- Không biết! Chỉ biết, Tam công chúa điện hạ đưa bọn Diệp vào cung điện của Tiểu công chúa.
-?? Cung điện của Tiểu công chúa? Chúng định làm gì?
Ngải La hoàng đế không hiểu, trong ấn tượng của hắn, Tiểu công chúa đế quốc rất ít khi được người ta nhắc đến, tựa hồ không tồn tại trên thế giới này.
Tiểu công chúa như vậy, sao chúng lại đến chỗ nó?
- Không biết! Hoàng thượng, người có muốn qua xem không?
- Được! Để ta đi xem sao, vừa hay được gặp tiểu tử thần kì mà chúng ta đáng bàn luận, các ngươi về nghỉ ngơi đi, có chuyện gì ngày mai nói tiếp.
Ngải La hoàng đế đứng dậy, sau khi cho các đại thần lui, hắn cũng khởi giá đi về phía cung điện của Tiểu công chúa.
Các đại thần cũng rất biết điều, biết mình không thể can dự, những chuyện liên quan đến Tiểu công chúa, ở Hoàng cung này, thậm chí cả Ngải La đế quốc, đều là một điều cấm kị. Đọc Truyện Online Tại http://truyenggg.com
Không chỉ rất ít người gặp qua Tiểu công chúa, đến bàn luận còn không được bàn luận!!
- Hoàng thượng giá đáo!
- Hoàng thượng!
- Phụ hoàng!
Rất nhanh, Ngải La hoàng đế có mặt ở cung điện của Tiểu công chúa, nhìn thấy các thiếu nữ đều đang đứng bên ngoài, người quan trọng nhất là Diệp thì không thấy đâu, mặc dù chưa từng gặp qua Diệp, nhưng Ngải La hoàng đế biết Diệp là một nam nhân, tuyệt đối không phải mấy thiếu nữ trước mặt.
- Miễn lễ! Sao các con lại ở đây, không phải nói các con đưa thiếu nên tên Diệp đến sao.
Ngải La hoàng đế nhìn Tam công chúa hỏi.
- Hắn đang ở bên trong!
Tam công chúa trả lời.
- Một mình hắn?
Ngải La hoàng đế hỏi, mặt có chút sầm xuống.
- Ừm!
Tam công chúa gật gật đầu.
- Con để hắn một mình gặp muội muội con?
Ngai La hoàng đế trầm giọng chất vấn, tất cả mọi người đều nghe ra hắn đang không vui.
Tam công chúa đương nhiên biết phụ thân của mình không vui, nàng cũng biết phụ thân của mình đang nghĩ gì, về phần tiểu muội, mọi người đều rất yêu thương nàng, không bao giờ để nàng bị chịu tổn thương, để một người là đơn được tiếp xúc, đổi thành nàng, nàng cũng sẽ không vui.
Tam công chúa lập tức giải thích nói:
- Phụ thân, hắn đang ở trong khám bệnh cho tiểu muội, cha cũng biết tiểu muội không thích có nhiều người bên cạnh, lúc nãy con cũng muốn ở bên cạnh tiểu muội, nhưng tiểu muội hình như không thích nên đuổi con ra ngoài.
Đuổi ra ngoài, sao lại có thể như vậy được, nó không đuổi Diệp ra, sao lại đuổi tỷ tỷ của mình ra, nghe chẳng thông tí nào.
Đợi chút, lúc nãy con gái mình nói đang làm gì? Hắn đãng khám bệnh?
- Con nói cái gì? Con nói Diệp Lãng đó đang ở bên trong khám bệnh cho tiểu muội con? Hắn là bác sĩ sao? Hắn làm được không?
Ngải La hoàng đế lập tức hỏi.
Nếu như đổi thành người khác, Ngải La hoàng đế sẽ mắng họ hồ đồ, sao có thể tuỳ tiện đưa người đến khám bệnh cho Tiểu công chúa, rõ ràng biết căn bệnh này người thường không thể chữa được mà.
Nhưng, trước mắt hắn là con gái thứ ba, hắn hiểu rất rõ nàng, mặc dù nhìn thì có vẻ ham chơi, giống như chẳng quan tâm đến chuyện gì, nhưng lúc hành sự tuyệt đối không hàm hồ, thậm chí còn mạnh hơn tất cả mọi người.
Kì thực, Ngải La hoàng đế sở dĩ đến lúc này vẫn chưa quyết định ai là người thừa kế, chính vì do dự giữa Tam công chúa và Đại hoàng tử, cả hai người hắn đều cảm thấy có ưu thế riêng.
Cho nên, nếu Tam công chúa đã kéo người đến chữa bệnh cho Tiểu công chúa, nhất định phải có lý do của nàng.
- Hắn là bác sĩ, còn là thiên hạ đệ nhất thần y trong truyền thuyết!
