Luyện Kim Cuồng Triều

Chương 712


- Là bị buộc tạo phản, hay là sớm đã có âm mưu mưu phản từ lâu? Nhìn các ngươi nhiều người như vậy, chúng ta cũng không thể tưởng được lại nhiều như vậy, các ngươi thẩm thấu rất sâu a.

Lúc này Long Cát công chúa nỏi rất lạnh nhạt, vừa liếc mắt nhìn qua, liền biết nàng không có việc gì.

Cái gọi là người của tam đại thế gia, cũng không phải đều là người của tam đại thế gia, còn có người trong triều đình, những người này ẩn núp quá sâu, nhưng vào lúc này, toàn bộ đã bại lộ.

- Đây chỉ là đề phòng lúc chuyện chưa xảy ra, nếu các ngươi không đối phó chúng ta, chúng ta cũng không muốn tạo phản!

Người Tây Môn gia nói ra.

- Ta thấy kế hoạch của các ngươi cũng không phải là nhất thời, sự kiện Vạn Hoa Lầu mới xảy ra bao lâu chứ?

Long Cát công chúa nói đầy khinh thường.

- Bởi vì chúng ta biết rõ các ngươi cố tình đối phó chúng ta. Hừ, Vạn Hoa Lầu, ta muốn giết tiểu tử kia... Vì cái gì, vì cái gì hắn lại không có việc gì?

Thời điểm người của Tây Môn thế gia nhớ tới muốn giết Diệp Lãng, lại phát hiện, vào lúc này Diệp Lãng vẫn đang ăn những thức đặc sản có độc kia, còn ăn với vẻ nó rất ngon.

Mà hình như hắn còn chưa phát hiện ra tình huống hiện tại.

...

Tất cả mọi người trầm mặc.

- Chẳng lẽ hắn không trúng độc? Không có khả năng, đồ ăn của hắn có độc, trước đó chúng ta đã ăn giải dược nên mới không có việc gì!

Vô Kỵ vương tử lắc đầu.

- Tại sao ngươi lại không có việc gì, chẳng lẽ ngươi có giải dược?

- Cái gì? Cái gì độc dược? Có sao? Nếu có thì chắc độc dược của ngươi quá kém.

Diệp Lãng trả lời rất vô tình.

- Quá kém? Sau khi ăn xong độc dược của ta, trong mười phút hẳn phải chết không thể nghi ngờ, là thiên hạ kịch độc, làm sao có thể quá kém.

Vô Kỵ vương tử lắc đầu.

- Hẳn phải chết không thể nghi ngờ? Ah, tỷ tỷ, các ngươi đều không chết sao? Có muốn ăn chút giải dược hay không?

Diệp Lãng lập tức nhìn Diệp Lam Vũ hô lên.

- Yên tâm, sẽ không chết! Tiểu hỗn đản, ngươi đã biết quan tâm đến tỷ tỷ của ngươi thôi sao, thế còn ta?

Lúc này Long Cát công chúa còn nói đến chuyện này.

- Ngươi cần sao? Mấy ngày trước ngươi đã tới tìm ta để lấy rất nhiều giải dược, nói cái gì sau khi trúng độc phải duy trì một chút mới bắt đầu giải, chẳng lẽ, ngươi sớm đã biết sẽ có chuyện này sẽ xảy ra?

Diệp Lãng nhìn Long Cát công chúa hỏi.

- Cái gì?

Vào lúc này, người giật mình nhất không ai ngoài Vô Kỵ vương tử và người của tam đại thế gia, bọn họ nghe xong những lời này của Diệp Lãng, liền nghĩ đến một chuyện đáng sợ, đó là trong kế hoạch của mình đã bị người khác tính kế!

Đường Lang bộ thiền Hoàng Tước tại hậu! (Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ núp đằng sau)

- Đúng thế, ta còn muốn hỏi thêm một chút tin tức nữa, nhưng tên tiểu hỗn đản nhà ngươi, đã quấy rối mưu kế của ta!

Lúc này, đột nhiên Long Cát công chúa khôi phục bình thường, sau đó đứng lên, một chút dấu hiệu trúng độc cũng không có.

Rất nhanh, những người khác cũng giống như vậy, dấu hiệu trúng độc đã mất hết, trong đó có cả hoàng đế và hoàng thái hậu.

Biến hóa này, làm cho Vô Kỵ vương tử và người của tam đại thế gia đổ mồ hôi lạnh, bọn họ biết rõ, hôm nay mình xong rồi, không nghĩ tới mình tính kế người ta, ngược lại đã bị người ta dùng một mẻ lưới hốt gọn.

