Ma Lâm Thiên Hạ (Bản Dịch)

Chương 2427 - Chương 2427. Có Gì Không Dám

Chương 2427. Có Gì Không Dám
Chương 2427. Có Gì Không Dám

Thực ra, tin tức Kinh Thành bị phá đã đến đây từ lâu, đây là do Mật Điệp Tư truyền về, nhanh hơn gấp nhiều lần so với tấu chương quân báo. ͏ ͏ ͏ ͏

Bởi vì quân báo, phải báo theo từng cấp, còn phải trải qua tầng tầng kiểm nghiệm, ͏ ͏ ͏ ͏

Hơn nữa, chỉ sợ Bình Tây Vương đang đánh trận ở tiền tuyến, cũng không có thời gian nghĩ đến việc phái người đưa tin đại thắng long trời lở đất này về Yến Kinh báo cáo. ͏ ͏ ͏ ͏

Dù sao hắn cũng không còn là Trịnh giáo úy chưa trải qua việc đời trước đây nữa, đại thắng vẫn là đại thắng, cũng không chạy đi đâu được, cố ý báo tin thắng trận cũng chỉ làm mất thân phận mình mà thôi. ͏ ͏ ͏ ͏

Mà lúc ấy bản thân Bình Tây Vương còn đang phải chạy trốn, làm gì còn tâm tư suy nghĩ chuyện này. ͏ ͏ ͏ ͏

Tình báo của Mật Điệp Tư, là nhanh chóng nhất, nhưng nó cũng không chính xác lắm, lúc Hoàng đế vẫn còn là Hoàng tử, cũng đã từng làm mấy chuyện mượn danh nghĩa của Mật Điệp Tư để truyền về một số tin tức có lợi cho mình rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Mà tin tức này, lại… khoa trương đến vậy. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng hết lần này đến lần khác, cái tin tức khoa trương này, lại kết hợp với thân phận của người trong cuộc. ͏ ͏ ͏ ͏

Hoàng đế, ͏ ͏ ͏ ͏

Sau khi xem xong tin tình báo lập tức chắc chắn, ͏ ͏ ͏ ͏

- Tên Trịnh Phàm kia, ͏ ͏ ͏ ͏

Thực sự công phá được Kinh Thành rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

Vì vậy, ͏ ͏ ͏ ͏

Khi Hoàng đế đi gặp Niên Nghiêu, trong lòng hắn đã biết được tin tức đại thắng, nhưng vẫn kìm nén tâm trạng, cố gắng không để lộ ra ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏

Đối mặt với câu hỏi của Ngụy Trung Hà, ͏ ͏ ͏ ͏

Hoàng đế cười cười, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Khi ngươi gặp phải chuyện gì vui mừng thì phải tìm người để đắc chí, lúc đó ngươi sẽ càng vui hơn. Lúc đắc chí lại phải giả bộ như bản thân không biết, vậy thì càng vui hơn nữa. ͏ ͏ ͏ ͏

Trẫm nghĩ tới nghĩ lui, lúc này muốn tìm một người như thế thì chỉ có mỗi hắn mà thôi. ͏ ͏ ͏ ͏

- Bệ hạ, bên phía nội các có đến hỏi, tin tức thành Thượng Kinh bị công phá có cần thông báo đến trong ngoài kinh thành để dân chúng cùng ăn mừng không? ͏ ͏ ͏ ͏

- Còn không biết họ Trịnh kia có thể bình an trở về hay không, trước tiên cứ giấu tin tức này đã. ͏ ͏ ͏ ͏

- Nô tài đã hiểu. ͏ ͏ ͏ ͏

- Nếu họ Trịnh kia xảy ra chuyện gì, cho dù thành Thượng Kinh có bị công phá mười lần, trẫm, vẫn cảm thấy bản thân mình đã lỗ lớn. ͏ ͏ ͏ ͏

- Bệ hạ yên tâm, Bình Tây Vương gia cát nhân tự có thiên tướng, nô tài cho rằng, Vương gia sẽ gặp dữ hóa lành. ͏ ͏ ͏ ͏

- Trẫm cũng cảm thấy hắn sẽ không chết, trên đời này, dường như không có kẻ nào có thể giết chết hắn. ͏ ͏ ͏ ͏

