May là hoàng đế cũng đã quen với việc này từ lâu: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau một thời gian ngắn yên lặng, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hoàng đế phất tay ra hiệu cho thuyền đi tiếp. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Thực ra có rất nhiều người đang nhìn, bọn họ muốn xem rốt cuộc thì trẫm có dám qua sông hay không. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta biết ngươi sẽ tới. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Vương gia mở miệng nói. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hoàng đế chống tay ở mạn thuyền, nhìn từng lớp sóng gợn lăn tăn khi con thuyền tiến lên, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi cảm thấy so với phụ hoàng, ta kém bao nhiêu? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Xấp xỉ nhau. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Đừng gạt ta. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Xấp xỉ thật. Thật ra ta cũng đâu gặp qua tiên đế được mấy lần, tổng cộng số lần ta vào kinh chỉ đếm trên đầu ngón tay. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hoàng đế nở nụ cười, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Cả thiên hạ đều cảm thấy lúc phụ hoàng tại vị đã rút hết sạch đầu gai, kể cả bên ngoài lẫn bên trong, để lại cho ta một Đại Yến tuy có hỏng nhưng vẫn rất an toàn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ta không phủ nhận chuyện này. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng có một việc ta khó khăn hơn phụ hoàng, nhưng lại làm tốt hơn lão. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nam Bắc Nhị vương, tín nhiệm bọn họ, để mặc bọn họ, ủng hộ bọn họ, khó lắm à? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Có thật sự khó không? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Lương Đình, Điền Vô Kính, thần tử như vậy có hoàng đế nào lại không thích? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm nhìn hoàng đế, hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ý của ngươi là ta không đủ để ngươi yêu thích à? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hoàng đế đưa tay nắm lấy cánh tay Trịnh Phàm, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Họ Trịnh, ngươi đặt tay lên ngực tự hỏi, hai chúng đổi vị trí thử xem. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ngươi là hoàng đế, ta là Bình Tây Vương, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ngươi, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sẽ đối xử với ta như thế nào? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta à, phỏng chừng đã bóp chết ngươi trong lòng bàn tay từ lâu rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ha ha ha ha ha ha! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hoàng đế và vương gia băng qua sông. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đội ngũ nghỉ ngơi ở Ngọc Bàn thành hai ngày. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tri phủ Ngọc Bàn thành là Tôn Lương, nhưng kẻ thật sự nắm quyền lại là ca ca hắn, Tôn Anh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hoàng đế bỏ lại cấm quân của mình mà đến đây, vương gia cũng sẽ không để hoàng đế thấy hắn keo kiệt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cẩm y thân vệ đảm nhiệm vai trò làm cấm quân mới, mọi quy chế đều dựa theo lễ nghi của thiên tử, bản thân Bình Tây Vương cũng không đi lo chuyện bao đồng, dẫn hoàng đế đi ngắm phong cảnh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cho dù là hoàng đế hay vương gia thì đều không phải nhân vật dễ ở chung. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng sau khi sự thật lộ ra, những điều ngầm hiểu giữa hai bên có thể nói chẳng khác gì dầu thấm khe nhỏ, một giọt cũng không lọt nổi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Từ Ngọc Bàn thành đi về phía đông, là một vùng hoang vu rất dài. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Việc xây dựng và phát triển Tấn Đông đúng là khí thế hừng hực, nhưng muốn phủ sóng toàn diện thì không đơn giản như vậy, vết thương chiến tranh vẫn còn hiện rõ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng khi tiếp tục đi sâu về hướng đông, tiến vào khu vực đóng quân khai hoang lấy Phụng Tân thành làm trung tâm, không khí đột ngột thay đổi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tất cả quân đồn đều trật tự ngay ngắn, kênh mương thủy lợi, xây dựng bến tàu, rõ ràng là ruộng đồng nông thôn nhưng lại lộ ra một mùi vị tinh xảo. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hơn nữa, tuyến đường và sự sắp xếp cho thương đội, xây dựng và phân vùng nhà xưởng, kiến tạo quân doanh, quy hoạch tâ huyện thành…đều cho người ta cảm giác tràn đầy sức sống. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đây, mới là diện mạo thật sự của Tấn Đông hiện tại. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nơi này, gần như đã thấm nhuần tất cả tâm huyết của các Ma Vương, ngoại trừ Ma Hoàn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Bởi vì mấy năm nay Ma Hoàn vẫn đang bận chăm hài tử. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng mấy vị Ma Vương khác đều bỏ ra rất nhiều công sức. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ở lại có thêm một ngày, lúc sắp phải đi vào Phụng Tân thành lúc, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hoàng đế đưa ra một yêu cầu, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Muốn đi “Thái Sơn” để xem trước. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cho nên, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ngọn núi mới được Bình Tây Vương đặt tên, cũng là ngọn núi đầu tiên Bình Tây Vương cầu phúc, hôm nay đã nghênh đón vị thiên tử danh chính ngôn thuận của vùng đất này. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trải qua hai sự kiện này xong, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ngọn núi “Thái Sơn” này khó mà không vang danh khắp chốn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trên cơ sở đó, chắc chắn sẽ sinh ra đủ loại truyền thuyết và chuyện xưa liên quan tới nó. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thân thể hoàng đế quả thật có chút thiếu hụt: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Loại thiếu hụt này, là sự thiếu mà bề ngoài, bình thường không thấy được, nhưng khi đi bộ đường dài hoặc là leo núi, nó sẽ bộc lộ ngay lập tức. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Bởi vậy, lúc leo núi ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hoàng đế khoác tay vương gia. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hoàng hậu Hà Tư Tư, đi theo phía sau. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau đó, đến lượt Ngụy Trung Hà và Kiếm Thánh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