cùng xuất sắc, thậm chí còn vượt trội hơn rất nhiều huynh đệ của mình , còn có thể sánh ngang với Trịnh Vương Bạt Dã Phong.
Sau khi Đằng Hoàng hậu qua đời, Uy Đế đã dẫn đại quân tiến công về phía Nam, Công chúa U Lan cũng theo quân xuôi Nam.
Chuyến đi này, nàng dường như chỉ muốn đi theo để mở rộng thêm kiến thức.
Nàng muốn nhìn xem phía Nam mà mẫu hậu lúc sinh thời vẫn luôn nhớ đến có bộ dáng như thế nào.
Nhưng theo lời kể lại của những thị nữ phục vụ bên cạnh nàng sau này: Trong hành trình xuôi Nam, Công chúa U Lan đã rất nhiều lần chứng kiến cảnh tàn khốc của chiến tranh, nàng cũng nhiều lần khuyên ngăn Uy Đế ngừng chiến, nhưng Uy Đế và Đằng Thụy không quan tâm đến nàng, cả hai bọn họ đến cuối cùng vẫn không thay đổi quyết định ban đầu của mình.
Trong trận chiến ở Thành Quận, kế hoạch ban đầu của Trịnh Vương là cố gắng dẫn dụ "Hàn Nguyệt tướng quân" Tiêu Diêu tiến vào trong rừng có đầy lợn hoang.
Sau đó, Công chúa U Lan sẽ dẫn người đến cứu viện.
Tuy nhiên sau khi nàng chiến đấu với Tiêu Diêu mấy trăm hiệp, lại bị Tiêu Diêu dẫn ngược vào trong rừng rậm.
Cũng may mà nàng quen thuộc cách nhìn tinh tượng, an toàn thoát ra ngoài, một trình trở về quân trướng.
Trận chiến ở Kỳ Lân cốc, trong trận chiến tại Kỳ Lân Cốc, Đằng Thụy đã dùng mưu kế, dụ dỗ Tiêu Diêu đi sâu vào trong thung lũng.
Công chúa U Lan theo mệnh lệnh của Đằng Thụy, dẫn quân đến hẻm núi Bộc Mã, không để Tiêu Diêu trốn thoát.
Tiêu Diêu khi đi đến hẻm núi Bộc Mã, hắn bị một mũi tên của Công chúa U Lan bắn trúng và ngã xuống dòng nước đang chảy xiết.
Tuy nhiên, điều không may là Công chúa U Lan cũng bị dây thừng mà Tiêu Diêu ném ra cuốn đi, cả hai cùng rơi xuống khe núi sâu.
Sau khi Tiêu Diêu thoát nạn đã trở lại quân doanh của Trường Phong Vệ, thế nhưng công chúa U Lan lại không còn thấy đâu.
Và cũng từ đó, nàng không còn xuất hiện trong nhân thế nữa.
Biết được tin Công chúa U Lan gặp nạn, Uy Đế không kìm được nước mắt khóc rống lên.
Đằng Thụy cũng rơi lệ, cũng vì quá buồn đau mà ông đã tái phát bệnh cũ , không kịp chữa trị, cuối cùng lại qua đời trên đường trở về nước.
Sau khi Hoàn Quân bại trận trở về, Uy Đế đã ký hiệp ước giảng hòa với Hoa Triều.
Ông còn đích thân một bức thư tay, khẩn cầu Hoa triều, khẩn cầu Trung Hiếu Vương Bùi Diễm cố gắng tìm kiếm được thi hài của công chúa, để đưa về nước .
Bùi Diễm cũng từng cử rất nhiều người tìm kiếm ở khu vực Yết Mã Giản, nhưng đến cuối cùng lại chẳng thu được gì.
Một đời của U Lan, từ đó đã ngủ say mãi mãi ở dị quốc tha hương.
HẾT.