Thiên Thiên cùng Cơ Truyền Nghiệp xách ghế nhỏ, hai đứa đứng ở phía trên để thuận tiện quan sát. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Khác với thường ngày, lần này toàn bộ các tiên sinh trong Vương phủ đều có mặt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nến thơm được thắp lên, hai thầy trò ở miếu Hồ Lô cũng được mời đến niệm một đoạn kinh câu phúc. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khi mọi việc được chuẩn bị xong xuôi, Trịnh Phàm nhấc cái ‘lồng hấp’ được đặt trên bàn tròn lên. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lập tức, khóe mắt hắn không kìm được mà giật giật. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn biết mọi người sẽ thêm vào một vài thứ, nhưng thật sự không ngờ là lại bỏ thêm nhiều thứ vậy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh kiếm kia, khá quen. . . ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ồ, đúng rồi, không phải là Bách Lý Kiếm à? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sao thanh kiếm này lại được đặt ở đây? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Rất nhanh, Trịnh Phàm đã hiểu ra vấn đề, cảm thấy có chút buồn cười: Không ngờ người mày rậm mắt to, có vẻ thành thật như Kiếm Thánh cũng sẽ chơi trò này. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau đó, đây là. . . ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm đưa tay, cầm lấy khối ngọc được điêu khắc như hình ngọc tỉ lên. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thật ra, món đồ này để ở đây cũng không tính là vượt qua lễ nghi khuôn phép gì. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ở Đại Yến, tất nhiên tôn thất vương tước sẽ bị hạn chế rất lớn, hơn nữa dựa theo truyền thống từ ngàn xưa, sau khi nhi tử của hoàng đế được phong vương xong, vào lúc phụ hoàng của bọn họ băng hà sẽ lập tức dâng tấu lên tân quân xin cắt giảm vương tước. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ngay cả tôn thất, vương tước của bọn họ thường cũng chỉ là một đời, nếu như phụ thân chết sớm, huynh đệ thượng vị sớm, có lẽ cũng làm một vị vương gia chừng mười năm là phải giảm đẳng cấp rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đặt vào thời đại mấy trăm năm trước, thật ra cũng có tôn thất sau khi lập được đại công thì được đặc ý giữ lại tước vị suốt đời. Nhưng gần trăm năm qua, đã không còn tiền lệ này nữa rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Dù sao, theo việc Man tộc ở hoang mạc bị Trấn Bắc Hầu phủ ép tới mức càng ngày càng khom lưng cúi đầu, tôn thất Cơ gia đã không cần giống như tổ tiên, không liên tục xuất chinh tới hoang mạc nữa, tự nhiên sẽ dẫn đến chuyện lấy đâu ra quân công mà bảo lưu vương tước. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mà Vương gia khác họ ở Đại Yến, cũng chính là Trấn Bắc Vương, Tĩnh Nam Vương. Lúc mới được sắc phong, vì đời trước không hề tồn tại cho nên không có tiền lệ tổ chế để làm theo. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ba vương gia khác họ ở Đại Yến, trong đó bao gồm cả Trịnh Phàm, đằng trước "ân điển", đều bỏ thêm một thứ, đó chính là "cha truyền con nối" . ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cho nên, sau khi Lý Lương Đình chết đi, con trai của hắn là Lý Phi mới không cần giảm cấp bậc, trực tiếp thừa kế vương tước. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Bên phía Thiên Thiên, một là Tĩnh Nam Vương chỉ ‘đi’ rồi chứ không phải chết trận, nhưng dù lão Điền không trở lại thì sau khi trưởng thành, Thiên Thiên vẫn có thể kế thừa vương tước, nhưng có lẽ sẽ phải sắp xếp lại một chút, tránh huý danh của phụ thân nó, đổi một vương hào khác. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Yến Hoàng đời trước là Cơ Nhuận Hào rất có khí phách, dành cho hai vương nam bắc vinh dự cực lớn, ví dụ như vương ấn. Thật ra, từ ngoài nhìn vào cũng xấp xỉ với ngọc tỷ của hoàng đế, chỉ là mặt chi tiết thì có hơi khác nhau. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm thì do dính ánh sáng của đời trước nên được thơm lây, tất cả theo thường lệ, vương ấn của hắn cũng theo quy cách này. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng rõ ràng là Trịnh Phàm đã nhận ra, ấn tỷ ở chỗ này rất không tầm thường. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn cầm lấy lên, ước lượng hai lần rồi nhìn kỹ dòng chữ khắc bên dưới, trong lòng Trịnh Phàm “A" một tiếng, quả nhiên. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhìn lại chỗ sừng được bổ xung bằng vàng kia. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mẹ nó, các ngươi có cần mời "thợ thủ công có tinh thần" thế này không hả? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Quay đầu nhìn lướt qua các Ma Vương đứng ở xung quanh một lượt, hắn phát hiện trên mặt tên nào tên nấy biểu cảm tự nhiên không gì sánh được, giống như tất cả đều không quan hệ gì đến bọn họ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hết cách rồi, nếu đồ vật đã được đặt ở đây, chỉ cần không phải quá phận quá đáng, hắn cũng không thể thu lại. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm xoay người, trước tiên là ôm Đại Nữu từ trong lòng Hùng Lệ Thiến ra. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
"Giờ lành đã đến, công chúa bắt vật cát tường!" ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trần Đạo Lạc ở một bên đảm nhiệm trọng trách người chủ trì. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lập tức, toàn bộ quan văn võ ở đây đều quỳ phục xuống: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Công chúa điện hạ phúc khang thiên tuế, thiên thiên tuế! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm cầm lấy bàn tay nhỏ xíu của Đại Nữu, nhẹ nhàng quơ quơ nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Đứng dậy đi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Tạ công chúa điện hạ! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mọi người đứng dậy, tất cả đều theo quy củ, có bài có bản. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