Vú nuôi ôm Đại Nữu đi ra. Nhất thời Khuất Bồi Lạc có chút không biết đặt tay chân ở đâu, cả người không dễ chịu, nhưng lại không muốn rời đi, dáng dấp kia, như là lúc trong miệng đứa nhỏ bướng bỉnh dân gian khi ăn tết hô không muốn nhận tiền mừng tuổi của thân thích. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ôm ôm chứ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hùng Lệ Thiến mở miệng nói. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Có thể không? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Khuất Bồi Lạc có chút không dám tin tưởng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi là thúc thúc của nàng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hùng Lệ Thiến nói. Nghe nói như thế, hô hấp của Khuất Bồi Lạc cũng lập tức tăng thêm, trong lòng bàn tay tất cả đều là mồ hôi. Hít sâu một hơi, xoa xoa lòng bàn tay trên y phục của mình, Sau đó cẩn thận từng li từng tí một mà nhận lấy đứa bé từ trong tay vú nuôi. Đại Nữu có trăng đếm, chính là thời điểm đứa bé khả ái mềm mềm nhất, mà nàng gần như là kế thừa hoàn mỹ đặc chất của mẹ mình, thật là làm người ta yêu thích. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đại Nữu có một đặc điểm, thích cười, chỉ có điều nụ cười này, là chia người, đối với Thiên Thiên, đối với phụ thân ruột thịt của mình, nàng thích cười, đối với Thái tử, thì lại vẫn xem thường. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc nàng được Khuất Bồi Lạc ôm vào trong ngực, lập tức Đại Nữu lại lộ ra nụ cười ngây thơ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trong phút chốc, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Khuất Bồi Lạc chỉ cảm thấy xương của mình cũng đã mềm ra, phảng phất tất cả tốt đẹp trên thế gian, đều phóng ra từ nụ cười này. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tuy rằng không có liên hệ máu mủ với mình, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tuy rằng phụ mẫu còn có huyết hải thâm cừu với mình, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng vào thời khắc này, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ở trong lòng Khuất Bồi Lạc, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Về sau, nguyện ý vì đứa bé này, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Liều lĩnh! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thật ra Khuất Kỳ Lạc rất khó phân tích ra tâm thái của bản thân, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Bệnh hoạn sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Có thể là vậy, nhưng lại không chỉ giới hạn tại đó. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nếu như trên bãi Xanh, hắn tự vẫn thành công, hẳn là hắn có thể được Sở quốc ca tụng, đồng thời Khuất thị cũng có thể được danh hiệu toàn gia trung liệt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng hắn vẫn không tự vẫn thành công; ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Định nghĩa một đời người, rất nhiều lúc, chết, là phương thức trực tiếp thỏa đáng nhất. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đương nhiên, chủ yếu xem ngươi chết vào lúc nào. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn không chết, dĩ nhiên có nghĩa là cuộc đời của hắn vẫn tiếp tục suy diễn, mà quá trình suy diễn và kết quả, thì không còn là thứ mà hắn có thể khổng chế được. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn đã vặn vẹo rồi, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Bất kể là chính con người hắn, hay là bản thân trên sách sử đời sau, đều đã vặn vẹo đến không ra gì. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng cố tình, hắn lại rất bình tĩnh, bình tĩnh đến mức dường như hắn đã tự phong bế bản thân, muốn phân chia quá khứ hiện tại và tương lai, thành ba phần, hoàn toàn cắt đứt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn từng nghĩ tới, xung quan nhất nộ vi hồng nhan, để một chỗ trống cho bản thân trên sử sách; ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mà trước mắt, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhìn nàng, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhìn Đại Nữu, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn bỗng nhiên lại có hy vọng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn là tên súc sinh, tuy rằng hiện tại trong hình hài một con người, nhưng từ trong xương cốt, đã hoàn toàn có thể so sách với súc sinh . ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng trái lại, hắn là tên súc sinh có mắt có miệng có suy nghĩ, so sánh với những đồng bạn ăn rồi ngủ, ngủ rồi ăn trong chuồng trại, hắn đã hơn rất rất nhiều. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn duỗi tay, nhẹ nhàng chạm vào sườn mặt trắng nõn của Đại Nữu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đại Nữu lại cười; ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nàng cười nhăn nhóm, nhưng nàng lại rất thích cười. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Làm linh đồng, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nàng có sự nhạy bén hơn hẳn người thường, vả lại loại nhạy bén này vào thời thơ ấu, luôn vượt quá phạm vi mà người thường có thể lý giải được. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ai sẽ thật sự đối xử tốt với nàng, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ai sẽ bằng lòng che chở khi nàng yếu đuối, không màng hết thảy bảo hộ nàng, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nàng có thể cảm nhận được. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đây là con non trong vỏ trứng, vào thời điểm chúng nó yếu đuối nhất tìm kiếm sự tồn tại mạnh mẽ xung quanh để bảo vệ một nguyên tắc, đây là một loại bản năng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ngươi phải bảo vệ ai? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Phụ thân ngươi, đã chết; ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Loan quân của người, đã bị huỷ diệt hai lần; ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thê tử của ngươi, đã bị đoạt đi rồi; ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Gia tộc của ngươi, gần như đã bị diệt tận gốc ở Sở quốc; ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Có thể ngươi còn sống, nhưng không phải là sự tồn tại thống khổ mượn rượu giải sầu bình thường, ngươi có cẩm y ngọc thực, mặc quan phục, cai quản sai sự, vẫn là người trên người; ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Bóng tối vô tận, ngươi đã chết lặng rồi, nhưng ngươi vẫn không kìm được mà đi vào vì tia sáng này, cảm nhận được sự vui sướng từ trong thâm tâm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