Khi nguyên nhân khởi xướng chiến tranh có thể kích thích sĩ tốt cùng chung một mối thù. ͏ ͏ ͏ ͏
Khi mục tiêu chiến tranh đủ trực tiếp cũng có đủ kỳ vọng. ͏ ͏ ͏ ͏
Dưới đủ loại nhân tố cộng thêm vào, ͏ ͏ ͏ ͏
Các binh lính, thực ra ở một mức độ nào đó, đã khắc phục được sự khuyết thiếu lương thực vốn nên mang đến khủng hoảng và bất mãn, ngược lại, họ còn vùi những tâm tình tiêu cực này vào trong công tác chuẩn bị mỗi ngày. ͏ ͏ ͏ ͏
Đói bụng, ͏ ͏ ͏ ͏
Phẫn nộ, ͏ ͏ ͏ ͏
Bi thương, ͏ ͏ ͏ ͏
Thô bạo, ͏ ͏ ͏ ͏
Thật ra vẫn chưa từng biến mất, mà là tạm thời bị áp chế và kéo dài. ͏ ͏ ͏ ͏
Trước mắt càng bình tĩnh, đợi được một ngày kia phá được thành, càng phát tiết khủng bố hơn. ͏ ͏ ͏ ͏
Mà khi đó, ͏ ͏ ͏ ͏
Chính vương gia cũng không cách nào ngăn cản những sĩ tốt này dùng phương thức không có tính người để chỉ huy thân thể và lưỡi đao của chính họ. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Đùng! Đùng! Đùng! ͏ ͏ ͏ ͏
Tiếng đánh nặng nề không ngừng truyền đến. ͏ ͏ ͏ ͏
Năm đó, lúc toàn quốc phạt Sở, dưới sự dẫn dắt của Tĩnh Nam Vương, đại quân Yến quốc từng tiến hành đánh lô cốt trong thời gian rất dài. Tuy hiện tại vẫn không tính là giỏi về đường này, nhưng dù sao cũng coi như đã từng nhìn thấy heo chạy, không đến nỗi cái gì cũng không hiểu. ͏ ͏ ͏ ͏
Hơn nữa còn có Tiết Tam ở đây đảm nhiệm chỉ đạo kỹ thuật, dụng cụ công thành cỡ lớn cao minh tỉ mĩ trong thời gian ngắn vốn không thể làm ra cũng đã có. Việc này giống như Bình Tây Vương phủ ở Tấn đông vậy, có một chuỗi đầy đủ các loại phân xưởng chế tạo, có thể cung đủ bộ linh kiện quân giới thời chiến cho đại quân. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng đối mặt với nó, lại không phải hùng quan hiểm ải gì, quân phòng thủ cũng không phải quân Sở tinh nhuệ kiểu am hiểu chiến đấu phòng ngự. ͏ ͏ ͏ ͏
Tìm đại thứ thích hợp, là đủ rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Thêm chút lực! Chế tạo ra! ͏ ͏ ͏ ͏
Tam gia đứng ở trên vai Phiền Lực, chỉ huy dân phu tiến hành những thao tác này, bốn phía, có giáp sĩ quân Yến cầm roi ngựa và trường đao tiến hành ‘thúc giục’. ͏ ͏ ͏ ͏
Ai dám lười biếng, chính là một roi quất xuống, ai nói mà không làm, thì lôi ra coi như gà mà giết, để doạ những con khỉ khác. ͏ ͏ ͏ ͏
Một mặt ác nghiệt vô nhân đạo của chiến tranh, ở đây, có thể nói là đã được bày ra đến vô cùng nhuần nhuyễn. ͏ ͏ ͏ ͏
Không có cái gì mà tướng quân bách chiến mặc giáp vàng, cũng không có cái gì gọi là dịu dàng bên dưới thiết cốt đẫm máu, ͏ ͏ ͏ ͏
Bản chất của quá trình chiến tranh này, vẫn là xương trắng chồng chất. ͏ ͏ ͏ ͏
Lương thảo người Yến vốn đã không đủ, đương nhiên không thể dành thức ăn tử tế cho những dân phu bị bắt từ khắp mơi đến này, lao động chân tay nặng nề trong thời gian ngắn, cho dù là thân thể có không chết không tàn tật thì cũng đã cạn kiệt sinh lực. ͏ ͏ ͏ ͏
