- Không phải!
- Tốt lắm!
- Là ta cho Tiểu Ngũ giết bọn họ.
...
Chuyện này có gì khác nhau sao?
- Tại sao lại giết bọn họ? Chẳng lẽ vừa rồi bọn họ gây bất lợi cho ngươi?
Long Cát công chúa nhanh chóng khôi phục bình tĩnh, giết thì đã giết, cũng không phải việc gì lớn, chẳng lẽ mình phải bất bình thay bọn họ hay sao?
Nếu như hai người này thật sự gây bất lợi cho Diệp Lãng, cho dù hiện giờ bọn họ còn sống thì Long Cát công chúa cũng sẽ ra tay với họ.
- Ân, vừa rồi ta vạch trần gian tình giữa bọn họ, cho nên bọn họ tức giận, muốn giết ta diệt khẩu, bọn họ thật đần độn, ở đây có nhiều người như vậy, giết ta diệt khẩu cũng vô dụng, chuyện này vẫn sẽ truyền ra ngoài.
Diệp Lãng gật đầu.
Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyenGG
- Gian tình?
Long Cát công chúa có chút không hiểu, tại sao đột nhiên lại nói về chuyện này, chẳng lẽ Tây Môn Khánh này là người thích những người đẹp hết thời?
- Long Cát công chúa, hắn là phát hiện quan hệ giữa Tây Môn và Tâm Ảnh, hắn cảm thấy có gian tình, mà trên thực tế, bọn họ không muốn bị chúng ta biết quan hệ này, quan hệ giữa Tây Môn thế gia và Vạn Hoa Lầu!
Vào lúc này Lãnh Huyết Ngũ bổ sung, nói lại tình huống vừa rồi một lần.
- Nguyên lai là như vậy, hai người này đúng là không may.
Long Cát công chúa đã minh bạch, Diệp Lãng phát hiện quan hệ của hai người này, chỉ đơn thuần cho rằng bọn họ có quan hệ, nhưng không ngờ còn liên quan đến chuyện khác.
Chỉ có điều, Tây Môn và Tâm Ảnh lại không nghĩ vậy, bọn họ cảm thấy Diệp Lãng đã phát hiện quan hệ giữa bọn họ.
Chuyện đến nước này, người của mấy đại thế gia thật sự tinh tường, hi sinh lần này của bọn họ hoàn toàn không có ý nghĩa gì, chẳng những bồi táng tính mạng nhiều người như vậy, mà còn bại lộ át chủ bài của mình.
Chuyện này làm sao bọn họ chịu đựng nổi!
- Tốt, cứ như vậy đi, tiểu hỗn đản đi theo ta, nơi này để cho người khác xử lý đi!
Long Cát công chúa kéo Diệp Lãng rời đi, chuyện này nàng không cần quan tâm nhiều, mà nàng cũng không muốn Diệp Lãng ở lại nơi này, sợ chuyện sẽ có chuyện xảy ra.
Vào lúc này, Diệp Lãng không đồng ý rời đi, bởi vì hắn có chuyện chưa làm xong.
- Đợi một chút, ta còn có chuyện cần giải quyết!
Diệp Lãng nói ra.
???
Long Cát công chúa có chút nghi hoặc, nhìn Diệp Lãng hỏi:
- Ngươi còn chuyện gì? Để người khác xử lý là được.
- Không được, ta muốn tự mình xử lý! Thật đúng lúc, ngươi bảo kỵ sĩ đoàn của ngươi đuổi tất cả người không liên quan đi ra ngoài, nơi này đã là địa bàn của ta, ta không chào đón bọn họ.
Diệp Lãng nói ra.
???
- Địa bàn của ngươi?
Long Cát công chúa không hiểu, nàng không biết Diệp Lãng đã mua nơi này, dù người bán đã chết, nhưng với hắn mà nói đây không phải là việc trọng yếu.
- Tại đã mua nơi này, giá một trăm vạn kim tệ, đúng rồi, bọn họ đã chết, một trăm vạn kim tệ này đưa cho ai?
Đột nhiên lúc này Diệp Lãng mới phát hiện vấn đề này.
- Cái gì? Ngươi mua nơi này!
Long Cát công chúa kinh ngạc, đối với số tiền một trăm vạn kim tệ nàng hoàn toàn không quan tâm, nếu đã hoàn thành, chuyện này đã không trọng yếu.
Mà Vạn Hoa Lầu này cũng rất trọng yếu, ít nhất nàng cũng cảm thấy, một trăm vạn kim tệ vẫn đáng giá.
- Đúng vậy a! Sau khi mua nơi này, ta có thể yên tâm ăn bánh ngọt hoa quế, muốn ăn bao nhiêu thì có bấy nhiêu!
