Ly Hôn Đi Thật Sự Tưởng Tôi Là Con Cóc Ghẻ À

Chương 110

“Ừ, đúng vậy.”

Chu Tiểu Nhược lấy giấy bút từ trong ngăn kéo ra, vừa lẩm bẩm vừa viết những chữ này lên giấy. Sau khi suy nghĩ một lúc lâu, cô ấy đột nhiên đập bàn nói: “Tớ hiểu rồi! Cậu xem này, những chữ đằng sau chữ “vương” đều là nhiều hơn một nét, hoặc là thiếu mất một nét.

Triệu Nhã Nam chớp mắt hỏi: “Vì vậy?”

Chu Tiểu Nhược nói: “Không có gì, không phải là tìm quy luật à?”

Triệu Nhã Nam không nói nên lời.

Hai người mắt to trừng mắt nhỏ một lúc, Chu Tiểu Nhược bĩu môi nói: “Cậu coi tớ là Bồ Tát sống, cho rằng tớ có thể chữa bệnh từ xa à? Nếu thật sự muốn làm rõ thì đưa người ta tới đây đi, cùng lắm thì tớ nể mặt cậu, khám lần đầu không lấy tiền của người đó.”


Triệu Nhã Nam mím môi, còn chưa lên tiếng, Wechat chợt có tin nhắn, là Sở Vũ Hiên: Anh nghe lời em đi khám bác sĩ tâm lý.

Điện thoại di động đặt trên bàn, tin nhắn này bị Chu Tiểu Nhược nhìn thấy.

“Mẹ kiếp! Người cậu nói là đàn ông chó má nhà cậu à?” Chu Tiểu Nhược nhảy bật dậy khỏi ghế, đôi mặt trợn tròn, vô cùng ngạc nhiên: “Ông tơ bà nguyệt bị mù à, sao lại ghép hai người bị bệnh thần kinh với nhau chứ?”

Triệu Nhã Nam lườm cô ấy một cái, hiếm khi trả lời “ừ” với Sở Vũ Hiên, rồi nói: “Cậu mới bị bệnh thần kinh đấy, được rồi, đừng quan tâm đến anh ấy nữa, bắt đầu chữa trị đi”

Chu Tiểu Nhược chấn động hai phút đồng hồ, mới bình tĩnh lại.

“Nam Nam, chuẩn bị xong chưa, thả lỏng, tớ bắt đầu đây.

Triệu Nhã Nam nằm trên ghế nhắm mắt lại, khẽ đáp: “Ừ”

Năm phút trước, Sở Vũ Hiên lại tỉnh dậy khỏi ác mộng, vẻ mặt vô cùng đau khổ, mồ hôi đầm đìa.

Sau khi hít thở mấy hơi, điện thoại trên tủ ở đầu giường đột nhiên vang lên.

“Sếp Sở, sao hôm nay anh lại không đến vậy? Người ta nhớ anh lắm! Tối nay anh có rảnh không? Nể mặt uống một ly nhé?”


Là một blogger nổi tiếng trong căn cứ đào tạo KOL.

Từ sau khi Triệu Nhã Nam tát vào mặt Hạ Trúc, truyền thông Thanh Nhã từ trên xuống dưới đều biết mối quan hệ giữa anh và Triệu Nhã Nam. Nhất là những người đại diện, đã nhiều lần ra lệnh cho các nghệ sĩ của mình, thậm chí còn đưa ra những lời cảnh báo nghiêm khắc rằng sau này không được đi chơi với sếp Sở, trừ khi họ không muốn làm việc ở Thanh Nhã nữa.

Bởi vậy, những nữ minh tinh lúc trước còn mơ tưởng được gả vào nhà quyền quý đều vỡ mộng, đành phải bất đắc dĩ xóa thông tin liên lạc của Sở Vũ Hiên, không ai không oán thầm trong lòng “đã sinh ra Triệu sao còn sinh ra tôi?”

Nhưng cho dù là vậy, Sở Vũ Hiên vẫn không được yên tĩnh, những người nổi tiếng trên mạng do anh thu nạp hầu như không biết mối quan hệ giữa anh và Triệu Nhã Nam, cho dù có biết thì có khi họ cũng không sợ hãi, dù sao thì căn cứ đào tạo KOL cũng do anh nắm quyền, Triệu Nhã Nam không thể xen vào.

Lúc này, đầu óc của Sở Vũ Hiên rất hỗn loạn, theo bản năng muốn từ chối. Đột nhiên anh nhớ đến lời lúc sáng Sở Trì Khanh nói với mình, sau khi khó chịu cau mày, anh lại mỉm cười đồng ý,

Sau khi đuổi nữ nhân vật nổi tiếng trên mạng, Sở Vũ Hiên đang chuẩn bị đi tắm, vừa hay lão Nhị gửi tin nhắn đến.

“Triệu Nhã Nam đang ở trong một phòng khám tâm lý tư nhân tên là “Ôn Cách Nhĩ”. Tôi đã điều tra một chút, cô ấy thường xuyên đến đó, bác sĩ của phòng khám này là bạn học của cô ấy, tên là Chu Tiểu Nhược, có quan hệ rất tốt với cô ấy.”


Dường như Sở Vũ Hiên đã đoán được từ lâu: Cô có vấn đề về tâm lý?

Lão Nhị: Không điều tra được, hay là anh bảo lão Ngũ cài máy nghe lén? Cái này dễ.

Sở Vũ Hiên không nói nên lời: Có những thủ đoạn không được dùng một cách tùy tiện... Gửi địa chỉ cho tôi.

Lão Nhị là một người thành thật, anh ta không chỉ gửi địa chỉ phòng khám, số nhà mà còn gửi cả số điện thoại của Chu Tiểu Nhược.

Sau khi thoát khỏi khung trò chuyện, Sở Vũ Hiên nhếch miệng cười gượng, lẩm bẩm: “Hai người bị bệnh tâm lý, còn yêu đương thế nào chứ? Ha ha ha ha..."

Sau đó, Sở Vũ Hiên gửi tin nhắn Wechat cho Triệu Nhã Nam: Anh nghe lời em, đi khám bác sĩ tâm lý.

Bình Luận (0)
Comment