Đại nghĩa còn đang ở phía bên quan gia, rốt cuộc, chỉ cần quan gia không chết, hành động này của Thái t, chính là mưu phản soán vị hàng thật giá thật. ͏ ͏ ͏ ͏
Nếu như lúc này thực lực bên cạnh thái tử và quan gia đổi lại cho nhau, mọi người có lẽ cũng sẽ bóp mũi nhận mệnh. Dù sao quan gia ngài đã tạo ra cục diện bị tàn phá thảm liệt như vậy cho đô thành, tự mình thoái vị, cũng là vieệc hợp tình hợp lý. Nhưng vấn đề là, thái tử thế đơn lực bạc, còn có thể lăn lộn thế nào được đây? ͏ ͏ ͏ ͏
Vậy, ͏ ͏ ͏ ͏
Về sau thì sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Sinh ở Thiên gia, có ai là kẻ ngu si chứ? ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng mà, lần này đi chiêu an, mục đích vốn cũng không phải là thái tử, cuộc đời thái tử coi như xong, nhưng người đứng bên cạnh hắn, còn có cơ hội, bọn họ, còn có thể giải thích, huống chi ở chỗ ấy còn có hai vị tướng công. ͏ ͏ ͏ ͏
Thân phận của Triệu Mục Câu là thích hợp hất, sau khi đi thới Yểm thành, cho một bậc thang, thật ra thái tử có thể sẽ không nguyện ý nhìn, nhưng lúc người bên cạnh đang chuẩn bị xuống lừa, vở kịch ‘tân quân’ khôi hài này tất nhiên cũng sẽ kết thúc. ͏ ͏ ͏ ͏
Mà Triệu Mục Câu, cũng có thể bởi vậy mà góp nhặt được rât nhiều ánh mắt chú mục. ͏ ͏ ͏ ͏
Ở trong mắt người ngoài, đây là một chuyến xuất hành cực kỳ hung hiểm, nhưng thật ra độ nguy hiểm rất thấp, lại ẩn chứa hồi báo cơ hội chính trị cực kỳ to lớn. ͏ ͏ ͏ ͏
Hơn nữa, sau khi Thụy Vương gia đến Thượng Kinh, vừa chết. ͏ ͏ ͏ ͏
Sự đồng tình đối với một mạch thái tổ, ͏ ͏ ͏ ͏
Đối với đại nghĩa tận trung vì nước của Thuỵ Vương phủ, cũng sẽ đạt được sự kính trọng. ͏ ͏ ͏ ͏
Tất cả mọi thứ, đều đến từ dân gian, đến từ thiện cảm của sĩ tộc, sẽ được bồi đắp lên người Triệu Mục Câu. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta đi. ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Mục Câu trả lời. ͏ ͏ ͏ ͏
Hàn Tuế hài lòng gật gật đầu. ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Mục Câu lại hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Những thân tộc vương công bị bắt ở trong kinh, người Yến, người Yến sẽ thả về chứ? ͏ ͏ ͏ ͏
Hàn Tuế cười cười, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nếu ngươi có thể trở về từ Yểu thành, vậy việc này cũng sẽ giao cho ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏
Lời này của Hàn Tuế, nói đến là thoải mái. ͏ ͏ ͏ ͏
Dù sao chuyện muốn đi chịu chết như bậy, cứ để vị phiên vương thế tử này đi là được rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Lần đầu chưa chết, lần thứ hai, dù sao cũng sẽ không may như vậy chứ? ͏ ͏ ͏ ͏
Vậy nên, lời này nếu bị truyền đi, dù có truyền tới tai quan gia, Hàn Tuế, vẫn là cây ngay không sợ chết đứng. ͏ ͏ ͏ ͏
Dù sao, ͏ ͏ ͏ ͏
Thế gian này, biết được quan hệ giữa ba đời, chỉ có gia gia, phụ thân và tôn tử, ba người này mà thôi rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Được, vì Càn quốc, ta đồng ý. ͏ ͏ ͏ ͏