Sức chịu đựng của con người còn cứng hơn cả chiến mã, cái này không sai. Nhưng người và chiến mã, trên bản chất đều sẽ bị bóc lột đến phế. ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc tiên đế Yến quốc còn tại vị, Đại Yến mở rộng chiến tranh với bên ngoài, vẫn duy trì một loại khắc chế nào đó. ͏ ͏ ͏ ͏
Tất nhiên, Tĩnh Nam Vương ở bên bờ Vọng Giang, giết tù binh Thanh Loan quân, nhưng giết chóc liên miên với dân thưỡng, vẫn chưa từng xuất hiện, tổn thương một cách vô tình do chiến tranh là điều tất yếu không thể tránh khỏi, cũng không so đo tranh cãi được. ͏ ͏ ͏ ͏
Chỉ có thể nói, tiên đế gia và Tĩnh Nam Vương Trấn Bắc Vương, bọn họ có một loại tình cảm khá đơn giản mộc mạc với thiên hạ Chư Hạ này. ͏ ͏ ͏ ͏
Bọn họ sẽ không ngây thơ cho rằng ‘Chư Hạ là một nhà’, nhưng ở trong sự nhận thức của bọn họ, toàn bộ Chư Hạ sau này, đều sẽ là của mình, ngươi giết chóc phá huỷ phá quá kịch liệt, sau đó, không phải là bản thân phải tự đi thu thập hay sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Mà đợi đến khi Bình Tây Vương gia thượng vị, ͏ ͏ ͏ ͏
Phương diện chiến tranh và làm việc, đã bắt đầu xuất hiện phương thức ‘tàn nhẫn và ‘không tiết chế’. ͏ ͏ ͏ ͏
Cảnh tượng và phương thức chiến tranh đoạn tử tuyệt tôn bắt đầu xuất hiện không ngừng, cũng không còn chú ý xem sẽ có ân oán gì với địa phương hay không, nghe tin dồn từ dân gian sẽ như thế nào. ͏ ͏ ͏ ͏
Có vài nguyên nhân nhỏ ở chỗ, bước chân chiếm đoạt thiên hạ của Đại Yến đã bị đình trệ, mục đích chiến tranh, không còn giống như lúc ban đầu ở Tấn địa, cứ bólớn bó lớn mà chiếm đoạt, mà đã biến thành giằng co và tiêu hao. ͏ ͏ ͏ ͏
Nguyên nhân chủ yếu lại là, ͏ ͏ ͏ ͏
Bản thân Bình Tây Vương, từ trong xương đã rất ít để ý quan sát đại cục gì đó, lợi ích lâu dài hiểu thì hiểu, nhưng hắn vẫn quyết đoán lựa chọn vui sướng ngắn ngủi trước mắt. ͏ ͏ ͏ ͏
Thật ra, ͏ ͏ ͏ ͏
Bản thân Bình Tây Vương là một người có ‘lòng dạ đàn bà’, ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng mà, ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn giỏi về việc giả mù. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Thêm chút lực, bên kia, bên kia, dùng sức đi! ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Đùng! Đùng! Đùng! ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Đùng! Đùng! Đùng! ͏ ͏ ͏ ͏
Lưu Đại Hổ chặt xương sườn, trường đao không thích hợp với việc xắt thức ăn, âm thanh có hơi lớn. ͏ ͏ ͏ ͏
Vương gia đang ngồi ở một bên uống trà, khẽ cau mày, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Lấy Long Uyên của phụ thân ngươi mà chặt. ͏ ͏ ͏ ͏