- Uy, Hổ Nữ… Ngươi không cần phải sợ hãi ta như vậy chứ, chẳng lẽ ngươi không nhận thức ta?
Diệp Lãng nói.
- Hổ Nữ, ngươi là…
Thái Nhã ngây người ra một chút, biểu tình kia rất rõ ràng nói lên nàng có điểm xa lạ với từ này, càng không biết Diệp Lãng.
Nếu Thái Nhã này đúng là Hổ Nữ của Diệp Lãng thì sao lại có phản ứng như vậy?
Diệp Lãng cũng không hoài nghi điểm này, nói:
- Ta là Diệp Lãng, là thiếu gia của ngươi a, nhìn kỹ xem, đã tám năm ngươi không gặp ta rồi.
Lúc này Diệp Lãng còn cho rằng Hổ Nữ không biết mình là vì mình cũng biến hóa rất lớn, từ một thiếu niên nho nhỏ biến thành một nam tử đẹp trai, ừ, hắn cho là như vậy.
Mà hắn cũng không nghĩ tới nếu đúng là Hổ Nữ thì sao nàng lại vì một ít biến hóa như vậy mà không nhận ra? Vậy kết quả chỉ có hai, một là vì nàng không phải là Hổ Nữ, mà một là vì nguyên nhân nào đó Hổ Nữ không muốn nhận thức với hắn.
- Thiếu gia?
Thái Nhã ngây người một chút:
- Ta cũng không có thiếu gia nhân tộc nào cả, ngươi là ai?
- Ta là Diệp Lãng a, không phải ta vừa nói rồi sao, có phải ngươi đã quên ta không, quái, sao cảm giác ngươi cho ta không giống nhỉ?
Diệp Lãng ngơ ngác nói.
Tuy rằng hắn không biết Thái Nhã này có phải Hổ Nữ không nhưng hắn có thể cảm giác được, cảm giác này của hắn với Hổ Nữ không phải như vậy, có điều cái loại cảm giác này là gì hắn cũng không nói được nên cũng coi người trước mặt là Thái Nhã.
Đây cũng là rất nhiều trùng hợp gây nên, cùng là Hổ tộc, lại cùng gọi là Thái Nhã, cũng từng làm nữ nô của người ta, lại có một Hồ tộc bên cạnh, hết thảy làm cho hắn thuận lý thành chương nhận định Thái Nhã trước mặt chính là Hổ Nữ.
- Ta không biết ngươi, mời ngươi cách xa ta ra một chút!
Thái Nhã vẫn tránh phía sau thiếu nữ Hồ tộc kia, có điểm khiếp đảm nhìn Diệp Lãng.
Mà lúc này Thái Nhã đang xin sự giúp đỡ của những người khác, mau lôi nhân tộc này đi đi.
Yên tâm đi, hắn đã bị trói thành như vậy thì có thể làm gì ngươi được, nhân tộc này quả có điểm ý tứ, không trốn đi mà còn ở đây nhận quen biết cùng Thái Nhã.
- Có phải vì bộ dáng của ta nên ngươi mới không nhận ra ta không?
Diệp Lãng hỏi.
- Quả thật ngươi như vậy thì không ai nhận ra được cả, bất quá, ta không rõ ngươi lấy cái gì để Thái Nhã nhận ra ngươi, nếu không ngươi nên lau mặt một chút trước đi?
Thiếu nữ Hồ tộc hơi nhíu mày, có điểm không rõ nhìn bộ dáng xám tro của Diệp Lãng.
- Ngươi xác định ngươi là chủ nhân của Thái Nhã sao?
- Đúng vậy, là ta! Sao không ai nhận ra bộ dạng của ta?
Diệp Lãng kỳ quái hỏi, cũng lấy ra một cái gương xem.
- Sao toàn là tro bụi thế này, ta kháo, ai dẫm một cước lên mặt ta, dấu chân vẫn còn rõ đây này…
…
Lúc này tất cả mọi người ngẩn ra bởi bọn họ nhìn thấy một chuyện rất thần kỳ, Diệp Lãng có thể một tay cầm gương.
Đương nhiên động tác này không có gì thần kỳ cả, thần kỳ ở chỗ bây giờ Diệp Lãng đang bị trói gô thì sao tay hắn có thể hoạt động tự do, vậy dây thừng cột trên người hắn có nghĩa lý gì?
Quả thật không có ý nghĩa gì cả, nếu hắn muốn thoát ly dây thừng này kỳ thật rất đơn giản, chỉ cẩn hắn thích thì có thể thoải mái làm được!
Rất nhanh Diệp Lãng đã chứng minh cho mọi người biết điểm này!