Tam công chúa gật đầu, cười cười, chỉ là nụ cười có chút miễn cưỡng, bởi vì nàng vẫn đang lo lắng cho tình hình chẩn trị của Diệp Lãng, không biết hắn có chữa được cho Tiểu công chúa hay không.
- Thiên hạ đệ nhất thần y? Không phải là thần y mơ hồ của Thánh Thành sao, nghe nói hắn rất thần bí, bây giờ vẫn chưa ai biết hắn đang ở đâu? Sao hắn lại đến đây, sao con lại biết là hắn?
Lúc này, các câu hỏi của Ngải La hoàng đế càng nhiều hơn.
- Cái này phải cảm ơn Phi, ở đây chỉ có nàng ấy biết Diệp là thần y mơ hồ, là nàng ấy nói cho chúng con.
Tam công chúa nhìn Phi, còn Phi chỉ gật gật đầu, tỏ ý không cần khách khí.
Ngải La hoàng đế trầm mặc một lúc, sau đó quat sang hỏi Phỉ:
- Phi, ngươi rất thân với Diệp?
- Không thân!
Phi lắc lắc đầu, những lời này là thật, nhưng ở đây chẳng có ai tin.
Là tình huống gì, Ngải La hoàng đế không hiểu.
- Được rồi, là không thân, nhưng chí ít cũng thân hơn chúng ta!
Tam công chúa mỉm cười ý nhị.
- Ờ, đúng là như vậy!
Ngải La hoàng đế nhìn ra ý tứ của Tam công chúa, cũng hiểu lầm luôn giữa Phi và Diệp có chút mập mờ, chỉ là hai người không chịu thừa nhận mà thôi.
- Ngươi có cách nào thuyết phục Diệp để hắn ở lại hiệu lực cho đế quốc ta chúng ta không?
Với câu hỏi này, Phi vẫn chưa kịp nói mình không thể, Tam công chúa đã tiên phong:
- Phụ thân, cha đừng nên có suy nghĩ này, chúng ta chỉ cần duy trì một mối quan hệ tốt đẹp là được, hắn không phải người chúng ta có thể lôi kéo!!
- Không phải là người chúng ta có thể lôi kéo? Vậy thì ai?
Ngải La hoàng đế có chút không vui. Họ là một trong tam đại đế quốc, là những nhân vật đỉnh phong của đại lục.
Tam công chúa lắc lắc đầu, nói:
- Ai cũng không thể! Có một loại người, chẳng ai có thể lôi kéo được hắn, với loại người đó, chỉ cần duy trì một mối quan hệ tốt là được, hoặc không sẽ trở thành kẻ thù.
- Sao lại nói vậy?
Ngải La hoàng đế cảm thấy bên trong ắt có nội tình, đương nhiên, ai cũng có thể nhận ra điều đó.
- Phụ thân, hắn chính là Diệp Lãng - người mà vị nữ hoàng ở Tường Không cũng không thể làm gì được.
Tam công chúa nói, nàng có thể khẳng định, phụ thân nàng vẫn chưa biết chuyện này, nếu như biết, hắn đã không có suy nghĩ kia.
- Là hắn thật sao? Sao lại có thể, hắn chỉ là một Luyện kim thuật sĩ, từ lúc nào biến thành võ giả?
Ngải La hoàng đề ngạc nhiên nói, nêu lên hoài nghi của mình, mọi người đều có chút không hiểu.
- Cái này, ta cũng không biết, Phi, nàng biết không?
Tam công chúa nhìn sang Phi.
- ?? Tại sao lại hỏi ta? Ta cũng không biết hắn biết kiếm thuật, nhưng hắn là một luyện kim thuật sĩ rất mạnh, nghe Diệp Lam Vũ tiểu thư nói, nếu hắn chiến đấu nghiêm túc, tràng diện sẽ rất đáng sợ.
Phi trả lời, nói hết tất cả những gì mình biết cho mọi người, nàng không cảm thấy có gì đáng giấu.
- Luyện kim thuật sĩ chiến đấu? Nói vậy, kiếm pháp của hắn không có đấu khí, nếu như là loại luyện kim thuật sĩ chiến đấu đó, thì cũng có thể giải thích tại sao kiếm pháp của hắn lại kì diệu như vậy.
Bọn Tam công chúa bắt đầu hiểu lầm.
Những lời Phi nói khiến tất cả bọn họ đều hiểu lầm, hiểu lầm kiếm pháp và thân pháp của Diệp Lãng đều là luyện kim thuật chiến đấu, cho nên mới kì diệu như vậy, bởi vì chưa ai được xem qua.
Cũng chính vì nguyên nhân này, mọi người đều cảm thấy nếu Diệp chiến đấu thực sự, uy lực phát huy có lẽ sẽ không lớn được như vậy, bởi vì lúc đó mọi người đều có thể sử dụng đấu khí kĩ, còn hắn thì không.
Đây là một sự hiểu lầm mỹ diệu, khiến Diệp Lãng bớt được rất nhiều rắc rối, cũng bớt được rất nhiều nước bọt để giải thích!!