- Tiểu Phi! Chúng ta đọ kiếm!
Diệp thản nhiên nói, sau đó rút kiếm trong tay, đồng thời cũng bảo Tiểu công chúa đứng xa một chút.
May mà Tiểu công chúa cũng biết nhìn tình huống, rất nghe lời chạy sang một bên.
- Ta lợi hại lắm đấy, ngươi phải cẩn thận!
Phi nói, cũng dứt khoát rút kiếm, nàng kì thực rất muốn có cơ hội dạy cho Diệp bài học, cơ hội như vậy sao nàng có thể bỏ qua.
Chỉ là, nàng lập tức phát hiện, không biết ai đang dạy ai, rõ ràng là bị người ta dạy bảo!!
Lúc này, Phi phát ra một chiêu mặc dù không phải mạnh nhất, nhưng cũng là một chiêu rất mạnh, hoả quang nhất thời tràn khắp viện tử, nhưng chiêu của nàng mới đi được nửa đường, nàng đã phát hiện kiếm của Diệp xuất hiện trong phạm vi thị tuyến của mình, loáng một cái, kiếm chạm vào yết hầu rồi dừng lại, nàng cũng dừng lại.
Nàng biết, lúc này nếu như Diệp không dừng kiếm, mình đã chết!
- Không thể nào!
Phi không tin, bắt đầu phát ra chiêu thức mạnh nhất, phát huy hoàn toàn thực lực của mình, nhưng nàng phát hiện, bất luận thế nào, kiếm của Diệp cũng xuất hiện ở những chỗ yếu hại, lúc nào cũng có thể lấy mạng nàng.
Sao, sao lại có thể như thế được, không lẽ hắn đã là thiên cấp cao thủ?
Còn nữa, kiếm của hắn tại sao có thể công phá kiếm chiêu của ta, lần công kích nào cũng đều nắm được sơ hở của mình?
Phi nhìn Diệp, không dám tin vào mắt mình!
- Kiếm pháp của ta, chỉ có thể dùng hai chữ để giải thích, một là nhanh, hai là ngộ!
Diệp thản nhiên nói,
- Xem kĩ nhé, nàng không cần để tâm đến kiếm chiêu của ta, chỉ cần lĩnh ngộ kiếm ý, nhớ rằng, chiêu thức là chết!
Liền sau đó, Diệp bắt đầu múa kiếm, một loại kiếm vũ không gì sánh được.
Phi ngây người, ban đầu nàng còn bị loại kiếm vũ vừa nhanh vừa mỹ lệ đó làm cho rối trí, nhưng sau đó, nàng nhớ ra lời Diệp, bắt đầu dùng tâm thể ngộ ý cảnh.
Phi đứng im bất động, giống như thiên địa dung hợp với nhau, và nàng hình như đã lĩnh ngộ được một số.
Diệp cảm thấy Phi quả nhiên là một thiên tài, nhanh như vậy mà đã lĩnh ngộ được, khi ánh mắt của hắn quét qua một người, hắn lập tức phát hiện ra một tình huống bất ngờ.
Tiểu công chúa cũng lĩnh ngộ được gì đó, chỉ là Tiểu công chúa đang động, chứ không bất động như Phi, Tiểu công chúa cũng đang vũ động như Diệp, thân thể nhỏ bé động theo quy luật thiên địa.
Hứ, Tiểu công chúa này hình như còn biến thái hơn, xem ra ông trời lấy đi của người ta một thứ gì đó thì sẽ cho họ thứ khác bù lại.
Biết đâu, sau này sẽ xuất hiện một nữ kiếm khách khiến thiên địa cũng phải thất sắc!!
...
Cả đêm đó, Cáp Đức gia chủ chỉ biết thở dài, bởi vì họ đã nhận được thông tin do Đại Tỷ và Hề Nhi mang về, biết Diệp chính là Diệp trong truyền thuyết.
Họ rất hối hận, tại sao lúc đó không đem Hề Nhi hay Đại Tỷ gả cho Diệp, không phải sẽ tốt hơn sao!!
Vốn dĩ, sau khi biết Diệp một mình đánh bại đội đỏ họ đã hối hận, nhân tài như vậy tuyệt đối không phải cá trông hồ, nếu như hắn chịu phục vụ cho Cáp Đức gia tộc, Cáp Đức gia tộc sẽ như hổ thêm cánh.
Vậy mà, mình ban đầu còn có chút coi thường người ta!!
Bây giờ họ lại càng hối hận, họ cảm thấy mình đã để lại cho Diệp một ấn tượng không tốt, nếu như thiết lập quan hệ ốt với Diệp, gia tộc nhà mình có thể lên một tầng cao mới.
Bây giờ, họ có thể khẳng định, sau này Vân Cảnh gia tộc sẽ áp đảo Cáp Đức gia tộc, chỉ vì đại tiểu thư của Vân Cảnh gia tộc có quan hệ khá tốt với Diệp, hơn nữa người ta cũng có ấn tượng không tồi với họ, và sau này cũng sẽ như vậy.
