Lưu Đại Hổ bắt đầu tiếp tục nấu nước, pha trà, đem đến cho phụ thân của mình, dùng lại phần bột khô còn thừa lại, nấu món cháo loãng, hai phụ thân con tiếp tục ăn như thế. ͏ ͏ ͏ ͏
Bách Lý Hương Lan dường như vừa đang định đi bắt cá, ͏ ͏ ͏ ͏
Tạo kiếm sư giơ hai tay, kêu lên. ͏ ͏ ͏ ͏
Bách Lý Hương Lan không bắt nữa. ͏ ͏ ͏ ͏
Cả ngày hôm đó, bờ bên kia ngoại trừ uống nước ra, cũng không ăn thêm gì. ͏ ͏ ͏ ͏
Lại một đêm nữa trôi qua, ͏ ͏ ͏ ͏
Sáng sớm, ͏ ͏ ͏ ͏
Lưu Đại Hổ tiếp tục pha trà cho phụ thân, lần này, sau khi bỏ lá trà vào, còn cho thêm phần đường đỏ còn lại vào. ͏ ͏ ͏ ͏
Hai người ngươi một ngụm ta một ngụm, uống hết trà đường chần. ͏ ͏ ͏ ͏
Bờ bên kia, ͏ ͏ ͏ ͏
Bách Lý Kiếm ngồi thảnh thơi, ͏ ͏ ͏ ͏
Tạo kiếm sư thì nằm nghiêng, mở to mắt, như ngủ như không. ͏ ͏ ͏ ͏
Lưu Đại Hổ không hiểu, bọn họ rõ ràng rất mạnh, tại sao lại có dáng vẻ thế này, hắn cũng không hỏi phụ thân của mình. ͏ ͏ ͏ ͏
Đợi đến giữa trưa, ͏ ͏ ͏ ͏
Bờ bên kia xuất hiện một nhóm người khoảng bảy tám người, trên người mặc quần áo Ngân Giáp Vệ. ͏ ͏ ͏ ͏
Đám người này xuất hiện, mang đến đồ ăn cho bờ bên kia ngoại trừ cá nướng ra còn có, ví dụ như, bánh bao chay. ͏ ͏ ͏ ͏
Dường như là được nhận lệnh, ͏ ͏ ͏ ͏
Bách Lý Hương Lan quăng một cái túi tới, Lưu Đại Hổ tiến lên, mở ra, bên trong được đựng tám cái bánh bao. ͏ ͏ ͏ ͏
- Phụ thân? ͏ ͏ ͏ ͏
- Ăn. ͏ ͏ ͏ ͏
Kiếm Thánh cầm lấy một cái bánh bao, trực tiếp cắn một cái. ͏ ͏ ͏ ͏
- Phụ thân, lỡ như... ͏ ͏ ͏ ͏
Đi theo bên người Vương gia đã lâu, về mặt ăn uống, tất nhiên sẽ học được cách cẩn thận hơn. ͏ ͏ ͏ ͏
Kiếm Thánh lắc đầu, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bờ bên kia sợ chết là sợ chết, nhưng không đến mức. ͏ ͏ ͏ ͏
Không phải là do Kiếm Thánh ‘lòng dạ đàn bà’ hay là ‘dễ tin người’, mà là thật sự không cần thiết phải thế. ͏ ͏ ͏ ͏
Còn nữa, Trịnh Phàm lại không có ở đây. ͏ ͏ ͏ ͏
Không phải nói có Trịnh Phàm ở đây, mọi người sẽ không dám ăn bánh bao, mà là nếu hắn có ở đây, đống bánh bao chắc là sẽ bị đầu độc thật. ͏ ͏ ͏ ͏
Không ở trong vòng, chuyện làm ra, cũng không phải cố kỵ gì. ͏ ͏ ͏ ͏
Vậy đại khái, chính là mối quan hệ đồng đạo thuần túy. ͏ ͏ ͏ ͏
Lưu Đại Hổ cũng cầm một cái bánh bao, cắn một cái, bụng đói đã lâu, khi nhấm nháp một miệng bánh bao chay vừa vui vẻ, lại hạnh phúc đủ khiến người ta phải chảy nước mắt. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng Lưu Đại Hổ vừa ăn vừa nói lầm bầm. ͏ ͏ ͏ ͏
- Bánh bao này nhỏ như thế, lại còn không có nhân bánh, ta muốn ăn bánh bao nhân thịt củ cải bào sợi. ͏ ͏ ͏ ͏
Bánh bao Tấn Đông, gần như dưới sự cố chấp kiên trì của Bình Tây Vương phủ, đã phát triển thành một loại đặc sắc. ͏ ͏ ͏ ͏
Rõ ràng là thói quen gọi theo cách ở quê nhà Trịnh Phàm kiếp trước, nhưng ở nơi này, lại trở thành một loại tự hào về văn hóa. ͏ ͏ ͏ ͏
