Từ trong Thưởng Nguyệt lâu, một nữ nhân lớn tuổi bước ra, tân lang và tân nương cùng nhau đứng dậy, đưa nàng ta bước đến một cỗ kiệu khác. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ngay lập tức, tân lang xoay người lên ngựa, hăng hái hét lớn với xung quanh: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Từ hôm nay Chu Trường An ta đã có cả nương lẫn nương tử! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Khá lắm! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Bách tính ở khắp Phụng Tân thành đều lên tiếng khen ngợi, không ai chế giễu cười nhạo bất cứ điều gì. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ngô Triệu Niên nhớ tới năm đó từng có một vị đại quan Càn quốc, vì tránh né kẻ thù hãm hại mà lưu lạc đến đảo, khiến cho lão sư của mình sau ba năm thì ốm chết. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ông từng tự nhủ một câu, đến bây giờ vẫn còn khắc sâu trong ký ức. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ông nói rằng, cái gọi là không nhặt của rơi, dân phong thuần phác, trên dưới hữu tín, trung hiếu lễ nghi đều được nuôi dưỡng từ trong sinh hoạt hàng ngày, mà Đại Càn vốn đã là một cái ao tù nước đọng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Bây giờ nhìn vào phong tục dân gian ở Phụng Tân thành, rồi lại nhìn sang tình trạng hiện tại ở Yến quốc, tư thế của Tấn Đông, rốt cuộc Ngô Triệu Niên cũng có thể lý giải được hàm ý trong câu nói của lão sư. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc hắn đi lên phía bắc có gặp được a đệ của mình là Ngô Tương, tên đệ đệ xui xẻo kia từng bị Bình Tây Vương bắt làm tù binh lúc ở Càn quốc, sau này lại được thả ra. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trong tưởng tượng tượng của a đệ, Bình Tây Vương gia là một kiêu hùng chân chính. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trăm nghe không bằng một thấy, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Kể từ khi vào Tấn Đông, tận mắt chứng kiến thế nào là kiêu hùng, lật xem hết sử sách, có khai quốc quân chủ nhà ai lúc lập nghiệp làm giàu mà có thể an tâm vững chắc như vị Bình Tây Vương gia này chứ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đáng tiếc, Yến Tấn chi địa quá xa xôi, Ngô gia lại ở trên biển, cơ hội để đặt cược, không phải là chuyện Ngô gia có nguyện ý ra tay hay không, mà là liệu người ta có muốn để mắt nhìn đến ngươi hay không? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đang lúc suy nghĩ, lúc này Ngô Triệu Niên mới để ý thấy Lý chưởng quỹ vẫn còn đang nhìn mình, hắn mới cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Hắn là một nam nhi tốt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
… ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Là một đứa nhỏ tốt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Vương gia đang luyện tiễn, nghe Tiếu Nhất Ba báo cáo một ít chuyện mới phát sinh ở Phụng Tân thành ngày hôm nay. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Một mũi tên bắn ra, trúng ngay giữa hồng tâm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Vương gia lại hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Nhạc phụ của hắn là nhà nào? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Là Từ tham tướng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ồ, có chút ấn tượng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Vương gia tiếp tục giương cung lắp tên: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Hắn phản ứng thế nào? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Vốn tưởng rằng đã chọn được một rể hiền tiền đồ vô hạn, hơn nữa còn là cô nhi không có phụ mẫu, khuê nữ của mình gả đi cũng không cần phải chịu đựng quỷ củ của cha mẹ chồng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ai ngờ giữa đường lại lòi ra một bà thông gia, hơn nữa còn có thân phận như thế kia. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Tức giận không nhẹ đâu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ha ha. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Vương gia nở nụ cười, mũi tên này bắn lệch một chút nhưng vẫn trúng hồng tâm trên bia: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Sau đó thì sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Từ tham tướng vốn định dẫn người đi đòi một lời giải thích, nhưng đã bị Kim tổng binh ngăn lại rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Kim Thuật Khả cũng ở đó à? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ở đó ăn tiệc. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ồ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Vương gia biết biết rõ, nếu đã có Kim Thuật Khả ở đó thì vị tham tướng kia sẽ không thể làm loạn được. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm lại bắn một mũi tên khác, sau đó đặt ngạnh cung xuống rồi vặn vẹo cổ, dặn dò: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Lấy danh nghĩa của Vương phủ đưa một phần quà qua đó đi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Thuộc hạ tuân mệnh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Còn nữa, để Lệ Thiến đưa một món trang sức qua cho a mẫu của tân lang quan đi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Thuộc hạ đã rõ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Cuối cùng, để Tiên Bá lĩnh lệnh của cô vương, vào cổng lấy roi quất vị Từ tham tướng kia mười roi thay cô. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nếu không có mắt nhìn người độc đáo, thì cho dù có khó chịu cũng phải giấu ở trong lòng, khuê nữ nhà hắn còn hiểu chuyện hơn hắn nhiều. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thực ra, ý tứ ở đây còn rất nhiều. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Quất nhạc phụ, thưởng con rể, vốn là có ý muốn làm lớn chuyện này, không phải là sẽ có lợi cho việc tạo dựng tập tục xã hội hay sao. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Còn nữa, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nghĩa Nhi quân là căn cơ phát triển trong tương lai của Vương phủ, mình vừa là Vương gia của những nghĩa nhi này, cũng vừa là sơn trưởng của bọn họ nên che chở bọn họ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Khi còn nhỏ, là che chở bọn họ ăn mặc, sau khi lớn lên, là che chở mặt mũi của bọn họ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Như vậy, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Bọn họ mới cam tâm tình nguyện mà… bán mạng vì ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đương nhiên, Vương gia không có suy nghĩ con buôn như vậy, Từ tham tướng khó chịu trong lòng nhưng mình quất hắn mười roi coi như tỏ thái độ, cho hắn mặt mũi, đồng liêu không chỉ không cười nhạo hắn mà còn có thể ước ao có được một con rể phẩm hạnh tốt đến mức vương gia cũng coi trọng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