Sau khi nói xong, toàn thân Diệp Lãng run lên, sau đó tất cả dây thừng liền mạc danh kỳ diệu rớt xuống, rất nhanh khôi phục tự do dưới biểu tình giật mình của mọi người.
Uy uy, ai có thể nói cho ta biết thế này là thế nào, có phải vừa rồi mấy người kia trói không chặt? Hay là bọn họ là nội gián, thả nhân tộc này vào để gây rối?
Lúc này cơ hồ tất cả mọi người đều hoài nghi như vậy bởi vì chuyện này quả thật rất đáng nghi ngờ, ngoài dây thừng trên người Diệp Lãng trói không chặt ra thì không còn cách giải thích nào khác!
Mà kế tiếp bọn họ lại thấy một hình ảnh lại cần giải thích, đó là bọn hắn nhìn thấy một đạo ánh sáng lóe lên, nhân tộc trước mặt mình lại trở lên sạch sẽ, hoàn toàn khác với người vừa rồi.
Biến hóa quá lớn này làm người ta hoài nghi có phải mình hoa mắt không, sao có thể biến hóa lớn như vậy?
Cùng lúc đó bọn họ mới phát hiện hóa ra nhân tộc này là một thiếu niên, một cái thiếu niên thoạt nhìn giống như cả người lẫn vật đều vô hai, lúc này mọi người có một loại cảm giác thiếu niên này dường như sẽ không làm chuyện gì bất lợi với Thái Nhã
Có phải một hồi hiểu lầm không?
Ý, vì sao ta lại nghĩ như vậy, đâu liên quan gì đến ta đâu, hơn nữa người không thể dựa vào tướng mạo, có một số người thoạt nhìn rất thiện lương nhưng bên trong lại rất tàn nhẫn!
- Ta… Ta không biết ngươi… Sao các ngươi lại bắt hắn đến đây, rốt cuộc hắn là ai?
Sau khi nhìn thấy diện mạo Diệp Lãng, Thái Nhã lập tực phủ quyết việc nhận thức Diệp Lãng, thoạt nhìn không giống giả bộ.
Mà lúc này những người khác cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi, hóa ra đúng là không phải, thiếu niên nhân tộc này đúng là không phải loại người như vậy! Ý, sao ta lại thở ra một hơi?
- Hổ Nữ, ta nhớ ngươi quá…
Diệp Lãng không để ý đến những chuyện khác, trực tiếp ôm Thái Nhã vào trong ngực.
!? Ôm vào trong ngực?!
- A!!!
Thái Nhã bắt đầu giãy dụa kêu la, thân hình mảnh mai kia vặn vẹo trong lòng Diệp Lãng, mà càng vặn vẹo lại càng không có khí lực, mặt cũng trở nên càng hồng.
- Ý, ngươi phát sốt à? Ta cho ngươi uống thuốc!
Diệp Lãng lập tức lấy ra một viên thuốc cho vào miệng Thái Nhã.
- Khụ khụ…
Thái Nhã lập tức phun ra, cũng muốn nhổ ra hết những gì trong miệng, nàng sợ thuốc này là một loại độc dược, tối thiểu cũng là một loại thuốc không tốt.
- Ngươi làm sao vậy? Không thích khẩu vị này à, vậy đổi loại khác!
Diệp Lãng lại lấy ra một viên thuốc.
- Không cần! Ta không phát sốt, vì ngươi ôm ta nên ta mới nóng như vậy… Ngươi có thẻ buông ra không…
Thái Nhã đỏ mặt nói.
- Ừ!
Diệp Lãng rất nghe lời buông tay ra, mà khi hắn vừa buông ra, Thái Nhã lập tức trốn sau lưng thiếu nữ Hồ tộc kia, lần này đánh chết nàng cũng không đi ra, cũng sẽ không buông tay.
- Diệp Lãng công tử, người nói Hổ Nữ tên Thái Nhã sao?
Thiếu nữ Hồ tộc đột nhiên nghĩ tới một người, mà hành vi của Diệp Lãng, nàng cảm thấy Diệp Lãng nhận sai người. Nguồn: http://truyenggg.com
- Đúng vậy!
Diệp Lãng gật đầu.
- Tên đầy đủ của nàng là gì?
Thiếu nữ Hồ tộc hỏi.
- Thái Nhã!
Diệp Lãng trả lời.
- Ta biết tên của nàng là Thái Nhã, ta hỏi tên đầy đủ của nàng ấy.
Thiếu nữ Hồ tộc kiên nhẫn nói.
- Nàng gọi là Thái Nhã.
Diệp Lãng nói.