Ma Lâm Thiên Hạ (Bản Dịch)

Chương 2601 - Chương 2601. Song Tiện Gặp Mặt

Chương 2601. Song Tiện Gặp Mặt
Chương 2601. Song Tiện Gặp Mặt

Quân thần trò chuyện với nhau vui vẻ. Hứa Văn Tổ đuổi kịp ngự liễn từ buổi sáng, đi theo cho tới khi mặt trời gần xuống núi ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trên đường đi, quân thần còn cùng nhau dùng bữa trên ngự liễn, Hứa Văn Tổ nhận được ân sủng bồi dùng ngự thiện. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cuối cùng cũng đàm luận xong. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Bởi vì đã thấy rõ Vọng Giang, quân thần rất ăn ý, ngấm ngầm bước vào tiết tấu kết chuyện. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đợi đến khi mọi thứ lẽ ra phải kết thúc, thì Hứa Văn Tổ lại đột nhiên quỳ xuống, dập đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Bệ hạ, thần liều chết khuyên ngăn, xin ngự liễn bệ hạ, nhất định không được qua sông, Xin bệ hạ lấy giang sơn xã tắc Đại Yến làm trọng! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hiện trường, đột nhiên lạng xuống. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chén trà lẽ ra phải dùng để tiễn khách trong tay hoàng đế khẽ chuyển động, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Trẫm biết quan hệ của ngươi và họ Trịnh vô cùng tốt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Là tri kỷ tương hỗ, không thua kém gì huynh đệ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Vậy tại sao ngươi lại nói câu này? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Thần là người Yến, bệ hạ là quân, là căn cơ xã tắc Đại Yến! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi cho rằng nếu trẫm vượt qua Vọng Giang này, Bình Tây Vương sẽ làm phản? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Thần không cho là Bình Tây vương gia sẽ phản. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Vậy tại sao ngươi lại ngăn cản trẫm qua sông? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Bình Tây vương gia sẽ không phản, nhưng ai có thể bảo đảm những kiêu binh hãn tướng dưới trướng Bình Tây vương gia sẽ không lấy hạ khắc thượng, làm ra chuyện đại nghịch bất đạo đây? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Bệ hạ, thái tổ hoàng đế của Càn quốc khoác hoàng bào, tấm gương nhà Ân còn chưa xa đâu? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ngự liễn của hoàng đế có cấm quân hộ vệ, nhưng những cấm quân này sao có thể là đối thủ của đám hổ báo ở Tấn Đông chứ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Trẫm cũng đến rồi, đã đến bờ sông này thì sao có thể không qua sông chứ? Đối diện con sông cũng là quốc thổ của Đại Yến ta. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Thần biết thần không khuyên can được, nhưng thần không thể không khuyên, chuyện này cũng nằm trong chức trách của thần. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Được, trẫm đã biết, Hứa ái khanh cực khổ rồi… ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đúng lúc này, bên ngoài có thông báo của thống lĩnh cấm quân thông báo truyền đến ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ngụy Trung Hà lập tức ra ngoài đón tiếp, sau đó hắn nhanh chóng trở về, vẻ mặt có hơi quái lạ: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Bệ hạ… Bình…Bình Tây vương gia đến rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Ồ, họ Trịnh đến đón chúng ta à? Có phải ở bên kia sông không? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Bẩm bệ hạ, Bình Tây vương gia đã sang sông. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Ồ, hắn dẫn theo bao nhiêu binh mã? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ngụy Trung Hà mím môi lúng túng một lúc, cuối cùng mỉm cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Bệ hạ tự mình ra ngoài nhìn xem sẽ biết ạ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Cẩu nô tài, ngươi lại dám thừa nước đục thả câu với trẫm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hoàng đế cười mắng Ngụy Trung Hà một tiếng, sau đó liền vén rèm bước ra bên ngoài ngự liễn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Bên ngoài ngự liễn, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Có mấy ngàn cấm quân đồng hành hộ giá một đường từ kinh thành, bọn họ vây vây quanh ngự liễn, bảo vệ chặt chẽ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hoàng đế bước ra khỏi ngự liễn. Lúc đứng ở trên bục hành viên, quan sát phía trước ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Giáp sĩ cấm quân san sát, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Một bóng người mặc huyền giáp cưỡi Tỳ Hưu lẳng lặng đứng đó. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thấy cảnh này, mũi hoàng đế có chút cay cay, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trừng mắt nhìn chằm chằm, mắng một tiếng: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Súc sinh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Giữa hai bên, khoảng cách xem như khá xa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng gần như cùng một lúc, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

vương gia ngồi trên lưng Tỳ Hưu, cũng mắng một tiếng: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Tiện nhân. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Mùa xuân năm Doanh An thứ nhất, hoàng đế đông tuần đến Tấn Đông. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Bình Tây Vương Đại Yến, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Một mình một ngựa nghênh giá! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trịnh Phàm đưa tay vỗ bờm Tỳ Hưu, cẩm y thân vệ dựng trại đóng quân cách phía đông con sông ba mươi dặm, Kiếm Thánh và Từ Sấm thì đang đợi cách đó không xa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Suy cho cùng, hắn đường đường là Bình Tây Vương, cũng không thể mặc huyền giáp cưỡi Tỳ Hưu, một thân một mình hào hiệp cưỡi ngựa chạy từ Phụng Tân thành xa xôi đến đây. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Có một số việc lão Điền có thể làm nhưng Trịnh Phàm hắn lúc này vẫn chưa làm được. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Dù là như vậy, lúc này, hắn một mình đối mặt với mấy ngàn cấm quân, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cũng xứng với cái danh “một mình một ngựa nghênh giá” rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nếu có chuyện gì xảy ra, Kiếm Thánh và Từ Sấm ở bên ngoài cũng không kịp cứu viện. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Có thể nói, chỉ cần thiên tử hạ lệnh một tiếng, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cũng đủ để Bình Tây vương gia Đại Yến… à không, quốc tặc Đại Yến Trịnh Phàm, bị bóp chết ngay tại đây. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hết chương 2601.
Bình Luận (0)
Comment