- Ngươi muốn làm thế? Mặc kệ ngươi, ngươi mua nơi này cũng tốt, ta vốn muốn giải quyết nơi này, như vậy cũng tốt.
Long Cát công chúa hưng phấn hôn Diệp Lãng một cái, hôm nay Diệp Lãng đã cho nàng quá nhiều kinh hỉ.
Diệp Lãng hôm nay đã giúp nàng tra xét ra người đứng sau màn của Vạn Hoa Lầu, lại làm cho bộ đội bí mật của Tây Môn thế gia bại lộ, bây giờ lại mua Vạn Hoa Lầu, tiêu diệt cái Vạn Hoa Lầu này, đương nhiên không bằng đem nơi nắm giữ trong tay của mình.
Tiêu diệt Vạn Hoa Lầu, còn có chút phiền toái, mà tiếp thu nơi đây, chẳng những giảm bớt phiền toái, mà còn tăng thêm một phần thực lực!
- Đuổi những người này ra ngoài, tìm cho ra khế ước của nơi này, còn nữa, đem số tiền này cho...
Diệp Lãng nói xong, cũng chuẩn bị lấy ra một trăm vạn kim phiếu kia.
- Để ta xử lý chuyện này, còn tiền thì ngươi cứ yên tâm, ta sẽ đưa giúp người, nhưng bọn họ dám thu hay không, không liên quan đến ta.
Long Cát công chúa cầm lấy kim phiếu, vừa cười vừa nói.
Nàng biết rõ, nếu như để Diệp Lãng cầm đi xử lý, một trăm vạn này sẽ không còn, mà nếu mình cầm đi, chẳng những nó còn, mà còn cầm về một số tiền bồi thường không nhỏ.
Bọn họ vây quanh Diệp Lãng, thậm chí muốn giết Diệp Lãng, nhưng vấn đề này mấy đại thế gia phải bồi thường tổn thất, bằng không, chuyện này tuyệt đối không dễ giải quyết như vậy.
Mà chắc chắn người của mấy đại thế gia cũng hiểu chuyện này nên làm thế nào, bọn họ nhất định sẽ thương lượng tốt với nhau và cắt thịt bồi thường, chuyện lần này phải cắt thịt để dẹp yên, bằng không thì, hậu quả rất lớn, đây là chuyện mà bọn họ không muốn nhìn thấy nhất.
Chuyện này thật thú vị, tên tiểu hỗn đản này đúng là phúc tinh, chẳng những giải quyết chuyện này, còn đoạt lấy quyền chủ động, hiện tại mình muốn xem bọn họ sẽ làm như thế nào.
- Ah, vậy thì đi, ngươi nhanh lên! Đuổi hết những người này đi, còn nữa, không cho người nào đi vào!
Diệp Lãng thúc giục.
- Đi ra ngoài ngay lập tức!
Đối với thỉnh cầu của Diệp Lãng, Long Cát công chúa đương nhiên gật đầu, nếu là người khác thúc giục nàng, nàng chắc chắn sẽ đá bay người đó, nàng làm việc trước nay đều có trật tự rõ ràng, không cần người khác thúc giục.
- Tiểu Ngũ, ngươi hỗ trợ bọn họ tìm khế ước, chuyện này ngươi lành nghề hơn bọn họ!
Diệp Lãng nhìn Lãnh Huyết Ngũ nói, muốn tìm khế ước, người bình thường chắc chắn là không được, bởi vì đây là vật quan trọng, nhất định phải cất giấu cẩn thận, không để cho người khác phát hiện.
Nhưng mà, đối với Lãnh Huyết Tổ mà nói, chuyện này không phải là vấn đề, bọn họ là chuyên nghiệp!
- Được, chúng ta lập tức đi ngay!
Lãnh Huyết Ngũ gật đầu, sau đó biến mất, nàng đã cùng thành viên của Lãnh Huyết Tổ đi làm việc, tìm kiếm khế ước của nơi này.
- Phi Yên, dẫn người ở đây tập trung tại nơi này, còn nữa, cho bọn họ làm một bàn bánh ngọt hoa quế cho ta.
Diệp Lãng nhìn Liễu Phi Yên nói ra, hắn đã mua nơi này, tự nhiên phải xử lý người ở đây.
- Biết rồi, lão bản!
Liễu Phi Yên gật đầu, nàng hiểu Diệp Lãng muốn gì, lúc trước nàng đã từng trải qua.
Nhìn xem tất cả mọi người đang làm công việc của mình, tiểu công chúa cũng duỗi bàn tay nhỏ bé ra, kéo kéo góc áo của Diệp Lãng, giống như muốn nhắc nhở Diệp Lãng về sự tồn tại của nàng.