Ngụy Trung Hà ngậm miệng, trong lời này của Hoàng đế, đã bao gồm cả bản thân mình. ͏ ͏ ͏ ͏

Ý trong lời nói này chính là, ngay cả Hoàng đế, cũng không làm được chuyện này. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn không biết Hoàng đế có nghĩ như vậy hay không, nhưng thân là nô tài bên người Hoàng đế, lời này, hắn không thể tiếp. ͏ ͏ ͏ ͏

Đáng tiếc, nếu lúc này quốc lực của Đại Yến chúng ta vẫn còn, kết hợp với việc thành Thượng Kinh bị phá, lúc người Càn đang hỗn loạn, đại quân nổi dậy, đánh dẹp dân phu, lại dẫn đến một cuộc quốc chiến. ͏ ͏ ͏ ͏

- Toàn bộ phía Bắc sông Càn, cũng sẽ bị Đại Yến ta, nuốt trọn! ͏ ͏ ͏ ͏

Ài, ͏ ͏ ͏ ͏

Thật là đáng tiếc. ͏ ͏ ͏ ͏

Hoàng đế rất buồn phiền, bởi vì trong nước, thực sự không còn lương thực dư thừa nữa. ͏ ͏ ͏ ͏

Khi phụ hoàng hắn còn tại vị, vì phải đánh giặc, hắn đã nhổ tận gốc những cái gai nội loạn kia từ sớm, mà các thế gia chính là mục tiêu bị nhắm tới. ͏ ͏ ͏ ͏

Đến khi hắn kế vị, vẫn luôn ăn uống tiết kiệm trong thời gian dài, thế nhưng hết lần này đến lần khác, Càn Sở vẫn không an phận, ͏ ͏ ͏ ͏

Hoàng đế muốn giết dê béo, nhưng răng của phụ hoàng hắn quá tốt, không để lại tên nào cho hắn khai đao cả. ͏ ͏ ͏ ͏

- Bệ hạ, Càn quốc là giang sơn màu mỡ, ngày sau tất nhiên sẽ trở thành lãnh thổ của Đại Yến ta, hiện tại, chẳng qua chúng ta để cho người Càn, thay Đại Yến ta trông coi thêm vài năm mà thôi. ͏ ͏ ͏ ͏

- Trẫm cũng cho là như vậy, hiện tại, phải đợi được tin tức bình an của họ Trịnh kia, chỉ cần hắn bình an trở về, bố trí ở phía Đông Tấn một chút, Sở quốc sẽ loạn lạc không dậy nổi. ͏ ͏ ͏ ͏

Trải qua trận chiến lần này, người Càn cũng đã bị chia cắt rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Ngụy Trung Hà phối hợp rụt rụt người lại. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ha ha, sau khi Càn Sở an phận, trẫm, có thể để cho bách tính tu sinh dưỡng tức mấy năm, ͏ ͏ ͏ ͏

Chỉ có điều, Ngụy Trung Hà, ngươi nói xem, rốt cuộc Niên Nghiêu chỉ đùa một chút, chọc cho trẫm vui vẻ hay là hắn thật sự đoán được rồi? ͏ ͏ ͏ ͏

- Bẩm bệ hạ, mặc dù Niên Nghiêu bị Bình Tây Vương gia bắt được, nhưng hắn cũng đã từng giao thủ với hai vị Vương gia của Đại Yến ta, nô tài cho rằng, hắn nửa đùa nửa thật. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ừ. ͏ ͏ ͏ ͏

Hoàng đế gật đầu nhẹ một cái. ͏ ͏ ͏ ͏

- Bệ hạ thật sự muốn dùng hắn sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngay cả Lý Lương Thân trẫm cũng dám dùng, Niên Nghiêu kia, có gì mà trẫm không dám chứ? ͏ ͏ ͏ ͏

- Bệ hạ, nô tài không có ý này, nô tài chỉ muốn nói, từ lúc vào cung đến nay, cứ cách một đoạn thời gian nô tài lại phái người cưỡng ép Niên Nghiêu uống thuốc và cắt đứt gân mạch, ͏ ͏ ͏ ͏

Hết chương 2427.
Bình Luận (0)
Comment