Nguồn truyện: TruyenGGCòn nữa, bệnh của Tiểu công chúa nếu như được chữa khỏi, cái khác không nói, Vân Cảnh gia tộc nhất định được thưởng lớn, bởi vì có mối hệ của Vân Cảnh gia tộc mới kéo được Diệp đến chữa bệnh cho Tiểu công chúa.
Cho dù không có cái này, dựa vào mỗi quan hệ giữa Vân Cảnh đại tiểu thư và Diệp, Hoàng thượng chắc chắn sẽ tốt với Vân Cảnh gia tộc hơn một chút!!
Nghe nói, Diệp còn muốn dạy cho Vân Cảnh gia đại tiểu thư kiếm pháp, người khác có lẽ còn hoài nghi Diệp biết kiếm pháp hay không, nhưng họ thì không hoài nghi, bởi vì Diệp từng thể hiện ngay trong nhà họ.
Vân Cảnh gia đại tiểu thư vốn dĩ đã gần tiếp cận thiên cấp, bây giờ nếu như tiến bộ tinh tiến, vậy thì người khác sao có thể sống nổi!!
Nhưng, may mà Đại Tỷ và Diệp quan hệ cũng không quá tệ, hơn nữa nàng và Hề Nhi đều tiếp xúc qua với đại tiểu thư, có tiềm lực phát triển tình bạn.
Có lẽ vẫn được giải an ủi!!
Ài, vốn dĩ phải là giải độc đắc, nhưng lại bị mình từ bỏ, mà làm gì có tên phá gia chi tử nào lại đóng giả làm người nghèo như ngươi!!
Trải qua bài học này, Cáp Đức gia tộc không còn cảm thấy bình dân vô dụng, tham lam nữa, đối với họ mà nói cũng là một việc tốt, giúp họ được lòng rất nhiều người, và được một số người ủng hộ.
Nhưng vẫn không thể bằng được Vân Cảnh gia tộc!!
...
Ngày thứ hai, Diệp chuẩn bị xuất phát, khi hắn nhìn thấy cỗ xe ngựa mà Ngải La đế quốc chuẩn bị cho hắn, hắn đã suýt ngất xỉu!!
- Hứ! Cần phải dùng cái này sao?
- Cần chứ, cái này là thiết yếu!!
Tam công chúa đứng bên cạnh cười nói.
- Bỏ đi, các ngươi cảm thấy cần thì cần, ta chỉ muốn các ngươi cho ta đến Chu Tước Long Thành trước tháng mười là được!
Diệp đưa Tiểu công chúa lên xe.
- Yêm tâm, khẳng định có thể!!
Tam công chúa nói.
- Phi, nếu như kiếm pháp có gì không hiểu, mấy tháng nữa, nàng có thể đến Diệp Thành tìm ta! Tạm biệt...
Diệp ngồi trên xe ngựa nói với Phi.
- Ta biết! Nhưng ta là thiên tài, có gì không hiểu! Ngươi đi đường cẩn thận...
Phi khó chịu nói, sau đó nhìn cỗ xe chậm rãi rời đi.
Lúc này, bọn Đại Tỷ Hề Nhi cũng đến, nhưng Diệp không nói lời từ biệt với họ!
- Hắn là như vậy đấy, ngày xưa ở Thánh Thành đến một câu từ biệt cũng không nói!
Phi để ý thấy vẻ thất vọng trên mặt Đại Tỷ, cười an ủi.
- Phi, tối qua hắn dạy nàng kiếm pháp gì, ta có thể học không?
Đại Tỷ đột nhiên nói.
Phi bất ngờ hiểu ra, thì ra Đại Tỷ thất vọng là vì cái này, Diệp không dạy nàng kiếm pháp.
- Được chứ, chỉ là kiếm ý mà thôi, không phải kiếm pháp!
Phi cười cười, nàng chẳng có gì phải giấu diếm họ, người khác muốn nàng dạy, nàng sẽ dạy.
...
- Hắc hắc, Long An Kiệt, ta tặng ngươi món quà này, ngươi không được giật mình đấy!!
Sau khi Diệp rời đi, Ngải La hoàng đế cười nói, hắn hình như có chút âm mưu!!
...
- Hắt xì...
Đang nói chuyện với Hoàng thái hậu, Chu Tước hoàng đế đột nhiên hắt xì hơi.
- An Kiệt con sao vậy? Có phải gần đây mệt mỏi lắm không?
Hoàng thái hậu quan tâm hỏi.
- Không sao, chắc là có ai đang nhắc đến con! Lúc nãy con nói đến đâu nhỉ, liền quan đến thọ yến lần này...
- Kì thực thọ yến làm thế nào cũng được, quan trọng nhất là mọi người đến đầy đủ. Có tin tức gì của tên quỷ Diệp không?
Hoàng thái hậu yếu ớt nói.
- Tên tiểu tử đó không biết ở đây, bây giờ biên cảnh vẫn chưa nhận được tin tức nhập cảnh của nó, đã sắp tháng mười rồi, không lẽ nó không định đến?