- Hừ! Đúng là tiểu nhi vô tri, ngươi cho rằng một đế quốc sẽ bị mưu kế đơn giản của ngươi triệt hạ sao? Còn nữa, muội muội, sao ngươi lại ngây thơ như vậy, đầu óc của ngươi trừ ngạo mạn ra, còn có cái gì khác không?

Hoàng đế đứng lên, phát ra một cổ khí thế, cổ khí thế này không ai có thể ngăn cản nổi.

- Các ngươi cũng đã, vậy tại sao không ngăn cản, còn không bắt chúng ta từ sớm đi!

Miệng của Long An Hi lúc này đã mở ra rất lớn.

- Nếu như làm cho các ngươi cảm thấy thành công, thì làm thế nào bắt được tất cả các ngươi chứ, chẳng qua hiện tại chỉ diễn một tuồng kịch mà thôi, cũng không tốn nhiều công phu, có thể xem đây là một tiết mục làm tăng thêm hưng phấn đi.

Hoàng đế nói rất lãnh đạm.

- Từ khi vừa bắt đầu, chúng ta đã phát giác ra kế hoạch của các ngươi, nhưng vừa vặn có tiểu hỗn đản này ở đây, cho nên chúng ta nhờ hắn chế tác một ít thuốc giải độc, làm cho các ngươi hiểu lầm chúng ta trúng độc.

Long Cát công chúa vừa cười vừa nói, sau đó gõ đầu Diệp Lãng, hôn hắn một cái.

- Tại sao lại hôn ta, đừng có ở trước mặt nhiều người như vậy mà hôn ta, ngươi còn phải lập gia đình nữa đấy!

Diệp Lãng lau lau nơi bị hôn. Nguồn truyện: TruyenGG

- Bốp!

Long Cát công chúa gõ đầu Diệp Lãng một cái, hắn dám nói móc nàng.

- A...

- Không có khả năng, điều này sao có thể, không có người nào làm được, tại sao hắn có thể làm được?

Vô Kỵ vương tử nhìn Diệp Lãng, sau đó lắc đầu không tin.

- Trước kia ta đã nói với các ngươi, hắn là người mà các ngươi không thể so sánh được!

Hoàng đế nói ra.

- Diệp Lãng, lần này ngươi lại lập công, muốn cái gì, có thể nói thẳng.

Vào lúc này, hoàng đế đã có cảm giác thất vọng một cách triệt để, mà có lẽ phải nói là hắn đã thất vọng từ sớm, nhưng hiện tại mới chính thức minh bạch.

- Muốn cái gì? Đúng rồi, ta còn thiếu vài thứ, qua vài ngày nữa ta muốn vào quốc khố tìm kiếm, ngài thấy có được hay không.

Diệp Lãng nói không chút khách khí.

Quốc khố của Chu Tước đế quốc, nhất định sẽ có một ít thứ tốt, tích lũy nhiều năm như vậy, chuyện này ai cũng biết, nhưng muốn tiến vào cái quốc khố này, không phải người bình thường có thể đi vào, mà dù là người không bình thường cũng không thể muốn đi vào là có thể đi vào được.

Diệp Lãng nói dứt khoát muốn đi vào, có thể nói hắn rất không khách khí, phi thường không khách khí!

...

- Tiểu tử, đúng là không khách khí mà, tính toán, tựu cho ngươi đi tuyển, chỉ cần không quá mức phận, ngươi muốn cái gì cũng có thể!

Hoàng đế lắc đầu, hắn cũng bất đắc dĩ, dù sao Diệp Lãng đã lập được công, mà chính hắn cũng đã nói.

Đồng thời, trước kia Diệp Lãng trợ giúp hắn cũng chưa từng đòi hỏi hắn cái gì, cho nên, hiện tại hắn muốn thứ gì cũng phải cho.

- Hừ! Các ngươi cho rằng như vậy là xong sao? Ta cho các ngươi biết, chuyện vẫn chưa xong đâu!

Vào lúc này phụ thân của Tây Môn Khánh nói ra, nhìn hoàng đế và Diệp Lãng nói chuyện rất nhàn nhã, làm cho hắn rất ngứa răng.

Biền bộ dạng của hắn như vậy, hình như vấn đề này vẫn còn hậu chiêu, chẳng lẽ...

- Ta nói cho các ngươi biết, chúng ta đã sớm tính đến chuyện lần này thất bại, cho nên, chúng ta đã sớm làm ra chuẩn bị, chúng ta muốn đồng quy vu tận với các ngươi! Đến lúc đó người của chúng ta ở bên ngoài sẽ tiến hành kế hoạch, ha ha...

Bình Luận (0)
Comment