Ông đây mưu cầu gì chứ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cầu Sở quốc ngươi phong thuỷ tốt, lòng người tốt, làm nhiều việc thiện, có người cho nửa bát đồ ăn thiu à? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cẩu Mạc Ly phẩy phẩy tay, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Người đâu, đem tên này đi chém cho ta, lễ thì nhận, còn đầu cứ ướp muối, đưa đến Phụng Tân thành. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Không, không, đừng... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sứ giả Tạ gia gào thét xin tha, nhưng vẫn không có cách nào thay đổi quyết tâm của Cẩu Mạc Ly. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Không dễ gì mới kiếm được ngày tháng trước mắt, Cẩu Mạc Ly rất quý trọng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đợi đến khi thuộc hạ đến báo cáo đã chém người xong, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc này Cẩu Mạc Ly mới ngồi ở trên ghế gật gù, cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Lão tử từ dưới đáy bùn, từng bước từng bước lăn lộn được đến hôm nay, dễ lắm à? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng vậy, đi theo vương gia, cuộc sống sau này của chúng ta sẽ tốt hơn, không không chừng sau này ngài cũng có thể phong hầu đó. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Người nói chuyện chính là thân vệ của Cẩu Mạc Ly, cũng là dã nhân, đầu óc không tồi, làm việc cũng cơ trí lanh lợi, xem như là người mình, tự nhiên có thể tùy tiện một chút. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cẩu Mạc Ly tức giận liếc hắn một cái, mắng ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Tiền đồ đâu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng vâng vâng, ánh mắt ty chức nông cạn, nông cạn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Phong hầu tính là gì. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cẩu Mạc Ly cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Sau này gia, phải là nam nhân nuôi ngựa trong khách điếm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tay trái Trịnh Phàm bưng một bát canh, tay phải cầm một cái bánh bột ngô, một ngụm canh kèm hai miếng bánh, thân thể hơi nghiêng, đối diện với khu chợ ở trước mặt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Khu chợ cực kỳ náo nhiệt, phần lớn là thương nhân bán hàng rong, tiếng rao hàng huyên náo không ngừng bên tai, cũng không phải là buôn bán lẻ tẻ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Người bán đều chỉ bày hàng mẫu ra, phía sau còn có rất nhiều hàng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Người mua cân nhắc phẩm chất lượng của hàng mẫu, dùng ngón tay trong ống tay áo để bàn bạc giá cả. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Minh An huyện thành dưới thời kỳ Tư Đồ gia, chính là tòa thành liên thông với Tuyết Hải quan, mặc dù đã trải qua chiến loạn, dã nhân thất bại lui binh, nơi này gần như đã trở thành một tòa thành trống rỗng, nhưng nhờ vào việc Bình Tây Vương phủ một lần nữa xử lý Tấn địa và phát triển thương nghiệp mậu dịch, vị trí của Minh An huyện thành nằm trên khu vực hoàng kim sẽ nhanh chóng hồi phục, chỉ nói về độ phồn hoa, so với ngày xưa càng tăng thêm nhiều. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm rất thích loại cảm giác náo nhiệt lại huyên náo này, thiên hạ nhốn nháo đều hướng về lợi ích, loại náo nhiệt và phồn hoa này, cùng với sự tích lũy thời gian, sẽ nhanh sẽ chóng hấp dẫn thêm nhiều nhân khẩu vào ở. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lần trước trên đường chiến thắng trở về, hắn đã từng thương thảo qua chuyện này với Hứa Văn Tổ, nói thẳng ra thì Dĩnh Đô cũng không ngăn cản được nhân khẩu di chuyển đến Tấn đông. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Vừa nghĩ tới năm đó khi đánh giặc, nơi này vẫn là một mảnh đất trống, hôm nay được kiến thiết rất hiệu quả, trong lòng Vương gia lập tức có một loại cảm giác thỏa mãn cực lớn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mặc dù quy hoạch và thiết kế đều do công lao của Người Mù và Tứ Nương, nhưng không ảnh hưởng đến linh vật như hắn bớt thời gian ở nơi này tự cảm thấy hài lòng với bản thân. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Thế nào? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm mở miệng hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ở bên cạnh bàn, không chỉ có Trần Đạo Lạc và Hà Xuân Lai đang đứng, không chỉ có hai thầy trò Kiếm Thánh và Kiếm Tỳ đang ngồi mà còn có hai tiểu tử kia. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đúng vậy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thế tử Tĩnh Nam Vương và thái tử Yến quốc cũng được Trình Phàm dẫn theo tới đây. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Bình Tây Vương gia muốn bồi dưỡng thế tử Tĩnh Nam Vương, đây gần như là bí mật công khai của Vương phủ, từ lúc Vương gia ôm thế tử Tĩnh Nam Vương tuyên cáo với người đời trở đi, tất cả mọi thứ cũng đã làm nền sẵn rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng mang theo một đứa nhỏ như Thiên Thiên mà lại không mang theo thái tử thì không tốt lắm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đứa nhỏ của bằng hữu gửi ở nhà ngươi, nếu nói coi như con đẻ thì đó là điều không có khả năng, nhưng ít ra thì mặt ngoài ngươi vẫn phải xử lý sự mọi việc công bằng, không thể làm quá mức được. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cơ Truyền Nghiệp trả lời trước, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Nghĩa phụ, phụ hoàng đã từng nói thiên hạ đều cho rằng nghĩa phụ ngài là người dũng mãnh thiện chiến nhất, là đại quân thần đương thời của Đại Yến ta, nhưng có rất ít người biết tài năng trị thế của nghĩa phụ cũng không thua kém hắn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khi Truyền Nghiệp vào Tấn đông, còn chưa từng đi về hướng đông, Phụng Tân thành náo nhiệt là bởi vì có Vương phủ ở đó, nhưng lần đông hành này, Truyền Nghiệp đã hiểu rõ năng lực của nghĩa phụ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