Chương 108: Tiểu Thị Nữ
Chỉ có Bát Hoàng tử, Từ Dương vẫn không biết tiểu tử kia sẽ đưa ra yêu cầu gì với hắn.
Từ Dương bước ra khỏi hoàng cung không bao lâu, đột nhiên hắn huy động thân pháp, khi hắn xuất hiện đã ở trong rừng rậm cách hoàng cung ngoài trăm dặm, ánh mắt Từ Dương càng thêm sắc bén.
“Ra đi, ngươi đã nhìn ta chằm chằm cả một buổi tối.”
Lời này của Từ Dương như đang nói với không khí, còn chưa kịp nói xong một nữ nhân từ trong bóng tối bước ra, nàng chậm rãi ngẩng đầu lộ ra dung mạo của mình.
Chính là tiểu thị nữ trên điện đứng sau lưng Hoàng đế!
“Ngươi… đã sớm phát hiện ra ta?”
Từ Dương nửa đùa nửa thật trêu ghẹo: “Lúc đầu ta còn tưởng ngươi bị dung mạo anh tuấn hấp dẫn đến mê người của ta thu hút, nhưng sau đó ta phát hiện khí tức trên người ngươi dao động trầm ổn, còn mạnh hơn khí tức của cường giả Động Thiên cảnh, mới kết luận ngươi không đơn giản như vậy. Hơn nữa, công pháp truyền thừa của hai tu sĩ Thánh Địa kia giống hệt như ngươi, cho nên ngươi chắc chắn là nội ứng do Thánh Địa phái tới.”
Tiểu thị nữ cười khẽ: “Ngươi rất thông minh, cường giả thần bí gần nhất hủy diệt các đại môn phái Bắc Hoang tu luyện chính là ngươi đúng không? Kiếm đạo truyền thừa trên người ngươi mới là điều chúng ta cảm thấy hứng thú. Quan Vân Kiếm Ý vốn là bí pháp vô thượng thất truyền đã lâu của Thiên Kiếm Thánh Địa.”
Sau khi Từ Dương nhận ra điều này cũng vô cùng kinh ngạc.
“Quả nhiên...... Ta biết ngay, Thiên Kiếm Thánh Địa các ngươi không dễ dàng đối phó như vậy, bọn họ vội vã mang Ngũ Hoàng tử trở về cũng vì muốn tìm hiểu bí mật Quan Vân Kiếm Ý.”
“Không sai, Quan Vân Kiếm Ý là tinh hoa tối cao mà khai sáng giả Thiên Kiếm Thánh Địa lưu lại, nó hoàn toàn trái ngược với đặc điểm công pháp truyền thừa với dòng dõi chính thống, nghe nói chỉ khi dung hợp hai loại kiếm ý mới có thể đạt đến cảnh giới siêu nhiên chân chính. Bởi vậy bây giờ ngươi đã có sự ràng buộc với Thiên Kiếm Thánh Địa.”
Từ Dương hừ cười: “Không nghiêm trọng như ngươi nói, cái gọi là ràng buộc đều thắt lên người ngươi, nếu như ngươi biến mất, Thiên Kiếm Thánh Địa vĩnh viễn cũng tìm không thấy ta.”
“Hả? Vậy phải xem ngươi có bản lãnh này hay không đã.”
Tiểu thị nữ xuất kiếm.
Trong đêm tối, sóng ánh sáng trường kiếm tàn phá bừa bãi, trong đó xen lẫn cảm giác bá đạo và dữ tợn, lưỡi kiếm khổng lồ từ trên trên không trung hạ xuống đánh về phía Từ Dương.
“Ha ha, ta đoán quả nhiên không sai, tu vi của ngươi không kém hơn hai lão già kia chút nào.”
Từ Dương không có chút chậm trễ, đối phương vừa ra tay Từ Dương đã ấn tượng bởi kỹ năng kiếm đạo của nàng ta.
“Ầm ầm!”
Một luồng kiếm khí cường đại giữa ngón tay bộc phát, thân thể Từ Dương lơ lửng trong không trung, nháy mắt ngưng tụ vô số kiếm khí, dùng khí thế phô thiên cái địa đè ép tiểu thị nữ.
Hai cỗ kiếm khí va chạm trên không, bạo phát ra tiếng nổ kinh người, bao phủ trong phạm vi ngàn mét quanh rừng rậm.
Vèo!
Đột nhiên Từ Dương tăng thân pháp của hắn đến cực hạn, giống như bóng ma đột nhiên xuất hiện sau lưng tiểu thị nữ.
“Cái gì?”
Đối phương giật mình theo bản năng quay người lại, chỉ thấy Từ Dương cách đó không xa khẽ mỉm cười.
“Ta không thích người khác ngụy trang trước mặt ta.”
Nói xong, Từ Dương duỗi ra một ngón tay, lực lượng tịnh hóa cường đại ttrong nháy mắt cởi bỏ hóa trang thành tiểu thị nữ.
Dung mạo bản thể thuộc về Kiếm Si Linh Dao hiện rõ trước mặt Từ Dương.