Không chỉ là bánh bao chay mà còn có nhân bánh bên trong, nhân còn có thịt băm, đến đây, chỗ chúng ta cũng chỉ có thể gọi bánh bao! ͏ ͏ ͏ ͏
Hai phụ thân con một người ăn hai cái, phần còn lại, để dành. ͏ ͏ ͏ ͏
Lưu Đại Hổ đi múc thêm nước, đem về cho phụ thân rửa tay. ͏ ͏ ͏ ͏
Bờ bên kia, ͏ ͏ ͏ ͏
Tạo kiếm sư hô lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngu huynh, ngươi đi đi! ͏ ͏ ͏ ͏
Mấy ngày trước sau khi quyết đấu, Kiếm Thánh bảo bọn họ cút, bọn họ cũng không cút. ͏ ͏ ͏ ͏
Hôm nay, Tạo Kiếm Sư bảo Kiếm Thánh đi, Kiếm Thánh cũng thế, không hề đáp lại, cũng không chịu đi. ͏ ͏ ͏ ͏
Sau một lúc, Tạo Kiếm Sư lại hô nữa: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngu huynh, không phải thế đâu, ngươi xứng với vị trí kia, thật. ͏ ͏ ͏ ͏
Kiếm Thánh nói với Lưu Đại Hổ: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ăn bánh bao của người ta, thì nên làm thế nào? ͏ ͏ ͏ ͏
Lưu Đại Hổ gật đầu, đứng dậy, đi đến bờ sông đối diện với phía bờ bên kia hô: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đa tạ bánh bao của hai vị thúc thúc. ͏ ͏ ͏ ͏
Tạo kiếm sư thở dài, lại ngồi trở về. ͏ ͏ ͏ ͏
Đến lúc mặt trời lặn, bờ bên kia lại xuất hiện mười mấy Ngân Giáp Vệ, đến đêm, bờ bên kia lại có thêm mấy đống lửa. ͏ ͏ ͏ ͏
Lưu Đại Hổ cũng nhóm lửa lên, nướng phần màn thầu còn lại, hai người tiếp tục chia nhau ăn. ͏ ͏ ͏ ͏
Cả đêm này, lại trôi qua. ͏ ͏ ͏ ͏
Vào lúc sáng sớm, Lưu Đại Hổ bị tiếng vó ngựa ở phía đối diện làm giật mình tỉnh giấc, hắn mở mắt ra, ngồi dậy, nhìn thấy phía đối diện lại có chừng trăm người tới, đều mặc quần áo Ngân Giáp Vệ. ͏ ͏ ͏ ͏
Thật ra, Ngân Giáp Vệ vốn là một trong thập nhị vệ ở Thượng Kinh, là tên của đội quân. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng sau này lại bị thiên tử hợp nhất thành thân quân, lập nên Phiên Tử. ͏ ͏ ͏ ͏
Trên bản chất, bọn họ vẫn là một nhánh đội quân như cũ. ͏ ͏ ͏ ͏
Lưu Đại Hổ bắt đầu múc nước, đun nước, nhưng không còn lá trà. ͏ ͏ ͏ ͏
Kiếm Thánh nhận lấy túi nước, hớp ngụm nhỏ nước nóng vào miệng, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Có phải là cảm thấy, rất vô nghĩa không? ͏ ͏ ͏ ͏
- Hả? ͏ ͏ ͏ ͏
Lưu Đại Hổ cảm thấy không hiểu lắm. ͏ ͏ ͏ ͏
- Phụ thân, sao vậy? ͏ ͏ ͏ ͏
- Phụ thân hỏi ngươi, có phải cảm thấy rất vô nghĩa hay không. ͏ ͏ ͏ ͏
- Tại sao tự dưng phụ thân lại hỏi hài nhi chuyện này? ͏ ͏ ͏ ͏
- Bởi vì phụ thân muốn biết. ͏ ͏ ͏ ͏
Kiếm Thành dừng lại một chút rồi bổ sung thêm: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bởi vì chính phụ thân, bỗng nhiên cũng cảm thấy vô nghĩa. ͏ ͏ ͏ ͏
- Phụ thân, hài nhi vốn cho là, có thể chứng kiến đại chiến kinh điển giữa phụ thân và hai vị thúc thúc kia. ͏ ͏ ͏ ͏