Ánh mắt Hàn Tuế, liếc về hướng cửa sổ hai lần, ͏ ͏ ͏ ͏
Lạnh nhạt nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Yêu cầu của người Yến, hình như rất đơn giản, vị Bình Tây Vương gia kia đúng là tình chủng, chỉ đích danh chỉ cần đổi lại người của Phúc Vương phủ, đại khái, muốn cũng chỉ là một mình Phúc Vương phi thôi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Khinh người quá đáng. ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Mục Câu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Dùng một nữ nhân để đổi lại, mất mặt … ͏ ͏ ͏ ͏
Lời này nửa thật nửa giả, đã có thể tính là Triệu Mục Câu có bất đắc dĩ đối với thời cuộc này, cũng có thể thể hiện được tính khí lỗ mãng của ‘đứa nhỏ’, có chút chống đối, có vài lờn oán hận, người bên trên mới có thể cảm thấy chân thực và yên tâm hơn. ͏ ͏ ͏ ͏
- Vì lợi ích của quốc gia dân tộc mà nhường nhịn nhau. ͏ ͏ ͏ ͏
Hàn Tuế lại bổ sung một câu: ͏ ͏ ͏ ͏
- Lão phu lại cảm thấy, vị Phúc Vương phi kia, cũng rất tình nguyện đấy. ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
- Nàng ta là đợi không nổi, muốn đi rồi à. ͏ ͏ ͏ ͏
Quan gia nằm trên giường, đối diện với tấu chương của đám thủ hạ, khuôn mặt đã sưng phù, hiện lên chút run rẩy. ͏ ͏ ͏ ͏
Cũng không phải là tức giận, ͏ ͏ ͏ ͏
Mà là trong tình huống cục diện liên tục sụp đổ, chút chuyện của Phúc Vương phi và Bình Tây Vương, chỉ có thể coi là việc cỏn con. ͏ ͏ ͏ ͏
- Quan gia, xin chú ý long thể. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Tầm Đạo an ủi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Trẫm biết, yên tâm đi, ái khanh, là hơn vị đã từng là đối thủ cũ ở Yến quốc kia, thể cốt của trẫm, tốt hơn hắn, hahaha. ͏ ͏ ͏ ͏
Quan gia đưa tay sờ sờ mặt của mình, rồi lại buông xuống. ͏ ͏ ͏ ͏
- Chuyện bên ngoài, thì Tầm Đạo, ngươi đến thay trẫm xử lý đi, trẫm, phải dưỡng thật tốt cơ thể này. ͏ ͏ ͏ ͏
Nói xong, ͏ ͏ ͏ ͏
Quan gia nhìn về phía vị nội thị một mắt kia. ͏ ͏ ͏ ͏
Nội thị tiến lên, đưa một đạo ý chỉ đến trước mặt Lý Tầm Đạo. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Tầm Đạo mở ra, đây là một đạo ý chỉ sửa lại bản án đã xử sai. ͏ ͏ ͏ ͏
- Không phải trẫm hẹp hòi, ý chỉ này, trẫm đã định ra từ lâu rồi, không phải là đến bây giờ muốn chỗ tốt của ngươi, ngươi nhìn lại ký tên xem. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Tầm Đạo nhìn về phía dòng chữ ký tên. ͏ ͏ ͏ ͏
- Đây là ý chỉ lúc vừa mới đăng cơ, trẫm đã đích thân viết xuống. ͏ ͏ ͏ ͏
Quan gia thở dài, ͏ ͏ ͏ ͏
- Nói như thế nào nhỉ, người đời đều nói Nhân Tông hoàng đế, nhân ái vô song, nhưng bây giờ Đại Càn ta tệ nạn kéo dài, bảy tám phần mười, đều bắt nguồn từ Nhân Tông triều. ͏ ͏ ͏ ͏
- Nếu trẫm có thể không làm một hoàng đến đầu gỗ, việc gì cũng ko làm, chỉ cầu bản thân tiêu sái, lưu danh sử sách thì cũng thôi đi, nhưng cố tình là phúc hắn hưởng, khó thì con cháu đến làm ͏ ͏ ͏ ͏