Dưới đêm tối, dung mạo của nữ tử này như vầng trăng sáng, xua tan hết thẩy xương mù xung quanh, theo bản năng hai mắt Từ Dương tỏa sáng.
“Kiếm Si Thiên Kiếm Thánh Địa, đệ tử quan môn đại trưởng lão, cũng là nữ kiếm tu trẻ tuổi mạnh nhất Thánh Địa. Thật nghĩ không ra lần này bọn họ lại phái ngươi đi làm nội ứng, chắc có ý định ẩn nấp lâu dài.”
“Ngươi nghĩ thế nào? Cá chết lưới rách, đối với ngươi và Thiên Lam Tông cũng không có gì tốt.”
Từ Dương hừ lạnh, cười nói: “Lời này ngươi nói không sai, nhưng ta đã gặp phải ngươi như vậy từ nay về sau, ta cần ngươi ở trước mặt ta cho xứng với giá trị vốn có.”
Nói xong, Từ Dương chỉ về phía mi tâm Linh Dao.
Theo bản năng Linh Dao muốn phản kháng, nhưng rất nhanh nàng phát hiện, một cường giả Nguyên Thần cảnh như nàng không thể kháng cự trước một tên gia hỏa Luyện Khí kỳ.
Người đứng trước mặt nàng có uy áp như núi cao biển rộng, giam cầm thân thể nàng.
“Không giãy dụa, ta sẽ không tổn thương ngươi, nhưng ngươi nhất định phải nghe theo lời của ta.”
Rất nhanh, mi tâm Linh Dao xuất hiện điểm sáng trong suốt, khiến khuôn mặt xinh đẹp lạnh lùng của nàng càng thêm mấy phần tư sắc.
“Đây là Phong Ngủ Hồn ấn, sẽ không tổn thương gì đối với cơ thể ngươi, nhưng nếu ngươi không thành thật, làm ra những chuyện trái với ý của ta thì hậu quả khó nói trước.”
Linh Dao cười lạnh: “Ngươi cho rằng, chỉ với một đạo chú ấn là có thể uy hiếp để ta làm việc cho ngươi sao? Ngươi quá xem thường truyền nhân Thiên Kiếm Thánh Địa.”
Từ Dương đã sớm đoán được nàng sẽ nói như vậy.
“Yên tâm, ta sẽ có biện pháp để cho ngươi thỏa hiệp.”
Vừa mới nói xong, Từ Dương liền triệu hồi ra Linh thuyền của hắn, cưỡng ép bắt Linh Dao đi vào.
Một đường thẳng đến thác nước dưới thâm cốc.
Hiển nhiên Linh Dao bị nơi thần bí này làm khiếp sợ.
“Khó có thể tưởng tượng, ở Đại Tề lại có bí địa như thế, nhờ có ngươi mới có thể tìm được tới chỗ này!”
Vừa vào trong động, Linh Dao nhanh chóng cảm nhận được sức hút đặc biệt của kiếm đạo.
“Không nói gạt ngươi, Quan Vân Kiếm Ý được ta phát hiện kế thừa ở chỗ này.”
“Cái gì? Nếu vậy đây nhất định là bảo địa do tổ tiên Thiên Kiếm Thánh Địa lưu lại, ta không muốn ngươi chiếm tiện nghi.”
Từ Dương cười khẽ: “Ta thấy ngươi truy cầu về kiếm đạo rất cao, nếu như ngươi ngoan ngoãn giúp ta làm một chuyện, ta có thể cân nhắc truyền thụ Quan Vân kiếm đạo hoàn chỉnh cho ngươi.”
Linh Dao cảnh giác nhìn Từ Dương, nhịn không được đánh giá tên gia hỏa này một chút.
“Ngươi, ngươi không phải ngươi có ý nghĩa xấu với ta đó chứ?”
“Phốc......”
Từ Dương nhịn không được cười phá lên: “Nếu ta thật sự có quyết định này, ngươi cảm thấy ta còn nhiều lời vô nghĩa vậy sao? Thật không hổ là Kiếm Si, ngoại trừ si mê kiếm thì trí tuệ cảm xúc của ngươi thật đáng lo.”
Từ Dương lắc đầu, sau đó vung tay về phía trước mặt, sức mạnh phong ấn lần nữa hiển hiện.
“Đây là...... Thâm Hải Lam Tâm! Ngươi......”
Từ Dương giật mình nhìn Linh Dao chăm chú. “Ngươi cũng biết thứ này?”
Trực giác nói cho Từ Dương, trên người Linh Dao cô nương còn có những bí mật khác, theo bản năng Từ Dương liên tưởng đến những lời Linh Quân đã nói với hắn trước khi chết.
“Chẳng lẽ, nha đầu này cũng có liên quan đến bí mật Tam Thiên Đạo Châu năm đó?”
Từ Dương theo bản năng có ý nghĩ này, hắn cũng không truy hỏi đến cùng.
Hiện tại, hắn đặt tất cả tinh lực phục sinh cho Bạch Liên Tuyết, những chuyện khác hắn không quan tâm tới.
“Bây giờ ngươi đã bị ta bắt được, muốn đi cũng đi không được, cho nên để ta giải thích nhiệm vụ mà ngươi cần hoàn thành một chút.”